Bữa tiệc được tổ chức vào lúc hoàng hôn, vừa khéo tránh được thời tiết oi ả của ngày hè.
Vườn hoa của biệt thự Giang Đinh có bể bơi rất lớn, nhân đang dịp mùa hè, bữa tiệc được tổ chức theo kiểu tiệc đồ bơi mà lứa thanh niên yêu thích.
Các cô gái mặc váy bơi rực rỡ nhiều màu, kiểu dáng độc đáo ngồi bên cạnh bể bơi hóng mát, giải nhiệt. Các chàng trai bơi lội dưới bể nước, khoát nước chơi bóng chuyền vô cùng náo nhiệt.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ba mẹ của bọn họ cũng đi cùng tới biệt thự Giang Đinh, bởi vì đây là buổi tiệc chào mừng cô con gái nhỏ duy nhất của Lộ Bái. Nếu như có thể nhờ vào mối quan hệ của con cái, bắt được quan hệ với một nhân vật lớn trong giới kinh doanh như Lộ Bái thì đương nhiên đây đúng là cơ hội ngàn năm có một.
Cho dù không thể tạo dựng quan hệ với ông ta thì cũng có thể nhân cơ hội này mở rộng mạng lưới xã giao của bản thân.
Cho nên, các phụ huynh tụ họp nói chuyện phiếm ở phòng khách tầng một của biệt thự, còn các nam thanh nữ tú thì vui vẻ chơi đùa bên bể bơi.
Đồ bơi của Lộ An Thuần do Lộ Bái xét duyệt, nó là dạng đồ bơi thể thao liền thân kín đáo nhất nhưng màu sắc là màu xanh bạc hà cô thích. Lộ An Thuần khoác một chiếc áo khoác mỏng bên ngoài, vấn búi tóc củ tỏi, trông xinh xắn ngọt ngào.
Cho dù Lộ Bái không thích cô mặc đồ bơi nhưng ở những tình huống có mặt đông người, ít nhiều gì ông ta vẫn để ý tới thể diện của bản thân, không để cô quá khác lạ so với những cô gái trẻ khác, tránh bị người ta bàn tán sau lưng.
Lộ An Thuần ngồi bên bể bơi một lát, cảm thấy hơi đói bụng nên đứng dậy qua khu đồ ngọt kiếm gì đó lót dạ.
Ngay lập tức, có hai, ba cô gái tận dụng cơ hội lúc cô đi ăn đồ ngọt chủ động tới làm quen.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trong số này, có một người cô bạn để tóc ngắn tên là Ninh Nặc nói chuyện rất ăn ý với Lộ An Thuần.
Bởi vì cô thích phim Mỹ, Ninh Nặc cũng xem nhiều phim Mỹ nên hai người nói chuyện với nhau về [Breaking Bad] và [Better Call Saul], đương nhiên họ cũng nói về cả [Game of Thrones], bàn luận về IQ càng về sau càng tụt dốc không phanh của Petyr Baelish* cuối cùng dẫn tới cái chết lãng xẹt của y cũng như cùng nhau ship cặp đôi Sansa và Sandor**.
*Petyr Baelish là một nhân vật mưu mô, xảo quyệt bậc nhất trong thế giới của phim Game of Thrones, không những vậy, ông ta còn nổi tiếng là người luôn hết sức cẩn thận, không hề để lại bất kỳ dấu vết nào mỗi khi hành sự. Tuy nhiên, tới phần bảy, để phe phản diện có thể dễ dàng “xử đẹp” Petyr Baelish, biên kịch được cho là đã cố tình khiến nhân vật phạm phải những sai lầm ngớ ngẩn, IQ tụt dốc không phanh, cuối cùng bị lật mặt và xử tử.
**Sansa và Sandor là hai nhân vật trong phim Game of Thrones, mặc dù hai người họ chưa từng thực sự hẹn hò với nhau nhưng trong một phân đoạn hồi ức của Sansa, nhân vật này cho rằng cô ấy và Sandor đã hôn nhau.
