Fight - Tokyo Revengers

Chương 45


trước sau





"Yukino"

.

.

.

.

.

     Lại giọng nói thì thào bên tai, Yukino giật nảy người nép sát vào một gọc tường. Cô bé run rẩy bấm loạn xạ trên điện thoại để gọi cho Mikey và những người khác, cô loay hoay mãi chẳng để ý đến không gian của mình đang bị bóp méo một cách lạ thường, nó trở nên méo mó đi mà không hề biết lí do.

     "H-Hệ thống!?." Yukino hét lên, cô nàng hoảng sợ khi không thấy lời hồi đáp.  

     Tiếp đến là những âm thanh kêu gọi mãi chẳng có một ai trả lời, điện thoại cũng không có lời hồi đáp.

     Không gian như bị phá hủy hoàn toàn, Yukino nhìn thấy người phụ nữ lúc nãy đứng ngoài kia giờ đây đang ở trước mặt mình. Cô ta đi lại, từng bước từng bước một sau đó vươn tay nắm lấy cổ của Yukino siết chặt.

      Cô bé hoảng loạn, mắt trừng to, liên tục vùng vẫy nhầm thoát thân, nhưng đối mặt với thái cực hoảng loạn của Yukino thì cô ả kia cong môi cười. 
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

     "Xin chào nhé, Yukino-chan." Cô ta...

     "..."

     "..."

     Tiếng chuông điện thoại vang liên hồi xé toạc không gian tĩnh lặng vừa rồi, Yukino thẫn thờ một chút, cô nàng đứng dậy vuốt mái tóc mềm ra sau và liếc mắt nhìn vào màn hình điện thoại, cô khẽ cong môi, cúi người nhặt nó lên và đưa sát tai trả lời.

     "Yukino? Em ổn chứ? Sao lại không nghe máy?." Đầu dây bên kia không ai khác chính là Mikey, cậu ta hốt hoảng khi thấy mấy cuộc gọi liên tục từ Yukino nhưng khi gọi lại thì không có hồi đáp.

     Trái tim như thể bị ai đó bóp chặt, cậu nhóc lo sợ cho an nguy của cô bé này.

     "A...em có bị làm sao đâu? Chắc là chỉ cấn máy thôi ạ." Yukino dịu dàng nói, cô nàng khẽ nở nụ cười ngọt ngào rồi lại nói tiếp: "Manjirou-chan lo cho em sao?."

     "Không sao thì tốt rồi. À, mà em biết chuyện Takemichi bị đánh úp chứ? Cậu ta đã bị người của Hắc Long đánh." Thì ra là câu chuyện tiếp diễn sau sự kiện Halloween đây mà.

     Yukino là người nắm rõ hết mọi chuyện trong nguyên tác và còn có một hệ thống hỗ trợ phía sau. Nhưng mà, Yukino hiện tại...là người như thế nào nhỉ?.

     Cô nàng cong môi dựa lưng vào tường nói tiếp: "Em không biết chuyện đó, nhưng có lẽ em không thể nói chuyện với anh ngay bây giờ rồi."

     "Ngày mai ta sẽ gặp nhé." Yukino nói.

     Ánh mắt trong trẻo lúc nãy trở nên sắc bén và đục ngầu một cách lạ thường. Cô nàng tắt máy sau đó ôm bụng lăn ra cười như điên như dại, khắp ngôi nhà nhỏ vang lên tiếng cười từ cô con gái xinh đẹp của gia đình Sakamoto.

     "Sớm thôi, ta sẽ gặp nhau nhỉ? Cypher?." Yukino giơ tay lên cao sau đó thì gồng lực bóp chặt tay lại. Ánh mắt cô toát ra sự thù hận và câm phẫn cao độ dành cho cái tên của ngài cựu quán quân MMA.
1

OoO

     Thời tiết dạo gần đây không được tốt cho lắm. Cypher...đúng là khá có duyên với Taiju Shiba mà.

     Lần trước thì gặp nhau khi gã bị tấn công lén và được Taiju đưa đến bệnh viện, còn lần này thì lại gặp nhau trong cửa hàng tiện lợi. Và tình huống này trông có vẻ hơi khó xử vì gã đang...muốn giành với Shiba Taiju phần bánh su kem cuối cùng.

