FOG [ Điện cạnh ]
Mạn Mạn Hà Kì Đa
Chương: 108
Beta: Sunny
-
Đại ca đội tới rồi, tiền bẩn không thể kiếm được, Puppy thương cảm nhìn màn đạn ồn ào xôn xao đảo qua, thở dài.
Không có lưu lượng, không lừa được tiền, thật không thể chấp nhận được.
Đại ca đội bật máy tính, vào game, mở phát sóng trực tiếp, nhân khí phòng trực tiếp của Puppy trong nháy mắt giảm hơn một nửa, nhưng đáng tiếc Thời Lạc vẫn giấu mặt tắt mic phát sóng kỹ thuật, các fan gian nan coi nửa ngày cũng không nghe thấy một âm thanh nào, không có cách nào đành phải mở phòng trực tiếp của Puppy. Xem hình ảnh Thời Lạc phát sóng, thuận tiện nghe âm thanh trong phòng huấn luyện Free ở phòng trực tiếp của Puppy.
Puppy đã quen mình bị xem thành công cụ từ lâu, bình tĩnh nhìn nhân khí phòng trực tiếp tăng trở lại như lũ, chầm chậm nói, "Đi đi, đều đi hết đi...Không được nữa mới trở về chỗ tôi nghe chứ gì?"
Các fan chiều lòng tặng quà cho Puppy, an ủi một tí.
Mấy người không xếp đội, sau kì nghỉ phép nhỏ tuyển thủ cần nhanh chóng khôi phục lại cảm giác, game thắng thua không quan trọng, trọng điểm là tìm lại cảm giác huấn luyện cường độ cao. Thời Lạc chơi liên tục 7 tiếng, ngoại trừ vào nhà vệ sinh, thuốc lá cũng không hút, trận nọ nối tiếp trận kia, luyện tập cường độ cao không gián đoạn, đến 6 giờ tối phải ăn cơm mới tắt game, Thời Lạc cũng không mở mic, không kéo dài phát sóng qua bữa tối, vẫn đóng phát sóng trực tiếp lại.
Đúng lúc Chu Hoả cũng muốn nói vài chuyện quan trọng, không cho Puppy Thần Hoả bưng cơm lên ăn, tất cả mọi người thống nhất tập hợp dưới phòng ăn lầu một.
Chu Hoả tranh thủ thời gian mọi người ăn cơm, ngồi một bên bàn giao từng việc một, "9 giờ tối mai rút thăm chia bảng thi đấu thế giới, phải quay phim, lão Kiều điều chỉnh thời gian huấn luyện một chút, đừng để trùng nhau."
Lão Kiều vừa ăn cơm vừa gật đầu, "Tôi biết rồi."
"Ôi, cuối cùng cũng rút thăm." Thần Hoả huýt sáo, "Thời khắc kích thích nhất đã đến, tới đây đi, Thánh Kiếm..."
Thời Lạc ngước mắt, hận cũ phá đội năm đó Thánh Kiếm cũng góp một phần, hận mới đầu mùa giải Thánh Kiếm tới đánh Trị Liệu Sư của từng chiến đội ở khu thi đấu trong nước vẫn còn đây, Thời Lạc cũng cực kì trông chờ được xếp cùng bảng thi đấu với Thánh Kiếm.
"Vẫn nên mong gặp được chiến đội Nhật Bản, Thái Lan, Philippines thôi..." Chu Hoả kinh sợ nở nụ cười, "Cần gì chứ? Xương cứng để dành gặm sau không phải tốt hơn sao?"
"Không tốt." Thời Lạc cau mày nói, "Tôi chỉ muốn cùng bảng đấu với bọn họ."
"Cậu muốn cũng vô dụng." Chu Hoả phất tay, "Rút thăm không phải chúng ta tổ chức, thi đấu thế giới năm nay khu thi đấu Châu Âu là phía chủ nhà, là nhân viên khu thi đấu người ta tổ chức."