“Tớ thích cặp “người đẹp” Brienne of Tarth với “kẻ giết vua”* Jaime Lannister.” Lộ An Thuần cho miếng cheesecake chanh vàng vào miệng, nói: “Hai người này cực kỳ đúng gu của tớ.”
*Jaime Lannister là thành viên của đội Vệ Vương nhưng lại giết chết vua của mình là Aerys Đệ nhị nên có biệt danh là kẻ giết vua, kẻ bội ước, kẻ không còn danh dự.
“Ồ? Cậu thích kiểu con gái như Brienne of Tarth à?”
“Lúc Jaime nhảy xuống chỗ chuồng gấu* để cứu Brienne, tớ đã cảm động bật khóc đấy, lúc đấy nhạc nền còn là bài [The Rains of Castamere] của nhà Lannister, đúng là một sự thăng hoa từ “kẻ giết vua” trở thành kỵ sĩ đối với Jaime.”
*Chuồng gấu hay chính xác hơn là “bear pit” trong tiếng Anh, một nơi nuôi nhốt gấu kiểu cổ đại có dựng hàng rào cao bao quanh để khán giả đứng trên cao tham quan gấu hoặc xem chọi gấu. Chọi gấu là một môn thể thao đẫm máu mang tính cưỡng ép giữa một con gấu với các đối thủ khác như chó săn hay người sống.
“Cả đoạn kể về đêm trước trận quyết chiến cuối cùng nữa, lúc James phong Brienne làm kỵ sĩ, tớ thực sự đã bật khóc, hai người họ chỉ yêu nhau trong một thời gian ngắn nhưng hơn hết, họ là những người bạn cùng chung chí hướng, là đối thủ xứng đáng nhận được sự tôn trọng của nửa kia.”
Lộ An Thuần càng nói càng hăng hái: “Đoạn hai người họ làm tình với nhau, tớ xem đi xem lại ít nhất hai mươi lần rồi!”
“Ha ha ha ha ha chết mất.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ninh Nặc phá lên cười: “Không ngờ cậu lại là một cô nàng như vậy. Trước khi đến bữa tiệc, ba tớ đã dặn đi dặn lại là nhất định phải làm bạn với cậu, phải khen cậu xinh đẹp, phải nịnh nọt cậu các kiểu con đà điểu… Tớ còn tưởng cậu là kiểu con gái rất tẻ nhạt cơ chứ, không ngờ cậu lại thú vị như vậy.”
Lộ An Thuần cũng cười, hai má hồng hồng in dấu má lúm đồng tiền, ngập tràn ngọt ngào.
Có mấy bạn nữ tới khen Lộ An Thuần xinh đẹp thật, Lộ An Thuần cũng lịch sự đáp lại họ, đua nhau khen ngợi đối phương đầy giả tạo.
Ninh Nặc liên tục quan sát cô.
Cô ấy phát hiện ra cô gái này thực sự… Toàn diện về mọi mặt, dường như không thể tìm ra bất kỳ khuyết điểm hay tật xấu nào, hoàn hảo như một thiên thần.
Vừa khiến người ta hâm mộ lại vừa khiến người ta không kìm được lòng muốn làm thân.
Sau một lát, Ninh Nặc kéo Lộ An Thuần qua một bên, chỉ vào một chàng trai đứng bên cạnh giàn hoa: “Người đó là Liễu Lệ Hàn đấy, cậu biết không?”
“Tớ biết, đó là em trai của chị Liễu, chị Liễu từng giới thiệu cho bọn tớ làm quen lẫn nhau rồi.”
“Liễu Lệ Hàn là nhân vật nổi tiếng ở trường bọn mình đấy, thực sự khó tả lắm.”
Lộ An Thuần quan sát ánh mắt của Ninh Nặc, dường như cô ấy không mấy quan tâm Liễu Lệ Hàn, cũng khá ngứa mắt Liễu Như Yên.
