Chương 75: Mang thai
Sau khi tuần trăng mật kết thúc, cuộc sống của Nguyễn Huỳnh và Lục Ngộ An đã khôi phục bình thường.
Cả hai chuyển đến ngôi nhà mới trước khi kết hôn, bởi vậy ngoại trừ việc phòng ốc rộng hơn thì cuộc sống hiện tại không khác gì trước đây cả.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nguyễn Huỳnh và Lục Ngộ An bề bộn nhiều việc giống như trước khi kết hôn.
Mỗi khi rảnh rỗi hai người sẽ ra ngoài hẹn hò hoặc là về nhà ăn tối. Chỉ cần có kỳ nghỉ dài ngày là hai người sẽ về Giang Thành chơi với bà Lý.
Thỉnh thoảng bà Lý còn thấy hai người phiền quá.
Mỗi lần Nguyễn Huỳnh nghe bà ấy nói như thế đều biết bà ấy lại mạnh miệng nữa rồi. Rõ ràng là bà ấy rất vui khi cô và Lục Ngộ An về nhà.
Vào năm mới, Nguyễn Huỳnh và Lục Ngộ An trải qua năm mới ở Giang Thành.
Thật ra lúc trước Nguyễn Huỳnh cũng không cho rằng mình và Lục Ngộ An sẽ về Giang Thành ăn Tết. Năm đầu tiên cô và Lục Ngộ An kết hôn, hẳn là phải đón năm mới ở nhà họ Lục mới đúng.
Nhưng Nguyễn Huỳnh lại không yên tâm về bà Lý, cô cảm thấy bà Lý quá cô đơn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ngày đầu năm mới, Lục Ngộ An đang trực trong bệnh viện, bởi vậy một mình Nguyễn Huỳnh đến nhà họ Lục xem chương trình năm mới với bà Trần.
Ngày hôm sau, bà Trần cố ý gọi cho cô, hỏi cô và Lục Ngộ An có sắp xếp gì cho dịp năm mới này không, có muốn đi du lịch với bọn họ hay không?
Nguyễn Huỳnh sững sờ: “Mẹ, mẹ với ba không ăn Tết ở nhà ạ?”
Bà Trần gật đầu: “Mẹ nghĩ thế này, mỗi lần năm mới đều có rất nhiều người thân và bạn bè đến chơi, quá ồn ào, mẹ với ba con cảm thấy phiền, năm nay lười quá muốn né tránh nên ra ngoài ăn Tết vậy.”
Bà cười khanh khách nhìn Nguyễn Huỳnh: “Hẳn là năm nay Lục Ngộ An được nghỉ Tết đấy, con có muốn đi với ba mẹ không?”
Nguyễn Huỳnh suy nghĩ một lát, nhìn về phía bà Trần: “Mẹ ơi, thật ra con đang khó xử lắm.”
Bà Trần: “Khó xử chuyện gì?”
Nguyễn Huỳnh thản nhiên nói: “Con định hỏi mẹ con có muốn đến đây ăn Tết với chúng ta không, nếu mẹ với ba đi du lịch, vậy con với Lục Ngộ An về Giang Thành ăn Tết nhé? Mẹ thấy sao ạ?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bà Trần đồng ý không hề do dự: “Đương nhiên là được rồi, bọn con về nhà ăn Tết với bà Lý đi, ngày thường bà ấy cũng luôn một mình cô đơn như thế, sang năm chúng ta sẽ ăn Tết ở nhà, bọn con lại gọi bà ấy tới đây.”
Nghe vậy, Nguyễn Huỳnh cười đáp: “Dạ, con cảm ơn mẹ.”
Bà Trần liếc cô: “Cảm ơn gì chứ? Người một nhà không mà, đừng khách sáo như vậy.”
Nguyễn Huỳnh cong môi kéo tay bà: “Con biết rồi ạ.”
“…”
Sau đó Nguyễn Huỳnh nói chuyện này với Lục Ngộ An, Lục Ngộ An cũng không có ý kiến gì.
Nguyễn Huỳnh gọi điện thoại cho bà Lý, bà Lý nói với Nguyễn Huỳnh rằng không phải ba mẹ Lục Ngộ An thấy họ hàng ồn ào nên muốn tránh đi, bọn họ sợ gây áp lực cho Nguyễn Huỳnh. Bọn họ biết Nguyễn Huỳnh muốn về Giang Thành với bà Lý nhưng lại cảm thấy nếu không ăn Tết ở nhà họ Lục năm đầu tiên thì sẽ có người nói ra nói vào, cũng sợ người lớn không vui cho nên mới nghĩ ra biện pháp toàn vẹn mà lại không khiến Nguyễn Huỳnh áp lực và rối rắm như thế.
Sau khi nghe xong, Nguyễn Huỳnh giật mình, cô vô thức nhận ra.
Trong vấn đề này, phản ứng của cô thật sự là quá chậm chạp.
