Edit: Min
Quyết định của lãnh đạo Strawberry Live, nửa điểm cũng không thể ảnh hưởng đến Quý Lam Xuyên.
Tuy rằng, rất muốn làm thỏ con tiến thêm một bước hết hy vọng với Tần Tử Hành.
Nhưng Tần Chinh lại vẫn là luyến tiếc đối phương thương tâm khổ sở.
Im lặng không lên tiếng đem việc này giấu đi.
Ba ngày sau, tầng quản lý Strawberry Live liền tới một lần thay máu lớn không ảnh hưởng đến hoạt động.
Kế hoạch do Tần Chinh chế định, ra mặt chấp hành lại là Phương Văn.
Tần Tử Hành đối với vị đặc trợ thăng chức nhanh chóng bên cạnh phụ thân rất kiêng kỵ.
Cho dù, đáy lòng có bất mãn thế nào, trên mặt hắn cũng phải duy trì gương mặt tươi cười ——
Dù Tần Tam gia đã sớm công khai mình vô tình với loại chuyện cưới vợ.
Nhưng nam nữ trong vòng ngoài vòng muốn bò lên giường của hắn vẫn nhiều vô số kể.
Hơn nữa, còn có không ít bạn cùng lứa tuổi ở các chi thứ, như hổ rình mồi.
Vị trí người thừa kế Tần Tử Hành này, cũng không vững chắc như trong tưởng tượng.
Bất quá Tần Chinh chỉ dùng hiền tài, chỉ cần Tần Tử Hành làm đủ tốt công việc.
Hắn liền không bao giờ keo kiệt trong việc giao quyền.
Đó là lý do tại sao, Tần gia đại thiếu vẫn là người khiến người ta ngưỡng mộ nhất.
Tình yêu | sự nghiệp bội thu, Tần Tử Hành đắc ý gần đây làm việc đúng là mất tiêu chuẩn.
Khí thế của Phương Văn đã thay hắn gõ chuông vang cảnh báo.
Lầm tưởng phụ thân là bất mãn mình lấy công làm việc tư, Tần Tử Hành ôn tồn mà hướng Bạch Thời Niên giải thích một phen.
Sau đó, liền không tiếp tục ra tay nhằm vào "Quý Lam" nữa.
Strawberry Live cũng không phải hạng mục quan trọng nhất trong tay Tần Tử Hành.
Cho nên, hắn cũng không để chuyện này trong lòng.
Ngược lại là Bạch Thời Niên sau khi hiểu rõ nội tình nghi ngờ, không hiểu sao lại nhớ tới những lời thiếu niên nói với mình trong thọ yến Hoắc gia.
Tần tam gia lần này ra tay, thật sự là không xen lẫn bất kỳ tư tâm nào sao?
Không dám suy nghĩ sâu xa cái uy đoán hoang đường mà buồn cười kia, Bạch Thời Niên nói chuyện vui vẻ như thường.
Chỉ cho rằng mình cái gì cũng không biết, Tần tam gia tâm cao khí ngạo, dù là nhất thời tình mê, cũng tuyệt đối sẽ không cưới một cô nhi vô quyền vô thế làm chủ mẫu Tần gia.
Phong ba giải ước tiêu tan vô hình, Quý Lam Xuyên bận rộn đi học cũng không biết.
Tần Chinh từng hỏi qua cậu đối với
Strawberry Live có cảm giác như thế nào?
Quý Thiên Sư vốn không coi livestream là nghề chính, liền thuận miệng trả lời một câu "Còn tốt"
Không biết mình từng dùng hai chữ mà giữ được một công ty, giờ phút này Quý Lam Xuyên đang bận rộn cùng bạn học luyện tập tiết mục.
Nguyên chủ thân là giáo thảo của hệ vũ đạo được công nhận, tiệc tối đón người mới của mấy năm nay cũng không thể thiếu cậu.
Cũng may Quý Lam Xuyên làm việc nghiêm túc.
Sau khi xuyên sách, cũng không có bỏ hoang công phu cơ bản khổ luyện của nguyên chủ.
Hơn nữa, còn có bản năng mà thân thể này lưu lại, từ đầu đến cuối cậu cũng chưa từng bại lộ ra sơ hở gì.
Nguyên chủ học chính là múa dân tộc, nhảy lên tự nhiên sẽ là thủy mặc đan thanh xuất trần thoát tục.
Nhưng vì tổng thể bầu không khí của bữa tiệc mà suy xét, năm nay phân đến trong tay cậu, lại là một điệu múa nam đoàn tương đối phổ biến.
Nhanh nhẹn mà kết thúc một cái vặn hông cuối cùng, Quý Lam Xuyên luyện tập mệt đến miệng khô lưỡi khô héo, vạn phần hối hận vì đã không tìm cớ từ chối tiết mục lần này.
