"Em có thời gian không?" Chiếu Dã nhỏ giọng hỏi: "Buổi trưa hay là..."
"Đợi, đợi đã!" Di Di cắt ngang lời anh.
Đây cũng không còn là vấn đề có thời gian hay không nữa rồi, Di Di chỉ vào Chiếu Dã, sau đó chỉ bản thân, không dám tin mà hỏi: "Anh muốn… theo đuổi tôi?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Không được à? Hay là em có bạn đời rồi?" Chiếu Dã nhìn cô một lát, rồi lại nhìn xung quanh. Giày dép kiểu nữ, sô pha nhỏ, trong phòng ngủ hiện ra góc bên của một chiếc giường đơn.
Anh từng dùng nhà vệ sinh nhà cô, biết tất cả đồ dùng bên trong đều chỉ có một phần, hơi thở độc thân phủ khắp nhà, Chiếu Dã lập tức nói như chém đinh chặt sắt: "Em không có."
Đây không phải là trọng điểm mà!
Di Di lau mồ hôi lạnh, vẫn không tài nào tiêu hóa được chuyện này: "Chúng ta chỉ mới quen nhau chưa đến nửa tháng, anh cũng chỉ mới gặp tôi mấy lần, công việc, tính cách, thói quen của tôi, anh đều không biết, vì sao anh lại nói muốn theo đuổi tôi?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chiếu Dã không trả lời ngay mà đi đóng cửa lại, tiến gần thêm một bước, bây giờ khoảng cách giữa bọn họ chỉ còn nửa mét.
Sự chênh lệch về vóc dáng khiến Di Di thấy áp lực gấp bội: "Anh đừng đến đây, anh ngồi xuống đi!"
Chiếu Dã ngồi xuống vị trí ăn lẩu lần trước, Di Di tìm một chỗ cách khá xa chỗ anh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Không khí như đông lại, quang cảnh có phần kỳ lạ. Vì một câu kia của anh, tâm trạng Di Di đã hoàn toàn thay đổi.
Họ bốn mắt nhìn nhau, Chiếu Dã lên tiếng trước: "Chắc em biết tôi là gì đúng không?"
Di Di gật đầu.
"Loài sói chúng tôi không giống với những loài động vật khác." Giọng nói của Chiếu Dã ẩn chứa sự mê hoặc nào đó, hệt như anh đang niệm một loại thần chú cổ xưa: "Có phải là người đó không, chúng tôi vừa liếc mắt là đã biết được."
Di Di nghe như hiểu mà cũng như không, lẩm bẩm lặp lại lời trước đó: "Nhưng chúng ta chỉ mới quen nhau nửa tháng..."
"Không liên quan đến thời gian."
Nói đến đây, Chiếu Dã nở một nụ cười nhạt đến mức không thể nhìn thấy, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Di Di, nhưng chúng không hề mang theo sự xâm lược, mà lại ngập tràn một vẻ dịu dàng chưa từng có: "Thứ sói dựa vào là trực giác."
Di Di sững sờ, giờ phút này, bỗng dưng cô ý thức được Chiếu Dã đang nghiêm túc.
Không phải trêu đùa, không phải lưu manh, không phải sự bỡn cợt giữa một sinh vật độc ác với một sinh vật nhỏ bé.
Anh nghiêm túc.
Mặt Di Di đột nhiên đỏ bừng đến hai tai, đây xem như là lời tỏ tình à? Cô còn chưa bao giờ được người… không phải, được sói tỏ tình...
Cô nghĩ thế nào cũng không tin nổi!
Hươu sao nói có một khách thuê nhà đã bị anh dọa chạy, không phải vì anh thấy ai là theo đuổi người đó chứ?
Di Di cắn môi,