Edit: Min
Từ hôm dẫn người đi nhìn Long khí, Quý Lam Xuyên không còn tự mình gặp riêng Tần Chinh nữa.
Ngược lại là Triệu Trác mười phần sinh động.
Không chỉ quan tâm công việc livestream của cậu, mà còn cố ý vô tình đi tìm hiểu bản lĩnh của cậu.
Biết đối phương là người của Tần Chinh, Quý Lam Xuyên ứng phó cũng là phá lệ cẩn thận.
Dù sao nguyên chủ cũng là tiểu bạch thỏ ngây thơ.
Chỉ cần cậu không lộ sơ hở, bất cứ ai cũng không nghĩ đến chuyện Tá Thi Hoàn Hồn này.
Thời gian từng ngày trôi qua, Tần Tử Hành càng lúc càng không về nhà, nhưng Quý Lam Xuyên vẫn cố gắng duy trì vẻ mặt bình tĩnh ở bên ngoài.
Trương mụ thương thế đã tốt trở về, ánh mắt nhìn cậu cũng thêm vài phần đồng tình.
Mà Quý Lam Xuyên vốn nên thương tâm mất mát, giờ phút này cậu cũng chỉ có nhớ tới khoản mua bán đầu tiên của mình cùng với Tần tam gia.
Mấy ngày liên tiếp nhìn chằm chằm tin tức, cuối cùng Quý Lam Xuyên cũng đợi được tin đấu thầu mảnh đất thành Tây kết thúc.
Không ngoài dự đoán của cậu, công ty đấu thầu thành công không phải Tần thị.
Mà là Tống gia — đối thủ của Tần thị.
Về phần Dương gia vẫn luôn muốn kiếm một chén canh, hẳn là được Tần Chinh thổi gió.
Cho nên vào giai đoạn giữa của buổi đấu thầu, bọn họ trực tiếp từ bỏ.
Không chỉ muốn ngăn chặt tổn thất, mà còn nhân cơ hội hố kẻ địch một phen.
Quý Lam Xuyên tắt tin tức đi, cậu cảm thấy tác phong làm việc của Tần Chinh quả thực giống mình đến mấy phần.
Đúng lúc này, màn hình di động "ting" một tiếng mà sáng lên.
Ngay sau nhảy ra thông báo ngân hàng chuyển khoản.
500 vạn (=16.782.601.780 VND)
Cẩn thận đếm số 0 đằng sau số "5", Quý Lam Xuyên lại một lần nữa có nhận thức mới về độ hào phóng của Tần Chinh.
Tuy rằng kiếp trước cậu cũng kiếm được nhiều, nhưng đấy là giá trị sau khi có danh tiếng.
Không chút do dự mà đập thẳng 500 vạn vào mặt cậu, thật đúng là lần đầu tiên Quý Lam Xuyên nhìn thấy.
Nhưng mà, vô luận trong lòng có bao nhiêu ham muốn thù lao này, Quý Lam Xuyên với tư cách là "Quý Lam", cũng không thể trực tiếp nhận lấy.
Tiểu bạch hoa không nhiễm nước bùn, làm sao có thể để tiền tài nhiễm bẩn sự trong khiết chứ?
Đau quá mà! Huhuhu!!!!!!!
Vì thế, sau khi xử lý xong công việc, Tần Chinh ở phòng khách uống trà, liền nhìn thấy một con thỏ con chủ động tìm tới cửa.
"Tiền này cháu không thể nhận." Cúi đầu đặt thẻ ngân hàng lên bàn trà trước mặt nam nhân, thiếu niên nhỏ giọng nhưng kiên định nói: "Cảm ơn ý tốt của Tam gia."
Đêm xuống, mấy người giúp việc biết quy củ đều đã lần lượt rời khỏi đây sau khi xong việc.
Tối nay Tần Tử Hành đi dự tiệc, trong ngôi nhà lớn của Tần gia, cũng chỉ có hai người, một đứng một ngồi này.
Chú ý tới vết thương trên tay trái của thiếu niên đã khỏi.
Tần Chinh bình tĩnh đặt chén trà xuống: "Cậu cùng Bạch gia có quan hệ?"
Trong số các công ty lớn đấu thầu khu đất phía Tây thành phố, ngoại trừ Dương thị đã được đánh tiếng trước.
Cũng chỉ có Bạch gia ngay từ đầu đã rút lui.
Mấy năm gần đây, nhiệt độ nhà đất vẫn luôn tăng cao.
Mà miếng đất kia có phong cảnh đẹp lại rộng rãi, có mấy ai mà chịu từ bỏ miếng bánh ngọt lớn này chứ?
Hầu hết những ai có thể leo lên vị trí này thì đều có khứu giác nhạy bén.
Hành vi bất thường của Bạch gia đã khiến không ít người lập tức cảnh giác.
Nếu không có Tần Chinh đích thân ra tay khống chế giá đầu thầu.
Khả năng đêm nay Tống gia sẽ không cắn câu rất lớn.
