Cha Lý quay sang nhìn Uông Nhã :Uông tiểu thư, trong mình cô đang mang giọt máu của Lý gia, nên chúng tôi quyết định sẽ tổ chức hôn lễ, rước cô về đàng hoàng.
Uông Nhã vui sướng nhưng không dám biểu lộ gì ra ngoài, cô chỉ có thể đứng im khúm núm, Lý Nhiệm Kỳ như không tin vào tai mình nữa. Anh thật sự ngu ngốc mới để cô ta gạt, mấy lần quan hệ anh đều không đeo bao, bắt cô ta uống thuốc, lần nào cô ta cũng nói là uống rồi, anh thật ngu ngốc.
Tiểu Khiết cảm thấy vui thay cho đứa bé, rốt cuộc sau này lớn lên nó cũng có cha mẹ bên cạnh, không giống như cô...
Cha Lý lên thư phòng lấy một xấp hồ sơ đưa cho Tiểu Khiết.
- Cha, đây là gì vậy?
Cha Lý cười hiền từ nhìn cô :Ta nghĩ sau này nếu sống chung sẽ làm con khó xử, nên ta có căn hộ ở khu Cường Thịnh, nếu con muốn có thể chuyển đến đó ở.
Tiểu Khiết đẩy hồ sơ về phía cha Lý :Con không dám nhận, con đã làm phiền mọi người nhiều rồi, con không dám nhận đâu, xin cha hãy cất đi.
Mẹ Lý đưa lại cho cô :Con đừng lo, cứ nhận lấy đi, con đã cứu Tiểu Hi nhà ta, nên dù ta làm thế nào cũng không đủ để báo đáp con.
Tiểu Khiết rơm rớm nước mắt, có phải cô hủy hôn là sai không, cha mẹ tốt với cô như vậy.
Mẹ Lý lau nước mắt cho cô :Được rồi, hôm nay cứ ở lại đây như trước kia...
Tiểu Khiết lau nước mắt nói :Không sao ạ, con đã chuyển ra ngoài cả tháng nay rồi, hôm nay con sẽ về chỗ đó luôn.
Mẹ Lý lắc đầu :Nhưng hôm nay con cứ ở lại đây đi, tối nay chúng ta sẽ ăn bữa cơm gia đình, sau này muốn e rằng cũng không thể nữa rồi.
Tiểu Khiết gật đầu, mẹ Lý quay sang nhìn Uông Nhã.
- Uông tiểu thư, chúng tôi nghĩ đợi đứa bé chào đời rồi hãy xét nghiệm ADN,nếu là con cháu của Lý gia thì chúng tôi sẽ đường đường chính chính làm hôn lễ rước cô về.
Uông Nhã cảm thấy nhục nhã trước lời lẽ của mẹ Lý, khi bắt đầu quan hệ với Lý Nhiệm Kỳ cô vẫn là xử nữ, chỉ là sau đó cô có quen vài người đàn ông, không cho Lý Nhiệm Kỳ biết nhưng cô chắc chắn đứa con này là của anh ta.
- Bác gái, lúc nãy bác trai đã đồng ý rồi mà, con thấy... Uông Nhã nói.
Mẹ Lý nghiêm mặt nói :Tôi cũng nghe thấy rồi, nhưng nếu đó thật sự là cốt nhục của Lý gia.
Uông Nhã cắn môi, đưa đôi mắt cầu cứu sang Lý