Biệt thự của Giản Tử Hạo, dạo này cô ăn và ngủ nhiều hơn khiến cho thân hình không may bị bồng bềnh hơn mọi khi, Tuyết Liên rất buồn phiền vì chuyện này, người ta nói khi phụ nữ mang thai thì thay đổi là hoàn toàn đúng, ngày trước cô thật sự rất hung dữ vậy mà khi có bảo bảo lại trở nên hiền lành, nhu mì. Giản Tử Hạo thực sự hài lòng vì chuyện này, nâng cô như nâng trứng, mọi thứ anh đều làm giúp cô chỉ thiếu đi vệ sinh thay cô.
- Hạo, em đói quá. Cô đi xuống nhà gọi anh.
Giản Tử Hạo thấy cô xuống thì chạy đến đỡ lấy cô :Nếu đói thì em cứ ở trên gọi anh, đi lại nhiều thế này làm gì cơ chứ?
- Em muốn đi lại cho nhẹ người, nằm một chỗ mãi khó chịu quá.
Giản Tử Hạo gật đầu :Nhưng lâu lâu mới đi thôi, không nên đi lại thường xuyên.
Anh vào bếp kêu quản gia chuẩn bị bữa ăn khuya cho cô, rồi anh ra ghế ngồi cùng cô. Tuyết Liên vừa xem tivi đợi đồ ăn vừa tựa đầu vào vai anh.
Bên kia, Trần Gia Kiệt cởi khoác ra khoác lên người cô :Chỉnh điều hòa lại một chút.
- Vâng. Thư kí Triệu nói.
Tiểu Khiết nhìn anh :Anh đã ăn tối chưa?
- Ăn rồi. Anh vuốt tóc cô trả lời.
Tiểu Khiết nhìn anh :Anh nói dối sao?
- Không có.
Tiểu Khiết bĩu môi :Anh khi nào cũng ít nói như vậy, ngay cả em anh cũng kiệm lời sao?
- Vậy sao? Nhưng ở trên giường em cũng kiệm lời với anh đấy thôi, những lúc anh hỏi em có trả lời đâu. Anh nhướn mày nói.
Mặt cô thoáng chốc đỏ bừng, vô liêm sỉ. Anh mỉm cười, hỏi cô.
- Hôm nay về có chuyện gì không?
Tiểu Khiết gật đầu :Có chứ, Tiểu Hi sắp qua Úc du học, lần này đi năm năm sau con bé mới trở về nên ăn bữa cơm gia đình.
Thư kí Triệu ở ghế trên cau mày, cô định qua Úc du học mà không nói với anh một lời nào sao? Trần Gia Kiệt nhìn lên chiếc kính nhỏ phía trước.
- Cậu biết rồi sao?
Tiểu Khiết cũng nhìn lên thư kí Triệu, cô quên mất anh ta thích Tiểu Hi. Thư kí Triệu thành thật lắc đầu :Tôi chưa biết chuyện gì.
- Hả, con bé chưa nói với anh sao?
Thư kí Triệu gật đầu, rồi cả ba rơi vào bầu không khí trầm mặc.
Xe dừng trước khu nhà Cường Thịnh, Tiểu Khiết cùng anh đi lên nhà.
- Con bé không thích thư kí Triệu thì phải? Cô hỏi.
Anh nói :Có lẽ thế.
- Lại kiệm lời. Cô làm mặt xấu với anh.
Anh mỉm cười cùng cô đi vào nhà, anh ngồi ở sofa xem tivi còn cô đi vào phòng tắm. Tiểu Khiết tắm xong mặc chiếc áo sơ mi đen của anh ra ngoài, đồ ngủ của cô chủ yếu là sơ mi của anh, bên trong lại không hề mặc áo ngực.
Tiểu Khiết cầm một ít đồ ăn vặt bày ra bàn, anh nhìn đống đồ, cau mày hỏi.
- Em định làm heo sao?
Tiểu Khiết bóc gói socola ra, bĩu môi nói :Anh thấy con heo nào xinh đẹp được như em không?
Anh phì cười ngắt mũi cô, xem tivi đến tận khuya, thật ra anh chẳng muốn xem tí nào, lần đầu bật là vì muốn xem một lát nhưng từ lúc cô ra luôn bắt anh ngồi xem tivi đến tận bây giờ, đối với anh đây là việc nhàm chán nhất, định lấy lại quyền lợi của mình thì cô ngốc này lại đi ngủ trước, để mặc mình anh như thế này. Anh thở dài lắc đầu rồi bế cô vào giường, sau đó anh đi vào phòng tắm.
Sáng hôm sau, cô mở mắt ra bên cạnh là khuôn mặt đang ngủ say của anh, Tiểu Khiết đưa tay sờ lên trán anh rồi ngón tay cô trượt xuống sống mũi cao của anh, cuối cùng là lướt nhẹ qua môi anh, cô mỉm cười tinh nghịch. Chợt...
Tít..tít..tít.. Là điện thoại của cô. Tiểu Khiết với tay lấy chiếc điện thoại đang rung ở đầu giường, nhưng bất ngờ bị người đàn ông đang ngủ say ôm chặt lấy, cô mỉm cười gỡ tay anh ra.
- Kiệt, để em nghe điện thoại. Cô nói.
Nhưng anh lại càng ôm chặt hơn, Tiểu Khiết khó khăn lắm mới lấy được điện thoại của mình. Không biết mới sáng sớm trưởng phòng gọi cô có chuyện gì.
- Alo. Cô trả lời, bàn tay anh lúc này chạy khắp cơ thể cô, một tay