Bạch Kim Liên thừa nhận, đây là khoảnh khắc cô ta kích động nhất cuộc đời này, cô ta thậm chí không biết phải hình dung tâm trạng của mình như thế nào.
Tiết Long Đào đang đứng trước mặt cô ta đây giống y hệt như người đàn ông hoàn hảo mà cô ta ngày đêm mong nhớ.
"Kim Liên, em còn đứng ngây ra đó làm gì, mau qua đây đi!"
Thấy Bạch Kim Liên ngơ ngác đứng đó, Bạch Liên Sơn đang đứng cạnh Tiết Long Đào sốt ruột bảo cô ta.
Bạch Kim Liên ngại ngùng gật đầu, sau đó cô ta đi từng bước nhỏ nhẹ đến chỗ Tiết Long Đào.
Mà giờ Tiết Long Đào nhíu mày càng chặt, nhưng anh ta không vội nói gì mà chỉ nhìn Bạch Diệp Chi đang đứng đó nhìn cảnh này bằng vẻ mặt thờ ơ.
Anh ta không khỏi tò mò.
"Chẳng lẽ đây chính là thử thách Diệp Chi dành cho mình?"
Nghĩ vậy, anh ta dần bình tĩnh lại. Dù sao giờ Bạch Diệp Chi cũng ở ngay trước mắt mình rồi. Anh ta đã đợi suốt mười mấy năm nên cũng không quan tâm đến mấy thứ nhỏ nhặt này, anh ta muốn xem xem cái cô Bạch Kim Liên này muốn làm gì.
Không phải là Tiết Long Đào chưa từng tìm hiểu về người nhà họ Bạch mà là vì Tiết Long Đào thấy mấy người này không hề quan trọng. Anh ta thậm chí còn chưa từng nghĩ sẽ đi làm quen với mấy người này, bởi anh ta nghĩ chỉ cần quen thân với Vương Tú Vân và Bạch Diệp Chi là đủ, những người khác thì không cần quan tâm.
"Khụ khụ...."
Vương Tú Vân đứng bên cạnh ho khẽ, sau đó nói: "Long Đào à, không biết bố cháu có ý kiến như thế nào về chuyện lần trước bà nói với ông ấy?"
Nghe Vương Tú Vân nói vậy, Bạch Kim Liên không khỏi tức giận, nhưng khi nghĩ đến việc người chồng chưa cưới mình hằng mong nhớ lại hoàn hảo đến vậy, cô ta cảm thấy vô cùng ngọt ngào.
"À, bà, lần này cháu đến Tân Thành là để hợp tác với tập đoàn Thiên Bách, nhà họ Tiết đã thống nhất với chủ tịch Triệu - Triệu Đông Thăng ở Dung Thành rồi. Chúng cháu sẽ tham gia thông qua chủ đầu tư là công ty bất động sản Thiên Bách, và đã được thương hội phụ trách khu vực mới ở Tân Thành đồng ý rồi. Mấy ngày sau khu vực mới ở Tân Thành sẽ mở cuộc hội nghị quy mô lớn, cháu nghe nói chủ tịch Triệu và các chủ công ty bất động sản đều tới tham gia, cụ thể thì sẽ tổ chức cuộc đấu giá ngay tại chỗ và sẽ để các thành viên bàn bạc biểu quyết để quyết định".
"Thế sao?"
"Vậy thì tốt..."
Vương Tú Vân nghe được tin này thì rất phấn khởi, điều này cũng có nghĩa là trên cơ sở phát triển bền vững công ty rượu Thanh Tuyền thì tập đoàn Thiên Bách còn có thể tham gia vào cuộc khai thác khu mới ở Tân Thành. Cuộc khai thác đó vốn là một miếng bánh hấp dẫn, trước đây Vương Tú Vân muốn chen chân vào đó bằng mọi giá, bởi lợi nhuận chính là một con số khổng lồ.
"Vậy thì em rể à, lúc đó cậu chuẩn bị đầu tư bao nhiêu vốn cho tập đoàn Thiên Bách. Trước đây tôi nghe bố nói quy hoạch khu mới ở Tân Thành giờ đã được nâng cấp, không có một con số đầu tư nào dưới một trăm triệu tệ".
Bạch Liên Sơn đang cố gắng làm thân, lúc này anh ta còn không quên đẩy Bạch Kim Liên ra. Ý không cần nói đã biết, đó là đừng có mà ngại, dù sao cũng đã là vợ chưa cưới của người ta rồi, sợ cái gì!
Tim Bạch Kim Liên đập thình thịch, nhưng cô ta chợt nhận ra Tiết Long Đào không hề nhìn cô ta. Cô ta đoán chắc chắn Tiết Long Đào đang ngại, dù sao cũng ở trước mặt bao nhiêu người thế này cơ mà.
"Đúng vậy đúng vậy. Long Đào, công ty chúng ta có một tỷ tiền vốn, đến lúc đó có thể đầu tư vào bất động sản để cạnh tranh dự án, em tin là dưới sự chỉ đạo của anh, tập đoàn Thiên Bách nhất định sẽ lên như diều gặp gió".
Mãi Bạch Kim Liên mới chen mồm vào được, cô ta cười híp mắt nhìn Tiết Long Đào. Lúc nói, cô ta vô cùng kích động, trong đầu cô ta chỉ có Tiết Long Đào.
Nghe vậy, Tiết Long Đào cười ha hả, sau đó nhìn Bạch Diệp Chi đang nhíu mày ở phía không xa, hỏi: "Xem ra tin tức mà tôi được biết có sai sót. Trước đây ở Du Thành, tôi nghe nói tập đoàn Thiên Bách đang phải đối mặt với nguy cơ, sắp phá sản đến nơi rồi, giờ xem ra tin tức đó không hề chính xác".
