Tiểu Khiết mỉm cười nhón chân hôn lên má anh :Cảm ơn anh.
Anh sững sờ vài giây rồi cười gian tà, anh và cô đã lâu không gần gũi rồi, thật sự anh rất nhớ cô. Anh ôm lấy cô, ghé miệng sát vào tai cô, nói khẽ.
- Nhưng phải có một điều kiện thì yêu cầu này mới có thể đáp ứng?
Cô rùng mình, ngửi thấy mùi nguy hiểm :Điều kiện là gì?
- Để anh yêu em. Anh nói xong khiến cô hoảng sợ muốn lách mình ra khỏi anh, nhưng anh lại nhanh hơn cô, tóm lấy cô đặt lên giường bệnh.
- Kiệt, em bây giờ đang là người bệnh, em thấy không khỏe, ở đâu cũng khó chịu. Cô cau mày nói, ánh mắt đáng thương.
Anh mím môi lại, tay lần mò vào áo bệnh nhân của cô :Em ở đâu không khỏe?
- Rất nhiều nơi, anh mau buông em ra. Cô nỉ non.
Anh cười gian tà rồi cúi đầu xuống hôn lên môi cô, lưỡi đi vào trong miệng cô, sục sạo bên trong khiến cô không kìm được mà rên khẽ. Nhưng hai tay cô vẫn đặt lên ngực anh ý chống đối, tay bắt đầu hành động xoa nắn nơi đẫy đà của cô, anh rời khỏi môi cô đi xuống dưới hôn lên xương quai xanh của cô.
- Ưm...đừng... Cô nhắm nghiền mắt lại để đón nhận cảm giác mãnh liệt này.
Anh hôn lên cổ cô, những nơi anh từng hôn qua đều dính lại chút nước bọt, trông thật kích tình. Anh cởi từng chiếc cúc áo của cô ra, cảnh xuân phập phồng hiện trước mắt anh, nơi yếu hầu của anh khó khăn di chuyển lên xuống.
Cảm nhận được sự mát lạnh, cô mở mắt ra nhìn anh, ánh mắt của anh chứa đầy dục vọng nguyên thủy của một người đàn ông, cô cũng bị anh làm cho mất phương hướng, từ ngăn cản đến đòi hỏi, nơi ngực của cô đã cứng lên, Tiểu Khiết vòng tay ôm lấy cổ anh, cố ưỡn cao bộ ngực lên đòi hỏi.
Anh biết cô cũng đã rơi bảo bể tình thì không chậm chạp nữa mà nhanh chóng cúi xuống hôn lên ngực cô.
- A.. Cô than nhẹ.
Lưỡi anh đưa qua đưa lại hạt ngọc đã cứng của cô, một bên thì dùng tay xoa nắn.
- Ưm...Kiệt, khó...em khó chịu quá... Cô thở gấp.
Bên dưới của anh đã căng cứng đến phát đau, anh không chần chừ nữa mà cởi quần áo của mình ra, tiếp theo là cởi chiếc quần bệnh nhân của cô, trên người anh đã trần như nhộng, thứ to lớn kia đang đứng ngạo nghễ, trông phát sợ, còn cô trên người chỉ còn chiếc quần trong, cả cơ thể vì nhuốm dục vọng mà ửng đỏ, ánh mắt mơ màng, long lanh nước.
Anh đưa tay xuống lần mò huyệt động đã ướt đẫm của cô, nước nhờn chảy ra làm ướt một mảnh chiếc quần trong, anh lần nữa cởi chiếc quần duy nhất trên người của cô ra, một ngón tay từ từ đi vào bên trong cô.
- A.. Cô cầm lấy cổ tay anh.
Trần Gia Kiệt cúi đầu xuống hôn lên môi cô, ngón tay bên dưới vẫn tiếp tục luận động. Bên trên thì bị anh dùng miệng hôn ngấu nghiến, bên dưới bị tay anh