Hôm sau, tại khách sạn năm sao thuộc tập đoàn ES, cả trăm nhân viên đang chuẩn bị cho buổi đính hôn hoành tráng, Trịnh Ly đang ở Trịnh gia trang điểm và chuẩn bị kĩ càng. Trịnh Kha - bố cô đi vào, mắt ươn ướt.
- Bám đuôi ta bao nhiêu năm, giờ nói lấy là lấy, con xem, không cần ta nữa sao?
Trịnh Ly mỉm cười :Bố, con còn chưa gả đi, bố khóc gì chứ.
Trịnh phu nhân đi vào :Con bé nói phải, hôm nay là ngày vui nên cười mới phải.
- Phải, phải, bà nói đúng, nhưng Trịnh gia ta chỉ có mình nó là con, nó lấy chồng tôi không buồn sao được.
Trịnh Ly mỉm cười, tiếp tục để họ trang điểm :Bố mẹ phải thấy mừng mới đúng, con rốt cuộc cũng lấy được Kiệt rồi.
Tuyết Liên chọn cho mình một bộ váy màu hồng rồi leo lên xe, cô cầm lấy một túi đồ do Thư kí của Trần Gia Kiệt gửi tới.
- Bảo bối, em hôm nay thật đẹp nha. Giản Tử Hạo vừa lái xe vừa nói.
Tuyết Liên chẳng thèm trả lời anh ta. Chiếc xe nhanh chóng đỗ tại khu nhà Cường Thịnh, sau đó cũng là xe của Ngô Đồng.
- Đến rồi sao? Cùng lên đi. Giản Tử Hạo nói.
Ngô Đồng gật đầu rồi nắm tay Tử Lộ bước theo, Tuyết Liên đưa một bộ váy dài màu trắng cho Tiểu Khiết, bộ váy có cổ tròn làm lộ ra xương quai xanh của cô, sau lưng chừa ra một khoảng, bộ váy bó sát toàn thân cô, trông cô lúc này thật xinh đẹp.
Tử Lộ đứng bên cạnh nhìn Tuyết Liên trang điểm cho Tiểu Khiết :Có thể, làm cho chị với không?
Tuyết Liên mỉm cười, gật đầu :Được, đợi em một lát.
Tiểu Khiết cảm thấy đây thật giống như một giấc mơ, mắt cô ươn ướt rồi bất chợt một giọt nước mắt lăn trên má cô. Tuyết Liên đưa tay lên lau cho cô.
- Tiểu Khiết, đừng như vậy.
Tiểu Khiết mím môi, nặng nhọc hỏi :Mình có thể không xuất hiện được không?
Đến để nhìn anh và người phụ nữ khác hạnh phúc cùng nhau, cô thà ở nhà khóc một trận thật đã còn hơn.
- Cậu đừng suy nghĩ nhiều, cứ coi như là đi dự tiệc đi. Tuyết Liên nói.
Xong xuôi ba người phụ nữ đi ra ngoài, Ngô Đồng lần đầu tiên thấy Tử Lộ trang điểm thì hết sức ngạc nhiên, trông cô xinh đẹp hơn.
- Hôm nay em đẹp lắm.
Giản Tử Hạo đi đến cạnh Tuyết Liên :Bảo bối em thật xinh nha.
Tiểu Khiết quay mặt đi chỗ khác, nhìn họ như vậy cô thấy tủi thân quá, cô thật giận người đàn ông kia, ngay cả một cuộc điện thoại cũng không gọi cho cô.
Tử Lộ cùng Tuyết Liên lườm hai người đàn ông kia rồi đi ra cùng Tiểu Khiết.
- Cậu ngồi xe mình đi.
Tử Lộ lên tiếng :Hay là để cô ấy đi cùng chị đi.
Tiểu Khiết mỉm cười gượng gạo :Không cần đầu, mình đi taxi được rồi.
Hai người phụ nữ nói thế nào cô cũng không nghe, một mực đi xe taxi. Họ hết cách cũng đành chấp nhận, Giản Tử Hạo đi đến cạnh cô nói.
- Em yên tâm đi, nếu hôm nay tên kia đính hôn thật vậy thì anh đây sẽ cạch mặt với hắn ta, không thèm chữa bệnh cho hắn ta nữa.
Tiểu Khiết cau mày :Chữa bệnh, anh ấy bị gì sao?
Ngô Đồng đi đến :Cậu ta ngứa miệng đấy, ỷ bản thân làm bác sĩ nên nói vậy thôi, con người mà, đôi khi sẽ ốm đau cần đến bác sĩ chữa bệnh thôi.
Tiểu Khiết gật đầu, cô thấy Ngô Đồng nói có lý nên cũng không