Quần áo rơi lả tả dưới đất, chăn bông nhăn nhúm. Cô nhíu mày, anh đổ mồ hôi, điều này chứng tỏ vừa xảy ra một chuyện rất đen tối.
Trong phòng sáng giống như ban ngày, cô không giấu được sự thẹn thùng, đến cả sự quyến rũ trong tiềm thức cũng phơi bày dưới tầm mắt của anh.
Chiếu Dã trầm giọng cười, anh rời khỏi cái miệng nhỏ nhắn của cô, kéo eo cô xuống.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Anh gập chân cô lại, anh cẩn thận quan sát nụ hoa trong suốt, nơi đó mềm mại ẩm ướt, run rẩy dữ dội.
Anh nhìn rất nghiêm túc, Di Di mặt đỏ tai hồng đá vào ngực anh nhưng lại bị anh bắt lấy cổ chân.
Mắt cá chân của cô rất nhỏ, chỉ một bàn tay đã có thể bao trọn, lòng bàn chân hồng nhạt, Chiếu Dã cúi đầu hôn lên mu bàn chân của cô.
Di Di giãy dụa nói: "Anh là biến thái sao?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Cái này mà là biến thái sao?" Chiếu Dã thích mọi thứ của cô, anh nói: "Vậy em cứ coi như anh là biến thái đi."
Để chứng minh bản thân biến thái, Chiếu Dã lấy áo mưa từ tủ đầu giường ra, anh dùng răng xé vỏ, anh nói với Di Di: "Em mang giúp anh."
"Em không..." Di Di cứng cổ nói, khi thấy ánh mắt thâm trầm của Chiếu Dã thì sợ hãi, cô sửa lời nói: "Em không biết."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Anh dạy em."
Anh như là một giáo viên đầy kiên nhẫn và dịu dàng...
Dạy cả những chuyện đen tối, ám muội này.
Di Di run rẩy bắt đầu, cô mang áo mưa vào cho Chiếu Dã dưới sự hướng dẫn của anh.
Sau đó, cô bị ấn ngã xuống giường, anh lập tức đâm thẳng vào.
"A..." Linh hồn của Di Di như bay ra ngoài bởi cú đâm này, cô nắm chặt ga giường, rên rỉ theo nhịp điệu ra vào của anh.
Vài ngày không làm, Chiếu Dã muốn tiểu huyệt của cô đến phát điên. Khó lắm mới vào được, anh động thân dưới hết sức mình, như thể đền bù mấy ngày nay.
Anh véo mông Di Di, nói: "Di Di, em biến đuôi ra đi nào."
Giọng năn nỉ,