Biệt thự của Giản Tử Hạo, anh cực khổ đỡ Tuyết Liên về phòng.
- Uống đi, uống tiếp đi..ưm...Giản Tử Hạo chết tiệt, anh đỡ em về làm gì? Tuyết Liên nói.
Giản Tử Hạo đặt cô lên giường rồi xuống nhà :Quản gia, sai người chuẩn bị một bát canh giải rượu.
- Vâng Quản gia cung kính đáp.
Giản Tử Hạo gật đầu rồi đi lên phòng, lúc này Tuyết Liên đang lăn lộn qua lại trên giường hát bài hát thiếu nhi, giai điệu thật xúc phạm nhạc sĩ.
- Đồng Tuyết Liên, mau mở mắt ra, nhìn xem bộ dạng hiện tại của em là gì?
- Thiếu gia, canh giải rượu đây ạ. Quản gia nói.
Giản Tử Hạo đi đến nhận lấy chén canh rồi đóng cửa lại, anh đi đến đỡ Tuyết Liên dậy rồi cho cô uống canh giải rượu.
- Chết tiệt, Giản Tử Hạo, anh cho tôi uống cái gì đây? Tuyết Liên cáu gắt.
Anh thật bó tay với cô, Tuyết Liên không thấy ai trả lời mình, lúc này cô mới chịu mở mắt ra.
- Oa, thật đẹp trai, đẹp hơn tên Giản Tử Hạo kia rồi. Cô đưa tay sờ lên mặt anh.
Khuôn mặt của Giản Tử Hạo chẳng mấy chốc đen sì sì. Tuyết Liên nói nhỏ vào tai anh.
- Anh đẹp trai, tối nay ngủ với em nha, tên Giản Tử Hạo tối nay ngủ dưới đất tiếp, haha.
Giản Tử Hạo nghiến răng :Đồng Tuyết Liên.
Nói rồi anh đè cô xuống giường hôn ngấu nghiến lên môi cô, Tuyết Liên vòng tay lên cổ anh ta.
Giản Tử Hạo nhanh chóng cởi quần áo của cô ta, hôn lên từng tấc da thịt cô, vì men rượu khiến cho toàn thân cô ửng hồng lên.
Đến khi màn dạo đầu chuẩn bị xong, anh đưa tiểu đệ của mình và trong cô. Sau một hồi vận động Tuyết Liên thích thú cảm khái.
- A...anh đẹp trai, thật giỏi nha, hơn cả cái tên Giản Tử Hạo kia.
Gân trán anh ta giật đùng đùng, tiến công mạnh mẽ hơn, chạm đến nơi sâu thẳm nhất của cô, Tuyết Liên cảm nhận được sự đau đớn, cô bấu chặt lên vai anh ta.
- A...đau quá, chết tiệt, đau quá....
Giản Tử Hạo đưa tay sờ nắn một bên ngực cô, anh cảm nhận được ngực cô dạo gần đây lớn lên rất nhiều, khi bóp có cảm giác thật tuyệt vời.
- Đau quá...ưm...đừng bóp như vậy..huhu.. Cô không hiểu sao lần này lại đau đớn như vậy.
Giản Tử Hạo thấy cô kêu đau hoài, anh thương xót chậm lại động tác.
- Được rồi, được rồi, ngoan, hết đau chưa?
Tuyết Liên lắc đầu :Đi ra, đi ra ngoài.
Bây giờ nếu anh nghe lời cô mà ra ngoài thì anh thật sự không phải đàn ông nữa rồi, anh lật người Tuyết Liên lại, tiến công mạnh mẽ từ phía sau. Sau một lúc mặc cô kêu đau anh đã giải quyết xong, một dòng tinh dịch nóng ấm đi vào bên trong cô, tấn công đến mọi ngóc ngách. Giản Tử Hạo hôn lên trán đã lấm tấm mồ hôi của cô rồi rút tiểu đệ của anh ra, tinh dịch màu trắng cùng mới ít máu thấm xuống drap giường. Tại sao lại có máu?
Giản Tử Hạo cau mày bế Tuyết Liên lên đi vào phòng tắm, tắm sơ qua cho cô rồi đưa cô ra lại giường, anh ta gom drap giường cùng chăn ném xuống sàn nhà.
- Người đâu, trải drap giường mới đi. Anh xuống lầu gọi.
Người giúp việc chuẩn bị đi ngủ phải tiếp tục làm, cô lên lấy chăn cùng ga giường mới vào phòng của Giản Tử Hạo, làm xong xuôi cô xin lui ra ngoài.
- Nấu nước nóng mang lên đây cho tôi. Anh nói.
- Vâng.
Một lúc sau, người giúp việc mang nước nóng lên cho anh :Thiếu gia, nước nóng cậu cần đây ạ.
Giản Tử Hạo lấy hộp dụng