Gả Cho Cha Của Nam Chính

Chương 10


trước sau

Mùng mười tháng ba, trời không đẹp, mây đen phủ kín kinh thành, dường như đang nổi lên một trận mưa to gió lớn. Truyện được edit mừng sinh nhật 1 tuổi của page Sắc - Cấm Thành. Copy vui lòng giữ nguyên credit và up sau page 3 chương. 

 

Triệu quản gia lại chuẩn bị tới Trường Ninh Bá phủ, mang theo một xe lớn chứa vật phẩm bồi thường, một đường rêu rao khắp nơi, làm không ít người vây xem.

 

"Nhìn này, Tạ thế tử đây là tới cửa cầu hôn hay từ hôn thế, ta nhìn không ra."

 

"Hẳn là từ hôn, không thấy chỉ có Triệu quản gia ra mặt thôi sao?"

 

"Lúc trước ta rất sùng bái Tạ thế tử, cho rằng Tạ thế tử là một tấm gương mẫu mực, bây giờ ta lại cảm thấy ngày trước mắt mình mù, dù thế nào đi nữa, một nam nhân không thể vì nữ tử khác mà bôi nhọ thanh danh vị hôn thê vô tội của mình."

 

"Ta còn tưởng tin đồn lúc trước là thổi phồng thôi, có lẽ Tạ thế tử cũng có chút lương tâm, sẽ không từ hôn, xem ra ta nghĩ nhiều rồi, đáng thương cho Khương Tứ tiểu thư."

 

"Một bên là vị hôn thê tầm thường, một bên là Dương đại tiểu thư xuất chúng vô song, cùng là chịu trách nhiệm, Tạ thế tử lựa chọn Dương Đại tiểu thư, ta là nam nhân, ta có thể hiểu được lựa chọn của Tạ thế tử."

 

Không biết có phải Tạ Cảnh Dực và Dương Thư Thanh lén lút tiến hành tẩy trắng hay không, hay vì Dương Thư Thanh có hào quang của nữ chính, mà không ai đồn thổi Tạ thế tử và Dương đại tiểu thư bày mưu tính kế Khương Tứ tiểu thư nữa.

 

"Kỳ thật Tạ thế tử có thể bắt chước Nga Hoàng Nữ Anh [1], hà tất tổn hại thanh danh Khương Tứ tiểu thư, Khương Tứ tiểu thư là người vô tội."

 

[1] Theo sử Trung Quốc, Nga Hoàng và Nữ Anh đều là con gái của Đế Nghiêu. Hai chị em cùng được gả cho người sau này kế ngôi Đế Nghiêu là Đế Thuấn. Tuy Nga Hoàng làm hoàng hậu, Nữ Anh làm phi, nhưng hai người luôn hòa thuận với nhau, cùng kề cận giúp đỡ chồng. Truyện được edit mừng sinh nhật 1 tuổi của page Sắc - Cấm Thành. Copy vui lòng giữ nguyên credit và up sau page 3 chương. 

 

 

"Các ngươi đang đùa sao, sao các ngươi không nghĩ xem, chẳng lẽ không ai cho rằng Khương Tứ tiểu thư tướng mạo xấu xí, Dương đại tiểu thư lại mị lực vô song, Tạ thế tử mới có thể buông tha Khương Tứ tiểu thư, lựa chọn Dương Đại tiểu thư sao?"

 

"Tạ thế tử không phải kẻ nông cạn như thế."

 

"Nói mới nhớ, nếu nói dung mạo Khương Tứ tiểu thư quả thật xấu như Chung Vô Diệm [2], thật đúng là không đảm đương nổi phu nhân thế tử Định Quốc Công phủ, không bằng làm Đại tiểu thư Quốc Công phủ, sau gả cho người ta cũng không ai dám coi thường."

 

[2] 无盐: Chung Vô Diệm, họ kép Chung Li, tên Xuân, là Vương hậu của Tề Tuyên vương, quân chủ nước Tề thời Chiến Quốc trong lịch sử Trung Quốc. Bà nổi tiếng là người đàn bà có tài, trí tuệ vô song, giúp chồng là Tề Tuyên vương quản lý rất tốt nước Tề. Truyện được edit mừng sinh nhật 1 tuổi của page Sắc - Cấm Thành. Copy vui lòng giữ nguyên credit và up sau page 3 chương. 

 

 

"Đúng đúng, ta cũng nghĩ thế."

 

Chủ đề cố tình bị dẫn dắt đi, bắt đầu miêu tả Khương Nịnh Bảo thành một nữ tử có dung mạo như Chung Vô Diệm, ai bảo Khương Nịnh Bảo quá mức thần bí, ngoại trừ người của Trường Ninh bá phủ, thật đúng là chưa có ai trông thấy dung mạo thật của nàng.