Dù sao, Liễu Như Yên cũng là người tình của Lộ Bái, thân phận này vốn không có gì vẻ vang.
Ninh Nặc nghĩ Lộ An Thuần cũng ghét Liễu Như Yên nên nói chẳng chút kiêng dè: “Phải kể thế nào nhỉ, bình thường Liễu Lệ Hàn rất ngạo mạn nhưng đằng sau vỏ bọc ngạo mạn đó… Mọi người lại cảm thấy cậu ta là một người tự ti, bởi vì cậu ta vốn không phải người trong giới chúng ta, không phải người thuộc tầng lớp này nhưng lại dựa hơi thân phận hiện tại của chị gái để miễn cưỡng chen chân vào chốn này, cho nên mặt mũi rất mắc cười.”
Lộ An Thuần chỉ yên lặng kiên nhẫn nghe cô ấy nói nhưng không phụ họa theo.
“Cậu nhìn bộ âu phục cậu ta đang mặc đi, lạc quẻ lắm phải không, mọi người đến bữa tiệc này là để chơi, làm gì có ai mặc đồ tây ngoài nhân viên phục vụ ra, rõ mắc cười.”
Lộ An Thuần nhìn Liễu Lệ Hàn từ đằng xa.
Mặt mày cậu ta cũng coi như cân đối, mắt một mí rất nhỏ khiến người ta có cảm giác rất bủn xỉn.
Lộ An Thuần chưa từng cho rằng mắt hai mí thì đẹp hơn mắt một mí, cô từng nhìn thấy đôi mắt một mí của Ngụy Phong, gọn gàng đơn giản đầy sắc bén. Bởi vì mí mắt mỏng nên trông xương mày trở nên cao hơn.
Thế nhưng đôi mắt một mí của Liễu Lệ Hàn trông lại rất lấm lét, thường xuyên đờ đẫn.
Cho nên, cho dù cậu ta không xấu nhưng mắt cậu ta… Khiến người nhìn có cảm giác khó chịu như dính phải bùn đất.
Lúc này, Liễu Lệ Hàn đang đứng một mình bên cạnh bàn tiệc, cầm một chén nước trong tay uống nước nhưng không ai tới nói chuyện phiếm với cậu ta.
Sắc mặt cậu ta cực kỳ căng thẳng, trán rịn mồ hôi li ti.
Trước đó, cậu ta đã mấy lần định tới bắt chuyện với Lộ An Thuần nhưng cứ mãi ngượng ngùng, muốn chuẩn bị thêm về tâm lý, cứ như thể nói chuyện với cô thì cần phải gom góp hết dũng khí mới được vậy.
Cậu ta hơi tự ti.
“Không hòa hợp với giới này nhưng vẫn cố gắng gia nhập thì sẽ nảy sinh cảm giác ngột ngạt.” Ninh Nặc nói.
Xưa nay, Lộ An Thuần không hề cho rằng mình đang ở trong giới nào, cô kết bạn chỉ quan tâm xem trò chuyện có ăn ý hay không mà thôi. Truyện được nhóm dịch đăng ở luvevaland.co. Nhóm sẽ public 51 chương, từ chương 52 mọi ngươi có thể vào group Động spoil và review truyện (search trên facebook, tên nhóm viết hoa hết) hoặc vào bằng link https://www.facebook.com/groups/spoilandreview để đọc không tốn MP. Mọi người nhớ trả lời câu hỏi để được duyệt vào nhóm nhanh hơn nha.
Cuối cùng, Liễu Lệ Hàn lấy dũng khí đi về phía Lộ An Thuần.
“Mẹ ơi! Cậu ta tới đây kìa!” Ninh Nặc sởn da đầu: “Tớ đi đây, tớ không muốn nói chuyện với cậu ta.”
“Ừm.”
Liễu Lệ Hàn bước tới chỗ Lộ An Thuần, ra vẻ bình tĩnh nói: “Chào cậu.”
“Chào cậu.”
“Tôi tên là Liễu Lệ Hàn.”