"A a a a a a! Mãnh liệt yêu cầu cậu một mình nhảy khúc vũ này."
Đem một chai nước khoáng ném về phía thiếu niên, Vu Dương ngồi ở một bên kêu thảm liên tục: "Đứng cùng một chỗ với cậu, chẳng còn ai nhìn thấy tôi nữa.
Híc!"
Trở tay tiếp lấy chai nước, Quý Lam Xuyên bất đắc dĩ nhún vai: "Nói thật, tôi càng muốn ngồi ở dưới sân khấu làm khán giả hơn.
"
Lúc đi báo danh thì tình cờ gặp nhau ở cổng trường, tiệc chào đón lại được an bài đến cùng một tiết mục.
Vu Dương vốn hướng ngoại sáng sủa, hơn nữa, Quý Lam Xuyên cũng không có những tật xấu của nguyên chủ.
Thường xuyên qua lại, hai người cũng dần dần thân thiết hơn.
"Khán giả làm sao mà nghiêm túc giống như cậu được?"
Không màng hình tượng mà nằm liệt trên mặt đất, Vu Dương mắt lé nhìn về phía thiếu niên ngửa đầu uống nước: "Ba người còn lại đều có tiết nên đã đi trước, cậu còn muốn tự mình luyện tập đến khi nào?"
Ai bảo tôi không phải là nguyên chủ dễ dàng rơi ra khỏi chuỗi.
Nhìn thời gian trên điện thoại di động, Quý Lam Xuyên vặn nắp chai lại: "Tắm rửa là đi, hôm nay có người đang chờ tôi.
"
"Có người?" Ánh mắt sáng ngời, Vu Dương liền đứng dậy, "Bạn trai mới? "
Hiện tại thế đạo này rất là cởi mở, chỉ cần không làm bậy lung tung, vấn đề tính hướng sẽ không bị cái gọi là chủ đạo bài xích.
"Uống nước của cậu đi."
Lười trả lời bát quái của đối phương, Quý Lam Xuyên thu thập đồ đạc nhấc chân rời đi.
Hai mươi phút sau, thiếu niên một thân sảng khoái, rất nhanh đã tìm được chiếc xe quen mắt đang đậu ở gần trường.
"Tam gia."
Mở cửa xe ra, Quý Lam Xuyên quả nhiên nhìn thấy Tần Chinh ngồi ngay ngắn ở hàng ghế sau.
Đêm nay chính là buổi đấu giá từ thiện mà đối phương đề cập tới, hai người sáng sớm đã ước định gặp mặt ở cửa nam của Nghệ Đại.
Nghe được thiếu niên thở hổn hển, nam nhân hơi nhíu mày: "Sao lại đi gấp như vậy? "
"Tập luyện tiết mục trì hoãn trong chốc lát, sợ ngài chờ lâu."
Nhớ tới đối phương còn không biết chuyện biểu diễn, Quý Lam Xuyên lại bổ sung: "Đêm hội chào đón sinh viên mới của trường, em phải lên sân khấu để múa một bài."
Khiêu vũ, nhớ tới phong cảnh mà ngày nọ nhìn thoáng qua ở phong phòng tập gym của Tần trạch.
Tần Chinh mím môi mỏng thành một đường thẳng không nói lời nào.
Ngoài ý muốn không nhận được phản ứng của nam nhân, Quý Lam Xuyên đột nhiên nhanh trí mà mở miệng: "Nếu Tam gia có thời gian, em có thể gọi người để lại cho ngài một chỗ ngồi ở hàng ghế trước."
Hài lòng với sự coi trọng của thiếu niên đối với mình, Tần Chinh trong lòng nhiều mây liền chuyển tình, trên mặt chỉ là rụt rè gật gật đầu.
Quý Lam Xuyên xem đến buồn cười, chỉ cảm thấy so với lão hổ, đối phương càng giống như một con mèo lớn cầu thuận lông.
Nếu là buổi đấu giá từ thiện kèm theo bữa tiệc tối, Quý Lam Xuyên khẳng định không thể mặc đồ sinh viên mà cùng Tần Chinh tham dự.
Sau khi, thay lễ phục trong cửa hàng đã đặt trước, dáng người thiếu niên tuấn tú nháy mắt liền lui đi mấy phần trẻ con kia.
Tần Chinh làm người điệu thấp, nhưng không chịu nổi uy danh của "Tần Tam gia" quá lớn.
Từ lúc hai người nắm tay nhau đi vào, tầm mắt rơi vào trên người Quý Lam Xuyên cũng không ngừng.
Nguyên chủ luyện múa nhiều năm, dáng người tất nhiên là không có gì để nói.
Hơn nữa, Quý Lam Xuyên trong xương cốt tự mang theo một cỗ khí chất ung dung tự tại.
Cho dù là đứng ở