     "Ờm...bên mình chỉ còn một phần thôi ạ, hay là bạn nam nhường cho bạn nữ nhé?." Bạn nhân viên thanh toán thấy hai người đang giành giật phần bánh thì có hơi khó xử.

     Cypher cũng thấy vậy, gã đường đường là ông chú trung niên to đầu rồi mà lại đi giành bánh với tụi con nít như Taiju làm gì?. Thân người lớn thì phải nhường cho trẻ nhỏ thế nên Cypher đã nhường lại phần bánh su kem cuối cùng và lấy một  thứ khác. Gã thả tay khỏi phần bánh su kem dời nó sang lấy một hộp kem mát lạnh và đi thẳng đến quầy thanh toán.

     Dù lúc trước gã và Taiju có quen biết đi chăng nữa thì hiện tại gã chẳng muốn phải dây dưa hay thân thiết với bất kì ai cả, quen biết nhiều sẽ khổ cho nên gã sẽ cố gắng học tập để hoàn thành ước nguyện của con bé này.

     Đặt hộp kem tươi lên quầy, gã mò tay vào túi áo lấy ví tiền nhưng khổ nổi tay bị gãy chưa lành và tay kia thì bị trái chiều, loay hoay mãi chẳng để tâm đến con gấu to xác phía sau mình đang đen mặt vì quá lâu. Taiju đặt phần đồ của mình lên trước bảo: "Thanh toán chung với cái này."

     "Vâng!." Cô nhân viên nghe vậy thì liền thanh toán nhanh lẹ và lấy hóa đơn gửi cho gã.

     "Kem của mày." Taiju đặt cốc kem vào tay của gã sau đó thì rời đi.


     Ờm...thế là gã không bị mất tiền kem nhỉ? Coi bộ Taiju cũng tốt tính dữ ta trả hộ tiền kem của gã nữa.

     Mát mát, lành lạnh, vị kem lan tỏa trong miệng làm cho gã ngất ngây, Cypher ngồi tận hưởng hộp kem mát lạnh dưới ánh chiều tà bên bờ sông, và từ xa đang có ánh mắt nhìn gã chầm chầm. Bất thình lình người đó

đi lại gần và ngồi phịch bên cạnh gã.

     Gã thanh niên này bất thình lình ngồi kế gã, sau đó thì thản nhiên lấy bao thuốc lá lấy một điếu đưa lên môi. Gã rít vài hơi cho bén mồi lửa rồi chống hai tay ra sau ngắm hoàng hôn. Cypher cũng chẳng tò mò lắm tới người này, chắc là ai đó rảnh rỗi đi hút thuốc thôi nhỉ?.

     Ăn cho hết trước khi kem chảy thành nước, gã định đứng dậy phủi áo ra về thì người kia níu tay lại hỏi: "Về sớm vậy ạ?."

     Một người lạ mặt không quen không biết, nhưng lại tình cờ ngồi bên cạnh gã hút thuốc sau đó còn níu tay không cho gã về. Bộ chẳng lẽ con nhỏ Điệp có quen biết tên này à?.

     "Sao lại nhìn tôi bằng ánh mắt đó?." Hắn ta nghiên đầu tỏ vẻ khó hiểu.

     "Chúng ta quen biết gì nhau à?." Cypher thấy hắn ta có chút quen.

     Nhưng không biết có phải là người đó hay không thôi. Chỉ đơn giản là cái tên đã hiện trong đầu nhưng không chắc chắn có phải hay không.

     "Nàng học bá à, cưng vô tình quá đấy." Hanma cong môi cười đểu, gã vỗ vỗ tay xuống bãi cỏ bên cạnh mình ra hiệu cô gái đang níu tay kia hãy ngồi xuống bên cạnh gã.

     Quả nhiên cái giọng điệu cợt nhã đó không ai khác chính là Hanma Shuji, nhưng khác nỗi lúc trước gã toàn gặp nhau khi tên nhóc này vuốt kéo dựng tóc thành chỏm, còn đeo khuyên tai. Nhưng bây giờ sao khác quá vậy nhỉ? Vẫn là tóc nhuộm chỏm vàng, nhưng không vuốt keo, vẫn cái bộ mặt đó, nhưng lại không có hình xăm cả khuyên tai.

