" Tôi chu cấp tiền viện phí cho em trai em.
Em cần làm để trả nợ chứ, thư ký chủ tịch là hố tiền đấy.
Em không muốn?"
" Trả nợ? Không phải đã lấy anh rồi sao?"Cô bực tức trước lời nói của Diệp nhị thiếu.
" Chung quy thì em cũng được lợi.
"
" Anh! anh! "
" Em phải về làm việc rồi thưa chủ tịch.
Ngày mai sẽ làm thư ký nhỏ của anh.
" Mộc Diễm Tinh nhanh như chớp chạy lẹ ra khỏi phòng.
Diệp Bác Lâm ánh mắt đặt lên người cô mà nhìn theo,khoé miệng nhếch lên như có như không.
Cô vậy mà lại sợ anh đến vậy?
Có thật vậy không?Hay sợ anh không chu cấp tiền viện phí cho em trai nữa.
Diệp Bác Lâm anh đang tò mò muốn biết nếu không cần lo chuyện tiền nong cho bệnh viện nữa.
Cô sẽ như thế nào trước mặt anh đây?Có giương móng vuốt của mèo hoang vào anh không đây?
Rất có thể sẽ như vậy!
Sau khi Mộc Diễm Tinh rời đi, Bác Lâm cũng vào việc của mình,anh cúi đầu nhìn đống văn kiện trên tay, cầm bút mà kí xoẹt xoẹt tên mình lên đó.
Cứ như vậy mà gập lại đặt sang một bên.
Mộc Diễm Tinh ra khỏi phòng thì đã là An Trường và Thi Tịnh đứng ở bên.
" Phu nhân.
"
" Hai người đừng như vậy,gọi em là Diễm Tinh được rồi.
"
"! "
" Ngày mai em sẽ đến,em đi đây.
"
" Phu nhân! khoan đã em định không muốn làm quen chỗ làm việc sao?" Thi Tịnh nhanh chóng.
" Xin hãy đi theo tôi.
" An Trường dẫn đường.
Gì vậy? Không phải thư ký sẽ ngồi trước cửa phòng Diệp Bác Lâm rồi chờ sai khiến thôi sao?
Trước phòng chỉ có một nhân viên tiếp tân đường dây điện thoại ?Cả ba đi vào căn phòng bên cạnh !
" Đây là! "
Cô vừa bước vào căn phòng kia! tiếng chuông điện thoại lại không ngừng mà vang lên, từng đợt, từng đợt liên tục không ngừng.
Như thục giục không khí làm việc vậy.
Nhưng người ở đây không dưới mười người,bắt máy rồi dập máy! những cái này Mộc Diễm Tinh cô hoàn toàn nghe không hiểu một chút nào.
" Mọi người dừng lại một chút.
" An Trường lớn giọng.
Mọi người đều ngước mắt lên nhìn về phía ba người.
Cô gái xinh đẹp đứng giữa trợ lý của chủ tịch là ai! nhìn qua thì chắc cũng là thực tập sinh?
Thi Tịnh cao giọng nói.
"Đây