Tiểu Khiết giả vờ ngồi im một góc để lấy lòng thương hại, cứ cho là cô thủ đoạn đi, nhưng dù sao không làm như vậy thì cô sẽ không thoát khỏi được hôn ước này.
Mẹ Lý quay sang nhìn Tiểu Khiết đang ngồi im lặng ở đó, dò hỏi :Tiểu Khiết, có phải con biết mọi chuyện rồi không?
Tiểu Khiết gật đầu, nhỏ nhẹ đáp :Con biết Nhiệm Kỳ và cô gái ấy có qua lại, nhưng không ngờ được cô ấy lại có thai với cả anh ấy.
Cha Lý tức giận nói :Thằng khốn nạn, mày xem mày đã làm những gì, Tiểu Khiết tốt như vậy mà mày lại đối xử với nó như thế, còn vị tiểu thư này, nếu thật sự là dòng máu của Lý gia thì chúng tôi sẽ nhận nuôi, nhưng chức vị thiếu phu nhân này chỉ có thể là Tiểu Khiết.
Uông Nhã không ngờ mọi chuyện lại thành ra như thế, trước khi đến đây cô đã nắm chắc phần thắng, cô biết cha mẹ Lý đang rất mong có cháu bế nên cô đã lấy đứa con ra để làm nơi dựa vững chắc nhưng không ngờ...
- Cha, mẹ, hai người xin hãy nghe con nói. Tiểu Khiết lúc này mới lên tiếng.
Cha mẹ Lý ngồi nhìn cô đợi cô nói, Lý Nhiệm Kỳ trong lòng như lửa đốt, anh nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của cô, Uông Nhã đứng im nhìn cô, ngay cả thở cũng không dám.
- Đứa con này là con cháu của Lý gia, sau này lớn lên không thể sống thiếu cha hay thiếu mẹ, con rất hiểu cảm giác của đứa bé này, nó vô tội, nó đến với nhân gian này chỉ mong một tình yêu thương trọn vẹn. Đây là những lời nói thật lòng của cô, trong chuyện này Lý Nhiệm Kỳ có lỗi với cô, Uông Nhã có lỗi với cô, nhưng đứa bé này vô tội, nó không làm gì sai cả.
- Nếu đã vậy, con xin hủy hôn lễ này, con xin cha mẹ hãy đồng ý.
- Tiểu Khiết... Mẹ Lý nắm lấy tay cô.
- Chị.. Tiểu Hi nhìn cô, có phần thương hại.
- Mẹ, con không thể chung sống với người đàn ông đã từng phản bội con, con cũng không