"Chuyển trường".
.
.
.
.
.
Nằm viện thêm một tuần nữa thì mẹ gã đưa cho tờ thông báo nhập học tại trường mới.
Đây là ngôi trường bình dân và cũng khá gần nhà, nhưng...ngôi trường này. Là trường của nữ chủ hiện đang học.
"Đi học trường mới nhớ vui nha con!."
"Dạ..."
Bà mẹ tạm biệt gã sau đó rời đi, để gã một mình đi tới phòng thầy hiệu trưởng nhần lớp và làm thủ tục cần thiết, trường vậy mà bất ổn à nha, ngày đầu đi học mới bước chân vào trường thì thấy đám học sinh nhốn nha, nhốn nháo.
Đấm nhau hả? Gã thích lắm luôn ó, cho gã vào đấm yêu vài cái đi nào.
"Em là Tôn Hữu Điệp nhỉ?."
"Vâng."
"Em đi theo thầy nhé."
Gật đầu và đi theo, chưa gì mới bước xuống cầu thang thì thấy một con nhỏ có mái tóc màu hồng đào tát thẳng tay vào mặt thằng lùn có quả đầu màu vàng đối diện.
Đù...đau phết.
"Sao thầy không can?."
"Can để vào viện hả em?."
À, thì ra là thầy sợ. Tưởng gì.
Thế là bằng một thế lực nào đó, hai thầy trò đứng ngay cầu thang để hóng chuyện.
Nhỏ tóc hồng tên là Hina, lí do nhỏ đó tát thằng tóc vàng kia là vì thằng bạn trai gì gì đó của nhỏ.
Thì ra là vậy, ôi tềnh yêu, nó thật hãm.
1
Ngồi hóng dưa tiếp tục, gã để ý thấy quả đầu trắng tinh đang nhìn mình một cách giận giữ và đầy câm hận. Gã không biết nhỏ đó là ai và tại sao lại nhìn mình như thế.
Thân thiện mỉm cười một cách khả ái, gã đưa ngón giữ lên rồi le lưỡi trêu chọc.
Ánh mắt bất cần của một dân chơi chính hiệu.
"Yuchin? Cậu sao thế?." Mikey.
"Nhìn ai à?." Draken.
" Tớ có nhìn ai đâu!!." Yukino.
Cô ả vội lật mặt nhanh như bánh tráng phơi sương, nhanh hơn cả tốc độ mà ông thầy giáo đọc con điểm 1 đáng yêu trước lớp cho bạn nghe vậy, nhỏ mỉm cười...nhân hậu(giả cmn tạo vcl), môi chúm chím(buff hơi lố), giọng nói ngọt ngào(gkê vậy sao) đáp lại câu hỏi từ hai người bạn thân của mình kiêm hảem future.
3
"Ah! Là Điệp-chan!!!." Yukino.
5
Điệp thôi, đừng thêm chữ chan vào, nghe như muốn đấm vào mồm vậy, tiếng gọi từ cô gái xinh đẹp ngất ngây lòng người làm gã chợt rùng mình, đó chính là ánh mắt phiền phức và kinh tởm đang nhìn về phía ả, chính là ánh mắt từ thằng ôn tên là Mikey gì gì đó.
"Tch...nó bám theo tới đây luôn à?." Mikey.
"Con nhỏ phiền phức." Draken.
Yé yè ye, nhìn mặt cũng biết hai bạn hổng ưa mình gòi, nhưng mình cũng có ưa mấy bạn đéo?.
Chim khôn nói tiếng rảnh rang, người khôn thì nói ly hôn bằng mồm.
Đấy...đời nó lạ thế.
"Điệp-chan sao lại xuất hiện ở đây? Cậu tìm Manjirou của tớ hả?." Yukino.
2
"Manjirou! Điệp-chan tới tìm cậu nè!!." Yukino.
Ai mà lại sau lưng chửi chó, trước mặt gọi chị em thế kia? Nhỏ đó chạy tới ôm lấy cánh tay áp sao vào trái bưởi 5 roi của mình.
Dúc da, dúc díc kéo ra chỗ của Mikey và Draken.
"Cô theo tôi đến tận đây luôn đấy à?." Mikey.
"Bám dai thế không biết." Draken.
"Này!! Đừng nói như thế chứ! Điệp-chan à, Manjirou chỉ là đang ngại thôi ý. Hihi." Yukino.
Chuẩn mẹ otome game rồi! Cười phát là hút hồn nam nhân, thêm cả cái hệ thống gánh all game thế kia thì chơi kiểu mẹ gì. Mà bạn nghĩ bạn có hệ thống gánh team thì mình sợ à? Nố! Mình có con ôn thần nghiện cafein phù trợ đây này.