“Tôi biết, không phải sáng nay chúng ta đã gặp nhau rồi sao.” Lộ An Thuần cười vô tư, hy vọng bầu không khí sẽ dễ chịu hơn, đừng ngượng ngập thế này nữa.
Tay Liễu Lệ Hàn cầm chén rượu run lên: “Ồ, xin, xin lỗi.”
“Không có gì.”
“Chị tôi bảo sau này tôi phải quan tâm cậu nhiều hơn. Nếu ở trước có chuyện gì thì cứ tới tìm tôi, tôi… Tôi sẽ bảo vệ cậu.”
“Được thôi.”
“Thực ra đám con gái đó toàn là bọn nịnh hót.” Liễu Lệ Hàn nhìn theo bóng Ninh Nặc vừa bỏ đi: “Bọn họ nể mặt ba cậu nên mới thân thiết với cậu như thế, cậu nói chuyện phiếm với bọn họ thôi, đừng thổ lộ tâm tình.”
Lộ An Thuần nhún vai: “Có cần phải phức tạp thế không, tôi nghĩ chuyện kết bạn rất đơn giản mà.”
“Chuyện này là không thể tránh khỏi, trường THPT số một Nam Gia là một chốn rất bợ đỡ, cậu biết rồi đấy.” Liễu Lệ Hàn đứng bên cạnh cô, cam đoan với cô: “Tuy vậy, cậu cứ yên tâm, chúng ta là người nhà, chắc chắn tôi sẽ đối xử thật lòng với cậu, sau này chúng ta có thể làm bạn bè với nhau.”
Lộ An Thuần cười đúng mực, nghiêng đầu nói: “Không phải cậu chăm sóc cho tôi cũng là do chị gái cậu yêu cầu hay sao? Chúng ta chưa từng giao lưu nhiều với nhau, đôi bên không ai biết sở thích của đối phương, không biết có hợp tính nhau hay không, tại sao cậu chắc chắn chúng ta có thể làm bạn với nhau chứ? Hay là vì điều gì đó nên cậu sẵn lòng làm bạn với tôi?”
Liễu Lệ Hàn không phản bác được.
Cậu ta phát hiện ra cô gái này không phải là một cô công chúa ngu ngốc đầu óc đơn giản như cậu ta tưởng.
Trông cô có vẻ dịu dàng, điềm đạm, lịch sự với tất cả mọi người nhưng thực ra… Cô đã giấu sự sắc sảo của mình vào trong lòng.
“Tôi đi bơi đây.” Lộ An Thuần thấy chán, không muốn nói chuyện tiếp với cậu ta nữa: “Cậu mặc nhiều như vậy thì vào trong biệt thự ngồi điều hòa một lát đi.”
“Ừ.”
Lộ An Thuần đi tới chỗ bể bơi, Ninh Nặc lập tức sáp lại gần: “Tớ nói đúng chứ, cậu ta thực sự khiến người ta hạn hán lời!”
“Cũng hơi hơi…”
Cậu ta dặn dò Lộ An Thuần không nên thổ lộ tâm tình quá nhiều với những người này vì bọn họ đều nhắm tới mục đích là ba cô.
Thế nhưng thực ra, cậu ta cũng vậy mà thôi.
Vì cậu ta tính toán như vậy trong lòng nên mới suy bụng ta ra bụng người, cho rằng cả thế giới này đều giống mình.
Cậu ta không giỏi giấu giếm suy nghĩ của bản thân. Về mặt này thì Lộ An Thuần thành thạo hơn cậu ta nhiều.
“Đừng để ý tới cậu ta nữa, nếm thử viên socola nhân tan chảy này đi.” Ninh Nặc đút một viên socola vào miệng cô: “Cái này ngon lắm.”
Khoảnh khắc Lộ An Thuần cắn đôi viên socola, cô suýt nữa cắn phải lưỡi.
Bởi vì cô nhìn thấy hai nhân viên phục vụ có khuôn