     "H-Hanma?." Cypher nhíu mày hỏi gã trai đang hút thuốc kia.

     "Phải rồi, là Hanma đây."

     Một sự thay đổi bất ngờ làm cho Cypher không tài nào theo kịp, Hanma kiếp trước là một thằng côn đồ bụi đời, nhìn gian vãi chưởng, còn Hanma này nhìn cũng giống kiếp trước chút chút, nhưng ít ra không có bộc lộ cái vẻ côn đồ như lúc đó.

     "À, cái kem che khuyết điểm hôm trước cưng đưa dùng tốt đấy" Hanma vừa nói vừa lấy trong túi ra chai nước lọc, gã mở nắp đổ nó lên hai mu bàn tay của mình rồi chà mạnh.

     Hình xăm đã bị che bởi kem khuyết điểm à? Nếu như lấy keo vuốt tóc rồi lấy khuyên tai đeo vào thì Hanma này sẽ chẳng khác kiếp trước là bao. Nhưng mà...ủa? Bộ Điệp có quen biết với Hanma à?.

     Khoan đã nào, gã không hề được nghe tin rằng Điệp có quen biết với Hanma cho nên hiện tại gã cứ như một tên điên đang load lại não mà chẳng hiểu Hanma đang nói gì. Nhưng mà gã chắc chắn Hanma và con nhỏ có quan hệ rất tốt.

     "Này." Hanma gọi.

     "H-hả?." 

     "Sao lại không trả lời tin nhắn?." Hanma lấy khăn giấy lau sạch tay của mình nói.

     "Cưng bơ tôi đấy à?." Nói rồi gã liền chống tay hai bên và chồm tới dí sát mặt vào Cypher.

     Tay nhanh hơn não, và thế Cypher đã đấm vào mặt của Hanma, gã hoảng vãi c*t, sao lại nồng mùi gay thế kia?. Cú đấm bất ngờ phóng lên nhưng Hanma lại né được nó, hắn ta cau mày và túm lấy hai tay của Cypher tì nó xuống bãi cỏ xanh mướt. Mặt đối mặt nhìn nhau.

     Chà...có vẻ như...à không, mọi chuyện vẫn ổn và bình thường.

     Người đi đường chẳng mấy quan tâm đôi nam nữ chim chuột với nhau trên bãi cỏ cả, họ chỉ liếc một cái sau đó thì rời đi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
     "C-Cái..." Cypher hoảng loạn, não gã đang chạy hết công suất để đưa ra lời giải khẩn cấp.

    Sao mà lại gần nhau thế kia, giờ mới để ý Hanma có đôi đồng tử màu vàng khá cuốn hút, thêm cả mùi nước hoa nhẹ pha trộn với mùi thuốc lá, không quá nồng nàn và khó ngửi.
1

     Đkm gã đéo phải gay!!!.

     Thấy con nhỏ dưới thân mình cứ ngơ hẳn ra, Hanma khép mắt lại, cúi sát hơn. Và một thứ bất ngờ đang chào đón anh đó là một đòn đầu gối thụi vào bụng K.O.

     Cypher thấy tình huống này dảk quá, gã liền nhanh chân thụi một phát mạnh vào bụng của Hanma sau đó thì bỏ chạy thật nhanh với gương mặt đỏ bừng.

     Cypher không gay.

     Gã đéo có gay!!!.

     Clm cứu!!!.

     Cô nàng bỏ chạy thật nhanh dù tay bị què, Hanma ôm bụng một lúc nhưng lại tỏ ra tiếc nuối khi lúc nãy không ghì mạnh tay hơn. 

     "Lúc trước cũng đã hôn mà? Sao lại làm như mình là ma thế nhỉ?." Hanma nghiên đầu hỏi.
7

     Đúng là lúc trước có hôn, nhưng cái này là Điệp đã từng hôn Hanma chứ không phải là Cypher hôn Hanma. Nếu như Hanma biết trong cái thân thể kia mà là một ông chú trung niên chắc cậu sẽ đi điều trị trầm cảm một thời gian dài.

      Cypher không gay.
1

     Gã nói thật.

OoO

     Omochii: 250 vote + 25 cmt = chương 44. Nếu lên 300 vote sẽ có ngoại truyện 2.    








trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện