Trước khi ngủ, Chiếu Dã ôm lấy Di Di hỏi vấn đề sáng nay Ngạn Kỳ hỏi anh.
"Cậu ta hỏi anh nếu có một ngày, em muốn rời khỏi anh, anh có để em đi không, anh trả lời là không."
Di Di "ê a", cô từ từ nhắm hai mắt lại, cô nói: "Em không rời khỏi anh đâu."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Em có thấy anh rất đáng sợ không?" Chiếu Dã nói đùa: "Nếu em có người khác bên ngoài, anh vẫn sẽ tha thứ cho em, sau đó giết chết tên đàn ông kia."
"Này, đây là xã hội có pháp luật, giết hay không giết gì chứ." Di Di trợn mắt nhìn anh trong bóng tối.
Trong đầu cô vang lên lời Ngạn Kỳ nói: "Chiếu Dã sẽ không phản bội em, anh ta có thể đối xử với em hơi cực đoan."
Di Di hôn hàm dưới của anh, cô dịu dàng nói thầm: "Em cũng không ngốc, đương nhiên em biết ai đối xử tốt với em. Nếu em sợ anh, em đã chuyển nhà ngay ngày hôm sau rồi."
"Chiếu Dã, em sẽ không thích người khác đâu, người em thích chính là anh." Di Di vùi ở ngực anh nói rõ, cô nghe thấy tiếng tim mình đập thình thịch.
Có thể sự xuất hiện của Ngạn Kỳ đã khiến Chiếu Dã lo lắng, Di Di đoán là vậy, cô lại làm sáng tỏ một lần nữa: "Anh để ý chuyện anh Ngạn Kỳ sao? Mặc dù em và anh ấy quen nhau lâu rồi nhưng em chưa từng có tình cảm nam nữ với anh ấy."
Di Di nắm tay anh đặt lên trước ngực trái của mình: "Có trời đất làm chứng."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Đã biết." Chiếu Dã cười hừ một tiếng, anh cầm lấy lòng bàn tay cô nhéo thịt mềm của cô.
Di Di nghiêng người tránh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chiếu Dã bỗng nghĩ đến một chuyện: "Cậu ta là giống chó gì?"
Chiếu Dã có thể ngửi được ra nguyên hình của Ngạn Kỳ là chó, nhưng không nhìn ra được giống.
"Hả?" Hỏi vấn đề này làm gì, Di Di sờ sờ gáy: "... Alaska."
Ờm...
Đều thuộc loài chó, A-la-xka là một trong những giống có dòng máu gần với chó sói, ngoại hình cũng tương tự với hình dạng nhỏ của Chiếu Dã.
Chiếu Dã khó tránh khỏi suy nghĩ muốn so sánh với anh ấy.
"Cậu ta có nguyên hình khỏe?"
Vừa dứt lời, Chiếu Dã biến thành một con sói khổng lồ, chăn bông nhô lên cao bởi vì kích thước to lớn của anh.
Móng vuốt sói chạm vào cánh tay của Di Di, ý bảo cô nhìn mình, anh lắc người cho bộ lông xõa tung ra, đuôi to khẽ cọ vào cẳng chân của Di Di.
Di Di đối mặt với con sói.
Gương mặt lạnh lùng, hung ác lộ ra sự chờ mong.
Có một sự tương phản không thể giải thích được, Di Di muốn cười nhưng cô bịt miệng lại để cô không bật cười, cô nói: "Của anh tốt hơn."
-
Mấy ngày sau, Ngạn Kỳ hẹn Di Di đi ăn cơm.
Di Di muốn nói cho Chiếu Dã nhưng Ngạn Kỳ ở bên kia điện thoại nói: "Đừng, có lẽ anh ta cũng không muốn gặp anh."
Cuối cùng còn nói thêm một câu: "Hừ, anh cũng không muốn gặp anh ta đâu."
Di Di buồn cười chết mất, hai người đàn ông kỳ cục này.
Cô gửi tin nhắn cho Chiếu Dã, cô sẽ tan làm sớm để đến nhà hàng Ngạn Kỳ đã nói.
Cô đến nơi đúng giờ, nhân viên phục vụ dẫn cô đến chỗ ngồi, không ngờ lại phát hiện bên cạnh Ngạn Kỳ có một cô gái xinh đẹp.
"Anh Ngạn Kỳ, anh không giới thiệu sao?" Khóe miệng Di Di nhếch lên, cô trêu ghẹo.
Cô gái kéo tay Ngạn Kỳ vô cùng thân thiết, nghe vậy thì xấu hổ cúi đầu.
Cô ấy có bộ tóc xoăn màu nâu, ánh mắt to tròn rất có hồn, xinh đẹp giống như búp bê barbie vậy.
Ngạn Kỳ cười: "Trước đó không nhắc đến với em, anh sắp kết hôn, đây là vợ sắp cưới của anh, cô ấy tên là Nặc Nhân."
Di Di ngạc nhiên, sau đó cô vui mừng nói: "Thật sao? Xin chào chị, à không, xin chào chị dâu, em là Di Di."
Di Di nhiệt tình bắt tay Nặc Nhân, tay của chị gái nhỏ rất mịn, tóc thơm quá...
"Xin lỗi, em có hơi kích