Edit: Qing Yun
Đinh Cửu Cửu ra khỏi tòa nhà thì thấy ba người Kiều Loan, Viên Họa và Tống Soái đang đứng tránh nắng dưới mái hiên.
"Cửu Cửu, bạn tới đây." Kiều Loan ngẩng đầu thấy cô bèn vội vàng vẫy tay.
Chờ Đinh Cửu Cửu đến gần, Kiều Loan nói: "Nhiệm vụ hôm nay không phải quét tước phòng học sao? Ba chúng mình đang thảo luận xem nên sắp xếp thế nào...... Bên trường học cung cấp sáu phòng học, chia cho hai tổ mỗi tổ một phòng, còn bốn phòng thì hai tổ còn lại, bạn thấy thế nào?"
Đinh Cửu Cửu nghĩ nghĩ, gật đầu, "Có thể."
"Sau đó là phân chia công việc cụ thế, kế hoạch của bọn mình là thế này..."
Nhiệt độ xung quanh dần tăng lên, bốn tổ trưởng thảo luận gần mười phút mới coi như đưa ra kế hoạch tạm ổn.
Tống Soái lau mồ hôi không tồn tại, "Tôi là bị lừa đưa vào núi làm lao động sao?"
Tính cách Tống Soái vốn bình dị gần gũi lại thích nói đùa, cộng thêm mấy ngày ở chung, bọn Kiều Loan đã sớm không còn cảm giác xa lạ với anh.
Vì thế khi nghe anh nói vậy, Kiều Loan lập tức bổ một đao không chút lưu tình, "Lừa lao động cũng không lừa mấy người tay trói gà không chặt như các anh đâu bạn học Tống, tổ bốn nhìn thì nhiều người nhưng thực chất đều là một đám người mười ngón tay không dính nước đúng không? Nhiệm vụ hôm nay tổ các anh có dị nghị sao? Đừng kêu người làm trong nhà đến làm là được --- đội tình nguyện chúng tôi không khiêng nổi."
Tống Soái vừa nghe liền đau đầu, "Vậy dứt khoát thế này đi, sáu phòng học các cô một tổ hai phòng, tổ chúng tôi phụ trách làm đội cổ động, đứng bên cạnh cổ vũ mọi người?"
"Được nha!" Kiều Loan đồng ý rất dứt khoát, chớp chớp mắt với Tống Soái, "Cho con trai các anh đều mặc váy cổ động, tổ trưởng Tống đứng nhảy ở trung tâm--- chúng tôi khẳng định rất vui!"
Viên Họa đứng một bên tự bổ não cảnh tượng này, nhịn không được phụt cười ra tiếng.
Tống Soái cũng không nhịn được buồn được, "Bạn học này, sao lại xấu xa như vậy?"
Sau khi cười xong, Kiều Loan nắm tay Đinh Cửu Cửu và Viên Họa, "Được rồi, coi như thương thảo xong đại sự, chờ 8 giờ rưỡi xuất phát đi, còn chút thời gian, chúng ta đi giải quyết vấn đề ấm no cá nhân đã."
Tống Soái vẫy vẫy tay, nhìn ba cô gái sóng vai rời đi.
Qua nửa phút, anh nghe thấy động tĩnh từ phía sau bèn quay đầu lại nhìn, lập tức đón nhận một nam sinh bước tới.
".... Nói chuyện gì?" Hàn Thời thu hồi ánh mắt khỏi bóng dáng đã khuất bóng sau nhà ăn.
"Còn có thế nói chuyện gì, bố trí nhiệm vụ đó, a, quên mất, có lẽ cậu hoàn toàn không nghe, toàn bộ cuộc họp đều đang nhìn cô gái nhà cậu rồi."
Bị câu "cô gái nhà cậu" lấy lòng, Hàn Thời khẽ cong khóe môi, hi nheo mắt 'ừ' một tiếng.
"---Cậu còn không biết xấu hổ mà còn thừa nhận?" Tống Soái ngạc nhiên lắc đầu, cảm khái tấm tắc. "Cậu đúng là càng ngày càng làm người 'kinh hỉ' đấy Hàn tổ phó."
Nam sinh cắm tay vào túi quần đứng đó liếc anh một cái.
"Tôi cho cậu lá gan đúng không?"
Tống Soái vội vàng vui đùa cúi người: "Tôi sai rồi Tiểu Hàn tổng, ngài đừng chấp nhất --- ngài chịu 'hạ mình' vào tổ còn không phải vì nhìn chằm chằm cô gái của ngài sao? Về sau ngài cứ việc gì, lúc ngài nhìn tôi sẽ trông coi cho ngài."
Hàn Thời cười mắng: "....Biến đi." Thu hồi ánh mắt, anh xoay người đi vào nhà ăn.
....
Vào đến nhà ăn, Kiều Loan giây trước còn nói cười giây sau đã đột ngột dừng lại.
Ước chừng qua một hồi lâu cô mới lấy lại tinh thần, vẻ mặt có phần phức tạp, quay đầu nhìn Đinh Cửu Cửu và Viên Họa---
"Bữa sáng của kẻ có tiền đều là tiệc đứng như thế này sao?"
"....."
Đinh Cửu Cửu cũng kinh ngạc nhìn một vòng.
Nhà ăn tạm thời này không lớn, đầu bếp đi theo tổ bốn không biết lấy đâu ra mấy cái bàn dài đặt ở sát ba bức tường, mặt trên còn trải một tấm vải lụa trắng.
Mà trên khăn trải bàn là đĩa bạc lóa mắt, bên trong đủ loại bữa sáng kiểu Trung nối tiếp nhau.
Hai bên phòng còn có bánh ngọt kiểu Tây, lò bánh mì để ngay bên cạnh, còn có đủ loại bánh kem để trong tủ kính.
Kiều Loan không khỏi cảm khái---
"Nếu không phải nửa giờ sau chúng ta phải vén tay áo cầm chổi quét dọn vệ sinh thì mình nhất định sẽ nghĩ rằng chúng ta là khách du lịch chứ không phải đội tình nguyện."
Đinh Cửu Cửu cũng vừa lấy lại tinh thần, cô lôi kéo hai người đi vào trong, vừa đi vừa cười.
"Vậy ăn nhiều một chút, rốt cuộc chúng ta phải làm cu li ít nhất một buổi sáng."
"... Có lý." Kiều Loan dùng sức gật đầu, cô lấy hai bộ đồ ăn sạch sẽ đưa cho Đinh Cửu Cửu và Viên Họa, "Chúng ta tách ra hành động, đúng... gặp nhau ở cái bàn kia."
Còn nửa giờ là phải tập hợp, nhà ăn đúng lúc nhiều người, Đinh Cửu Cửu cầm đĩa kia qua còn nghe được tiếng nghị luận của mọi người.
Cô cúi đầu nhìn bánh kem mình vừa kẹp được.
Mặc dù chỉ dùng kẹp để lấy cô vẫn có thể cảm giác được cái