Sau đó hỏi Lục Ngộ An, Lục Ngộ An mỉm cười nói cho cô biết, nếu ba mẹ anh đã quyết định thì đó chính là ba mẹ thật sự không để ý. Hai vợ chồng họ vốn đã cởi mở, mẹ Nguyễn Huỳnh ở nhà ăn Tết một mình quá cô đơn, hai người bọn họ thật sự nên về nhà ở với bà ấy.
Sau đó Nguyễn Huỳnh kể cho bọn Tư Niệm nghe chuyện này, mọi người đều nói thật sự rất hiếm gặp được người tốt như ba mẹ Lục Ngộ An. Cô rất may mắn vì đã gặp bọn họ, được bọn họ bao dung và thậm chí là dung túng.
-
Năm mới ở nhà bốn ngày, bởi vì Lục Ngộ An phải làm việc nên mùng bốn cô với anh phải về Bắc Thành.
Bà Trần và Lục Hồng Quang cũng về nhà vào hôm đó, Nguyễn Huỳnh với Lục Ngộ An về nhà họ Lục trải qua mấy ngày nghỉ cuối cùng với ông bà. Đương nhiên là mấy ngày nghỉ cuối cùng của Nguyễn Huỳnh, mùng năm Lục Ngộ An đã phải về bệnh viện trực ban rồi.
Thời gian hai người ở bên ba mẹ có hạn, chỉ cần vất vả một chút là có thể ở bên ba mẹ nhiều thêm một chút, cho nên hai người đều rất bằng lòng bận rộn.
Chơi vài ngày, Nguyễn Huỳnh cũng trở lại làm việc bình thường.
Bà Trần nói đùa rằng hai người bọn họ ở nhà ồn ào quá, bảo hai người về nhà mình mà nghỉ ngơi.
Thật ra Nguyễn Huỳnh biết bà đau lòng vì con đường đi làm của bọn họ quá xa, quá vất vả.
Người lớn luôn mạnh miệng như vậy đó.
Cuộc sống chậm rãi trôi qua, cuộc sống của Nguyễn Huỳnh và Lục Ngộ An khá thú vị.
Thỉnh thoảng vào cuối tuần Nguyễn Huỳnh và Lục Ngộ An sẽ đến quán bar chơi với bọn Tư Niệm hay là hẹn nhau uống rượu. Nguyễn Huỳnh vẫn thích uống rượu như trước, mà Lục Ngộ An vẫn là nhân vật chăm sóc cô.
Vốn dĩ Nguyễn Huỳnh cho rằng tốc độ của cô và Lục Ngộ An đã rất nhanh rồi, dù sao bọn họ cũng kết hôn rất sớm mà.
Nhưng về chuyện sinh con, Nguyễn Huỳnh và Lục Ngộ An lại thua.
Đối với chuyện con cái này, Nguyễn Huỳnh vẫn luôn rất kiên định muốn có con. Chỉ là trước mắt cô vẫn hơi sợ hãi nếu làm mẹ, cô sợ mình không thể làm một người mẹ tốt, cũng muốn hưởng thụ thế giới hai người với Lục Ngộ An.
Mùa đông năm nay, cả bọn vẫn hẹn nhau đi ngâm nước nóng ở khu du lịch như trước.
Vào ngày xuất phát, đột nhiên mọi người lại không điện cho Úc Đình Vân và Vân Sơ được, cũng không ai tìm được hai người bọn họ. Cả bọn ngơ ngác nhìn nhau, không biết có phải đã xảy ra chuyện gì hay không. Cả bọn hoảng hốt chạy đến nhà Úc Đình Vân và Vân Sơ thì Úc Đình Vân gọi điện thoại tới.
Anh ta gọi điện thoại cho Lục Ngộ An, anh lập tức bật loa người. Bởi vậy việc Úc Đình Vân kích động kể cho mọi người biết tin tốt là anh ta sắp làm ba đã bị tất cả bạn tốt biết được.
Vân Sơ mang thai.
Kế hoạch nghỉ dưỡng bị hủy bỏ, cả bọn ồ ạt chạy vào bệnh viện, Vân Sơ đã kiểm tra sơ bộ xong rồi, sau này chỉ cần đến bệnh viện theo dõi sự trưởng thành của cục cưng theo lịch là được.
Cả bọn đón Vân Sơ về nhà rồi lại ăn trưa với nhau, sau khi sắp xếp lại kiến thức về thời kỳ mang thai, Nguyễn Huỳnh và Lục Ngộ An về nhà.
Về đến nhà, hai người ngồi trên ghế sô pha.
Im lặng một lúc lâu, Nguyễn Huỳnh mới giật mình lấy lại tinh thần: “Sao Vân Sơ lại mang thai chứ?”
Vân Sơ và Úc Đình Vân kết hôn vào mùa xuân, tốc độ này cũng quá nhanh rồi đó.
Lục Ngộ An: “Úc Đình Vân đã khoe với bọn anh cả ngày.”
Nguyễn Huỳnh nghẹn lời.
Cô không nói Úc Đình Vân cũng khoe khoang trước mặt cô. Cô cứ tưởng anh ta là ông chủ rất trầm ổn nhưng không ngờ anh ta lại ấu trĩ như vậy. Hôm nay anh ta đã nhắc đến chuyện anh ta sắp