Tuy Bạch gia cũng là thế gia lâu đời, nhưng tới thế hệ Bạch Thời Niên, gia chủ của Bạch gia — Bạch Hải Vinh, cũng chính là ba của y.
Là người có đầu óc rất bình thường, mà hội đấu giá hôm nay lại ra một chiêu như thế.
Cho nên Tần Chinh nghĩ có liên Quý Lam cũng là dễ hiểu.
Mặc dù đối phương sẽ không ngu ngốc đến mức đi giúp tình địch, nhưng với tính cách dễ bị lừa này của thiếu niên.
Khó tránh khỏi việc sẽ để lộ tiếng gió trước mặt Tần Tử Hành.
Tới rồi! Tới rồi!
Từ sau khi thu được tin tức của Bạch gia, Quý Lam Xuyên liền biết mình sẽ không tránh khỏi chuyến này.
Cậu đương nhiên biết Bạch gia có hành động khác thường, hơn phân nửa là có liên quan tới chuyện Bạch Thời Niên trọng sinh.
Nhưng đối mặt với Tần Chinh, cậu trăm triệu lần cũng không thể nói như vậy.
"Tam gia nghĩ nhiều rồi.
Cháu chưa thánh mẫu đến mức rảnh rỗi như vậy." Giọng nói tràn đầy vẻ tức giận, khuôn mặt thiếu niên ấm ức khi bị nghi ngờ, "Còn về phần A Hành, chắc ngài cũng biết rồi đấy."
Ba ngày hai đầu không về nhà, cậu muốn mật báo thì cũng không có cơ hội, có được không?
Tần Tử Hành suốt ngày bị Bạch Thời Liên lôi kéo tâm tư, còn thường xuyên vứt Quý Lam qua một bên.
Không những thế, hắn còn bị Tần Chinh cảnh cáo không được mua say về nhà.
Vì vậy, hắn chỉ có thể nương nhờ cái danh nghĩa tăng ca để đi sớm về trễ.
Mà mấy việc này, Tần Chinh đã nghe thuộc hạ báo lại, tự nhiên sẽ biết thiếu niên không có nói dối.
Nhẹ nhàng đẩy thẻ ngân hàng lại, Tần Chinh nhàn nhạt nói: "Một khi đã vậy thì đây là thù lao của cậu."
Mảnh đất mấy ngàn vạn chỉ là món khai vị.
Nếu tính cả việc xây dựng công trình cùng tuyên truyền đầu tư, những tổn thất mà thiếu niên giúp hắn tránh thoát không chỉ tính bằng đơn vị "Trăm triệu".
Tần Chinh xưa nay là người thưởng phạt phân minh, 500 vạn tuyết đối không liên quan đến bất cứ tình cảm cá nhân nào.
"Cháu chỉ là muốn cảm ơn Tam gia đã giúp đỡ.
Có lẽ đối với ngài là việc nhỏ không đáng kể.
Nhưng..........." Thiếu niên nôn nóng nói.
"Không có gì." Khoé miệng bất giác cong lên, chính Tần Chinh cũng không biết, "Tình nghĩa quá mức hư vô mờ mịt.
Chỉ có lợi ích chung mới là ràng buộc vững chắc."
"Cùng tôi hợp tác, đảm bảo ở cái thành phố M này sẽ không ai ra cái giá cao hơn đâu."
Nha! Đây là Tần Chinh muốn mình làm việc cho mỗi mình hắn hay sao?
Quý Lam Xuyên kinh ngạc mở to mắt, không nghĩ tới sự tình sẽ phát triển đến một bước này.
Cậu từ trước tới nay làm buôn bán như cá lượn trong nước.
Treo cổ trên một cái cây không phải là phong cách làm việc của cậu.
Quý Lam Xuyên từ chối với ngữ khí nhẹ nhàng để không chọc giận đối phương: "Nhưng đây là sở thích của cháu............."
"Tôi sẽ không ngăn cản cậu xem bói cho người khác." Biết thiếu niên còn nhớ thương cái phòng phát sóng trực tiếp kia, Tần Chinh rất dễ nói chuyện mà nhả điều kiện.
Quý Lam Xuyên còn đang kinh ngạc vì không ngờ nam nhân này lại tốt tính đến thế.
Nhưng đột nhiên, cậu lại nhận được ánh mắt nghiêm nghị đầy sát khí của hắn———
"Chỉ cần cậu không giúp người ngoài làm tổn hại đến lợi ích của Tần gia."
Huynh đài, có phải ngươi từng giết người không? Tôi là bị mất não mới cùng khí vận chi tử của thế giới này đối nghịch.
Nội tâm điên cuồng phun tào để giảm bớt áp lực, vẻ mặt Quý Lam Xuyên tức giận: "Cháu làm sao có thể thương tổn A Hành.........."
Dưới ánh mắt càng ngày càng nguy hiểm của nam nhân, Quý Lam Xuyên sáng suốt mà đem nửa câu sau nuốt xuống