Chu Hoả cúi đầu nhìn laptop của mình, "Bây giờ...Bây giờ các chiến đội tiến vào thi đấu thế giới đều đang làm phép, từ mấy ngày trước quản lý NSN đã bắt đầu tắm rửa đốt hương, mỗi ngày rửa tay đều phải dùng nước ngâm cánh hoa..."
Dư Thúy than một tiếng, "...Điên rồi?"
"Không điên, người ta chỉ là đơn thuần hy vọng mình có thể rút được lá thăm tốt, lúc xếp bảng gặp được Thái Lan, Singapore, Indonesia..." Chu Hoả ngẩng đầu nhìn một đám tuyển thủ đội mình nóng lòng muốn làm chút chuyện ác ở vòng bảng, mặt không cảm xúc, "Tôi cũng nghĩ, giờ tôi có nên đặt hoa đến gội rửa linh hồn của tôi không...Cho chúng ta chút may mắn."
"Đừng." Thần Hoả chống đối đầy mặt, "Có thể đừng mất mặt như thế không? Dù sao chúng ta cũng là hạt giống số một trong khu thi đấu đó? Từ thi đấu vòng bảng đã sợ thua không mất mặt hả? Không cần may mắn của anh."
Thời Lạc cũng muốn đánh Thánh Kiếm lâu rồi, mê tín hẳn lên, "Đừng đặt hoa, buổi tối anh đi vệ sinh cũng đừng rửa tay, bớt may mắn đi một tí."
Chu Hoả: "..."
Puppy nuốt một miếng cơm, than nhẹ, "Để sớm đụng được Thánh Kiếm, Thời Lạc ép quản lý chiến đội làm lễ cúng từ shit, Thời thần phải chú ý theo dõi đó..."
Dư Thúy buông đũa xuống, trong nháy mắt no luôn rồi.
Lão Kiều ở bên cạnh khúc khích cười, vẫn ăn rất ngon.
"Không nói chuyện này với mấy cậu nữa...Đêm nay sau khi ngừng phát sóng trực tiếp thì đưa hộ chiếu cho tôi trước, phải đi đăng ký." Chu Hoả lướt qua lướt lại notebook, "Không còn gì liên quan đến tuyển thủ các cậu nữa, tiếp theo...Yên tâm huấn luyện, tất cả đều có đoàn đội xử lý, có vấn đề gì cứ gọi cho tôi là được."
Mọi người gật đầu, ăn cơm xong lần lượt lên lầu vào phòng mình lấy hộ chiếu đưa cho Chu Hoả. Bữa tối trôi qua chưa đến nửa tiếng, mọi người trở lại phòng huấn luyện, ai phát sóng trực tiếp thì phát sóng, ai xếp trận đơn thì xếp trận đơn, liên tục huấn luyện 7 tiếng không nghỉ, đến 1 giờ sáng, Chu Hoả lên lầu giục mọi người, "Đừng mệt nhọc quá, nhiệt độ hạ phải mặc quần áo theo mùa, đợt này rất nhiều người bị cảm, quá mệt mỏi dễ sinh bệnh, một hai người ngã xuống là không có ai bù vào đâu, chúng ta có thể rút ngắn thời gian huấn luyện xuống ít nhất một tiếng không? 1 giờ sáng thì ngừng? NSN người ta 12 giờ đêm là được ngủ rồi."
Câu sau của Chu Hoả là nói với lão Kiều, lão Kiều đang phối hợp cùng huấn luyện cho Thời Lạc, không ngẩng đầu lên nói, "Rút ngắn một tiếng...Cũng không phải không được, Dư Thúy?"
Dư Thúy ngồi bên kia không mang tai nghe, nghe vậy dừng lại.
Lão Kiều an ủi nói, "Cường độ huấn luyện lớn hơn, tương đương thời gian bị giảm bớt, sẽ vất vả hơn, ngủ sớm một tiếng cũng được."
Dư Thúy nói, "Cũng được, không có quy định cứng nhắc, muốn ngủ thì cứ ngủ, không ngủ được thì tuỳ."