"Nếu tập đoàn Thiên Bách có thể đưa ra một tỷ để làm vốn trù bị cho
dự án khu mới ở Tân Thành, vậy chúng ta có thể trở thành cổ đông lớn nhất chỉ sau cổ đông bí ẩn mà chủ tịch Triệu nói rồi".
Tất cả mọi người đều vô cùng vui mừng, thậm chí họ đã hoàn toàn nghiêng về phía Bạch Kim Liên. Tuy trước đó Bạch Diệp Chi đã cứu cả công ty, nhưng việc làm ăn thông thường đâu thể có lợi nhuận ngay được. Tuy khi "Thanh Tuyền Mỹ Tửu" lên sàn sẽ đem lại lợi nhuận lớn, nhưng trong lòng những người này thì nó chẳng là gì so với khai thác khu mới ở Tân Thành, lợi nhuận của bất động sản.
"Khụ khụ, cho phép con chen vài một câu. Mẹ, mẹ cũng biết tình hình cụ thể của tập đoàn Thiên Bách rồi đấy, không thể đưa ra một tỷ tiền vốn được. Hơn nữa công ty rượu Thanh Tuyền sắp sản xuất với quy mô lớn rồi, đầu tư vốn này không phải một con số nhỏ. Tuy dự án khai thác khu mới ở Tân Thành có lợi nhuận lớn, nhưng giờ hiển nhiên là tập đoàn Thiên Bách chúng ta vẫn chưa có đủ năng lực để tham gia vào".
Vương Tú Vân nghe vậy thì gật đầu.
Sau đó bà ta nhẹ giọng hỏi: "Diệp Chi, cháu thấy thế nào?"
"Bà, cháu có ý kiến giống bố".
"Bạch Diệp Chi, sao chị luôn chống đối tôi thế, trước đây không phải chị nói chị đã vay khoản vay một tỷ về cho công ty sao? Chẳng lẽ không thể đưa một tỷ này cho Long Đào làm vốn trù bị cho khai thác khu mới ở Tân Thành chắc, dù sao thì để nó cho chị cầm thì chị cũng ăn chơi hết đi mua nhà lầu biệt thự thôi, không thể lấy ra để lo việc cho công ty sao?"
"Lo việc cho công ty? Ha ha, Bạch Kim Liên, cô muốn tôi lấy tiền mà tôi khó khăn lắm mới đàm phán vay được để cứu công ty chỉ để lo chuyện cho cô sao? Tôi nói này, chèn ép người ta cũng không thể chèn ép đến cái nông nỗi này chứ? Hơn nữa tôi nói rõ cho cô biết, giờ khoản vay của ngân hàng chỉ còn chưa tới ba trăm triệu tệ, cô mở miệng ra là bảo đảm với Tiết Long Đào sẽ đưa ra một tỷ, số tiền này cô bỏ ra chắc?"
Bạch Diệp Chi rất tức giận.
Cô không ngờ Bạch Kim Liên có thể trơ tráo đến mức nào, cô không thể nhịn được liền nói thẳng ra luôn.
"Bạch Diệp Chi, cô... giờ cô dám ăn nói với tôi như vậy hả, cô có biết giờ tôi đã là con dâu nhà họ Tiết rồi không? Cô không coi tôi ra gì cũng có nghĩa là không coi Long Đào ra gì!"
Tất cả những người nhà họ Bạch nghe thấy vậy ai nấy đều nhíu mày.
"Đúng vậy, Bạch Diệp Chi, sao cô có thể nói như vậy, dù thế nào thì cũng có cậu chủ lớn nhà họ Tiết ở đây, cũng phải suy xét về vấn đề này chứ".
"Đúng vậy, khoản vay còn bao nhiêu tiền chúng tôi cũng đâu có biết, cô quản lý số tiền này thì cô thích nói bao nhiêu chả được..."
Bạch Liên Sơn nghe vậy liền lạnh lùng nhìn Bạch Diệp Chi: "Được lắm, Bạch Diệp Chi, trước đây không ngờ cô lại có gan lớn như vậy. Cô lấy danh nghĩa của công ty để vay một tỷ, mới có mấy ngày đã chỉ còn lại chưa đầy ba trăm triệu, thảo nào nhà cô đổi biệt thự, mua siêu xe, cô thật là biết suy nghĩ cho công ty đấy!"
"Em rể à, để tôi nói cho cậu nghe nhé, bình thường ở công ty cái cô Bạch Diệp Chi này thích bắt nạt Kim Liên lắm, ỷ mình là phó chủ tịch nên ngang ngược hoành hành. Lần này cậu đến rồi, cậu phải giúp Kim Liên đòi lại công bằng!"
Nghe vậy, Bạch Kim Liên sáp lại gần Tiết Long Đào, nhoáy cái mà nước mắt đã chảy ra.
"Long Đào, anh phải giúp em đòi lại công bằng!"
Vừa nói vừa nhân cơ hội này nhào vào lòng Tiết Long Đào.
Bạch Diệp Chi thấy vậy vô cùng tức giận, cô nhìn Bạch Kim Liên cố ý khiêu khích mà chỉ muốn lên cho cô ta hai cái bạt tai.
Bốp!
Ngay lúc mọi người nhà họ Bạch đều vô cùng hồi hộp, Tiết Long Đào có vẻ mặt hòa nhã đứng kia lại dội thẳng một cái tát vào mặt Bạch Kim Liên đang nhào vào lòng anh ta với vẻ mặt khóc sướt mướt vô cùng tủi thân!
A!!!
.....