Omochii: có thể vai trò của Cypher đã hết trong việc thay đổi nhận thức của Điệp về nhân sinh, nhưng nhiệm vụ của ổng là làm cu li đi diệt trừ mấy cái hệ thống chuyên phá game nên chuyện sẽ còn dài dài =)))))
..........
Ngày 25/12 năm 2018.
Mùa đông đã đến, khắp cung đường bị nhấn chìm trong những bông tuyết trắng. Cái tuyết trời lạnh lẽo như thế này Cypher chẳng muốn ra khỏi nhà tí nào cả. Gã run cầm cập trong chiếc áo bông lớn, cố vùi cái thân hình nhỏ bé của mình vào chiếc áo bông ấy. Nhìn gã lúc này thì chẳng khác con chuột nà mấy, nhỏ nhắn khác hoàn toàn với kẻ đứng bên cạnh.
"Trông mày chẳng khác nào một con chuột đấy Chou." Taiju.
À, quên mất. Hiện tại gã vẫn là đang trong cơ thể của con bé Điệp. Chắc các bác cũng tự hỏi rằng nếu như Điệp không dây vào Mikey thì con bé sẽ không tự tử tìm đến cái chết nhỉ? Nhưng không, số sinh của con bé chỉ đến năm 15 tuổi là dừng, và gã buộc phải vào thân xác con bé để hoàn thành tâm nguyện của nhóc đó mà thôi.
"Mẹ...lạnh thế đéo này mà gọi tao ra đây làm đéo gì?." Chou cáu gắt hỏi.
"Vào trong xe cho bớt lạnh đi, tao có thứ muốn đưa cho mày." Taiju ân cần mở cửa xe tay còn đặt sau lưng của Chou đẩy cô vào trong xe rồi đóng cửa lại. Gã hít một hơi thật sâu, gió tuyết mùa đông này thật sự lạnh quá, phải mau mau làm gì đó cho ấm người thôi nhỉ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Thế...mày muốn đưa tao cái gì?." Chou hỏi.
"Đừng có giả ngu, tháng trước mày có nhờ tao đi điều tra đám Phạm Thiên mà không phải sao?." Taiju cầm lấy gói tài liệu dày đưa cho cô gái ngồi bên cạnh, tay liền chỉnh nhiệt độ trong xe lên cho ấm áp hơn một tí.
"Cảm ơn nhé anh bạn." Chou khoái chí cười.
Gã là đang có ý định điều tra những quá trình phạm tội của Phạm Thiên để tóm lấy cái đuôi rắn của tụi nó. Nếu như tóm được thì mới có cái cớ bớ hết tụi khốn đó vào tù. Thân là đội trưởng đội hình sự 1 cho nên nhiệm vụ này đối với Cypher vô cùng quan trọng, ăn được cả ngã về không, một là ăn cho hết, hai là xuống mồ gặp ông bô bà vải như chơi.
"Mà...tao quên nói cho mày vụ này. Còn nhớ thằng Sanzu chứ? Nó đánh hơi được việc mày đang truy lùng tụi nó rồi đấy." Taiju nói.
Sanzu? À...trong quá khứ có vẻ như gã không có đụng mặt nhiều hay có tiếp xúc gì tới tên này. Nhưng mà theo phần 2 của game otome có bảo thì tên này chính là nhân vật phản diện với tính cách khùng điên khó tả.
"À...thằng đó...nó nghiện kẹo ke đúng không?." Chou.
"Mày gặp nó rồi à?." Taiju hỏi rồi lại nói tiếp: "Nó có làm gì mày không đấy?."
"Không...người quen của tao có khá nhiều thông tin về tên đó ý mà." Chou gãi gãi má sau đó hướng mắt nhìn ra ngoài. Gã chợt giật mình khi nhìn thấy bóng người khá quen đang nhìn mình từ trong quán cà phê dưới chung cư nhìn vào chiếc xe này.
Vì khoảng cách khá xa cho nên Chou không thể nhận biết được đó là ai, nhưng thoang thoáng thì cũng có thể thấy hắn ta...có mái tóc màu hông sao?.
"Chà...nay nhà lại có khách không mời tới rồi..." gã thì thào trong miệng thầm mong ngôi nhà nhỏ ấm áp của mình không bị ai đó lẻn vào trong. Dù nếu có vào thì làm ơn ngày lần đừng có động vào quyển nhật kí của gã.
"Taiju, cảm ơn cưng vì đống tài liệu này nhé. Tao về trước đây." Gã vội chào tạm biệt sau đó mở cửa xe và phóng thật nhanh lên nhà của mình.
Đi thật nhanh vào thang máy, gã nhìn đống