Puppy phát sóng trực tiếp cả ngày, chỉ ước gì được nghe một tiếng như thế, nghe vậy nhanh chóng đóng phát sóng rồi ngừng xếp trận, chậm rãi xoay người đi, không lâu sau đó Thần Hoả cũng vừa vặn đánh xong một trận, đứng dậy ghé vào phía sau Thời Lạc nhìn, lại tới phía sau Dư Thúy nhìn, mình cũng quay đầu đi.
"Xong rồi."
Qua thêm nửa tiếng, lão Kiều thoát khỏi tài khoản game của mình, đi đến bên người Thời Lạc tổng kết những điểm sơ hở thông báo vài câu cho Thời Lạc, sau đó xoa mi tâm, bật cười, "Phối hợp cùng huấn luyện với ai cũng không mệt bằng với cậu...Tốc độ tay quá nhanh, mắt tôi cũng không theo kịp phản xạ của cậu."
Bàn về năng lực phản xạ, Thời Lạc bây giờ đã ngang hàng với Dư Thúy, loáng thoáng còn đạt đến tư thế vượt qua, lão Kiều rất hài lòng, thấy đôi mắt Thời Lạc còn không mảy may có tí tơ máu nào, than thở, "Tuổi trẻ thật tốt."
Từ lúc ăn cơm tối xong đến giờ, Thời Lạc đánh liên tục 7 tiếng không ngừng, còn chưa tính buổi chiều huấn luyện, mà lão Kiều từ 9 giờ đã phối hợp cho Thời Lạc huấn luyện, chỉ đánh hơn 4 tiếng, cả người đã muốn phế, lão Kiều xoa xoa vai cổ, "Có điều cũng phải hơi kiềm chế chút đi, thật ra tôi không đồng ý Tay Đột Kích huấn luyện vào chỗ chết như thế, quá tổn hại thân thể, vốn là chức vụ có độ tuổi giải nghệ nhỏ nhất, cậu còn..."
"Không sao." Thời Lạc xuất video từ game client ra, mất tập trung nói, "Tôi không cần đánh nhiều năm như vậy."
Lão Kiều ngẩn ra, liếc mắt nhìn Dư Thúy, hiểu ra, lườm một cái, "Tôi mẹ nó là thừa hơi mới quan tâm cậu..."
"Lần tới tìm thêm mấy người phối hợp khác đến thay phiên." Cả người lão Kiều đều không khoẻ, "Một người thật sự không đủ cho cậu chơi."
Đội phối hợp cùng huấn luyện trong chiến đội thường tìm đến những tuyển thủ tài nghệ cao đã giải nghệ, một tiếng mất 1 vạn, lão Kiều xót chiến đội ngày thường tiêu tiền vô tội vạ, chỉ cần có thể đều sẽ dùng sức lao động làm miễn phí. Bình thường phối hợp cho Thần Hoả một lát còn tàm tạm, ngày hôm nay cả đêm phối hợp với Thời Lạc thật sự không chịu nổi, cũng cầm áo khoác đỡ eo đi.
"Tính thời gian."
Thời Lạc đang xem video huấn luyện, nghe thấy Dư Thúy nói chuyện với mình kéo tai nghe xuống, nhìn về phía Dư Thúy, "Anh vừa nói cái gì?"
Dư Thúy nói, "Tính thời gian lão Kiều phối hợp cho em huấn luyện, gửi tin nhắn cho Chu Hoả...Bảo Chu Hoả cho anh ta thêm một phần lương, rồi nói đây là ý của Chu Hoả."
"Lão Kiều..." Dư Thúy chậm rãi nói, "Trước đây trong nhà thiếu nợ, sống khổ quá lâu, nên có thói quen tiết kiệm đến tận bây giờ, ra ngoài ăn bữa cơm cũng phải cầm giấy ăn của người ta về...Bản thân tiết kiệm thì thôi, còn muốn tiết