Ngày 16 tháng giêng, < Bạn gái học sinh cá biệt của tôi > chính thức khởi quay.
Vì không có địa điểm quay chụp phù hợp trong thành phố này nên < Học sinh cá biệt > quay ở thành phố bên cạnh, lái xe đi hơn ba giờ.
Bắt đầu từ 5 giờ, bọn họ sẽ ngồi xe xuất phát từ thành phố, Ninh Thu Thu lười biếng gần một tháng, dậy sớm có chút không quen, gần như là híp mắt mà lên xe.
“ Chị Thu Thu! Tinh thần của chị sao lại kém vậy "
Ninh Thu Thu vừa ngồi vào xe thì Tiểu Trì đã kêu lên, “ Có phải thời gian này chị nghỉ ngơi không tốt không, không phải em đã gửi tin nhắn bảo chị ngủ trước 10 giờ sao? "
Khụ khụ, Ninh Thu Thu chột dạ: “ Cái đó, tối hôm qua không phải nguyên tiêu sao, thì... ngủ hơi trễ một chút ".
Thật ra tình huống thật sự là, Ninh Thu Thu nhổ nước bọt Triển Thanh Việt, mình sẽ không quản lý công ty, nếu để cô làm ông chủ thì nói không chừng bị bán còn giúp người tiền.
Lời này vừa nghe, rõ ràng rất giống một bé gái nũng nịu, chỉ chờ đối phương nói, không cần sợ, có tôi ở đây rồi, không có khả năng xuất hiện loại tình huống này, emm cứ ngồi đấy mà làm ông chủ chờ lấy tiền, làm tổng tài bá đạo hơn Jack Sue là được rồi.
Kết quả anh Triển trầm tư một chút, cảm thấy cô nói có đạo lý, bảo Chu Dương mua một đống sách chuyên ngành nạp điện cho cô, không biết gì thì hỏi anh.
Trong nháy mắt chứng kiến một đống sách chuyên ngành, Ninh Thu Thu thực sự đầu đầy dấu chấm hỏi, trong lòng có một vạn câu mmp * nhất định phải nói!
( * mmp là một từ mắng chửi vùng Tứ Xuyên, mang theo tính vũ nhục rất nặng)
# Bàn về một vạn loại tâm tình chó má khi bị một thẳng nam theo đuổi Nin Thu Thu tự đào cho mình cái hố to, mỗi ngày rưng rưng gặm sách chuyên ngành...
thằng nam Triển Thanh Việt cũng không phải là không có đạo lý, nếu anh cảm thấy cô cần đọc những quyển sách này, vậy đúng thật sự là cần.
Nếu không... cô là cổ đông lớn nhất, tuy căn bản chỉ là một vật biểu tượng, nhưng về sau để các cổ đông biết, ban giám đốc, cô cũng phải đứng ra, không yêu cầu cô có thể đưa ra biện pháp hoặc là mạch suy nghĩ gì kinh thiên động địa... nhưng ít nhất.... người khác nói cô phải
nghe hiểu.
Nếu không... công ty thật sự bị bán, cô còn hoan hỉ hỗ trợ kiếm tiền, đó thật sự là quá xuất sắc rồi.
“ Ah ", Tiểu Trì nghĩ đến đối phương là người đã có bạn trai, nhất thời hiểu rõ, vẻ mặt mập mờ nói, “ Em hiểu, dậy sớm thật là đau khổ nha ~ "
"... "
Đau khổ cái đầu cô ý chứ đau khổ.
“ Chị Thu Thu chị mau ngủ bù đi, nếu không... chút nữa anh cù thấy lại nhắc mãi "
Tiểu Trì giúp lấy chăn ra, để cô nghỉ ngơi.
Cù Hoa lên xe sau, thấy Ninh Thu Thu đang ngủ, quả nhiên không nói gì.
Lúc này Cù Hoa không sắp xếp chiến trận lớn như vậy, quy quy củ củ giống như những nghệ sĩ khác, sắp xếp hai người trợ lý, một tài xế, chia thành hai chiếc xe đi qua.
Ninh Thu Thu cảm giác ngủ không còn được an ổn, đến nửa đường đã tỉnh lại không còn ngủ được nữa, cô nhìn thấy Cù Hoa tinh thần cũng tốt, nhân cơ hội này nói với anh ấy về việc công ty giải trí.
Chuyện này trước kia đã có nói với anh ấy, khi công ty giải trí bắt đầu, cô nhất định là muốn sang bên kia ăn máng khác, ông chủ bên này, vì cô cũng chiếm một phần lớn cổ phần, cho nên về sau quan hệ hợp tác của hai nhà cũng không mâu thuẫn.
" Anh thì không qua đầu ".
Cù Hoa nghe xong thì trầm tư trong chốc lát rồi nói.
Ninh Thu Thu sửng sốt: “ Làm sao? "
“ Tiểu chiêm chiếm chúng ta sau này sẽ trở thành đại minh tinh, năng lực quản lý của anh có hạn, làm người đại diện của em hơn một năm nay rồi, rất nhiều chuyện xử lý không tốt, em cần người đại diện tốt hơn, mới có thể bay càng cao xa hơn ".
Năng lực quản lý của Cù Hoa quả thực tương đối bình thường, dù sao cô cũng là một người phụ nữ nỗ lực muốn tìm đường chết, dựa theo tiểu thuyết, cũng không thể sắp xếp cho cô người đại diện tốt.
Cù Hoa xử lý mọi chuyện không đủ quyết đoán, hơn nữa mạng lưới giao thiệp bình thường, ví dụ như Ninh Thu Thu nhận phim, hai bộ thật ra đều dựa vào quan hệ hoặc là năng lực của chính cô, cù Hoa không thể cho cô tài nguyên phim tốt hơn.