 

Bên ngoài bàn luận ầm ĩ, trong khi đó, Trường Ninh Bá phủ nhận được tin tức nên đã sẵn sàng tiếp đón.

 

Mọi người tề tụ tại đại sảnh chính viện, bên ngoài mây đen mù mịt, trong phòng không khí nặng nề.

 

Khương lão phu nhân ngồi trên cao đường, tóc được búi tỉ mỉ, khí sắc trên người thoạt nhìn vô cùng tốt, nhất là đôi mắt sắc bén trong suốt có thần.

 

Hôm nay vừa hay đúng ngày Trường Ninh bá hưu mộc [3], cùng Đại phu nhân Trương thị ngồi bên dưới, xung quanh còn có phu nhân thứ phòng cũng mượn cớ thỉnh an Khương lão phu đến ngồi xem náo nhiệt.

 

[3] Hưu mộc: gội đầu, lệ ngày xưa làm quan cứ mười ngày được nghỉ một lần để tắm gội, cho nên ngày lễ nghỉ bây giờ cũng gọi là hưu mộc nhật.

 

Chỉ có một điều bất thường, không thấy Khương Minh Dao.

 

Khương Nịnh Bảo nghĩ lại, chuyện mất mặt bá phủ như vậy ngoại trừ nàng là người trong cuộc, những cô nương, thiếu gia khác quả thật không nên xuất hiện.

 

Phu nhân thứ phòng rất ít khi nhìn thấy Tứ cô nương bá phủ Khương Nịnh Bảo lén lén đừng ở bên cạnh Trương thị liếc Khương Nịnh Bảo bình tĩnh thản nhiên, nhỏ giọng thì thầm với nhau.

 

"Hóa ra Tứ cô nương nhị phòng đẹp mắt như vậy."

 

"Đẹp chỗ nào chứ, dịu dàng yếu ớt đấy, nhìn thật chán ghét, trách không được Tạ thế tử muốn từ hôn, bộ dạng này của Tứ cô nương đâu giống chính thế, điệu bộ này chỉ có thể làm tiểu thiếp."

 

"Đúng là càng nhìn càng chán ghét, nhìn gương mặt nàng, ta liền nhớ tới đám hồ ly tinh ở hậu viện, ta rốt cuộc cũng hiểu lựa chọn của Tạ thế tử, nữ tử như vậy làm chính thê, thật mất mặt!" Truyện được edit mừng sinh nhật 1 tuổi của page Sắc - Cấm Thành. Copy vui lòng giữ nguyên credit và up sau page 3 chương. 

 

 

"Kỳ thật cũng không phải kinh khủng như các người nói, dung mạo trời sinh mà, ta thấy ánh mắt Tứ cô nương đoan chính, có lẽ người ta không hề giống như các ngươi thấy."

 

“Xùy, vậy ngươi cứ làm người lương thiện đi."

 

Những lời này Khương Nịnh Bảo đều nghe vào trong tai, nàng vuốt ve vòng ngọc vân mây trên cổ tay, cặp mắt đẹp dường như có ánh sáng lóe lên.

 

Bộ dạng nàng nhu nhược nhưng dung mạo mỹ lệ, thật đúng là làm cho nữ nhân ghen ghét.

 

Khoảng giờ Tỵ ba khắc, một bà tử vội vã tiến vào bẩm báo.

 

"Lão phu nhân, Triệu quản gia phủ Định Quốc Công đã đến."

 

Khương lão phu nhân chấn động, trong mắt lóe lên tinh quang: "Mời bọn họ vào phủ."

 

Trường Ninh bá và Trương thị bất giác ngồi thẳng người.

 

Phu nhân thứ phòng ngừng miệng, đáy mắt lộ rõ thần sắc xem kịch vui, ánh mắt các nàng chuyển động, ấn đường nhăn lại, nhìn Khương Nịnh Bảo mảnh khảnh nhu nhược, vừa thương cảm vừa có chút hả hê.

 

Khương Nịnh Bảo thu thần sắc của mọi người trong sảnh vào đáy mắt, nhất là mấy phu nhân thứ phòng tới đây xem náo nhiệt, khóe môi cong lên, im lặng cười cười.

 

Triệu quản gia cho hộ vệ khiêng từng rương bồi lễ vào đại sảnh, rồi cung kính chắp tay hành lễ với Khương lão phu nhân và Trường Ninh bá gia.

 

"Triệu mỗ bái kiến lão phu nhân, bá gia và các vị phu nhân."

 

"Mục đích Triệu mỗ đến đây hôm nay chắc hẳn các vị đều rõ, là để thay mặt thế tử trả lại hôn thư và thiếp canh, chính thức giải trừ hôn ước với Khương Tứ tiểu thư, ngoài hai điều kiện đền bù tổn thất không thay đổi, thế tử gia có bồi thường thêm những thứ khác." Truyện được edit mừng sinh nhật 1 tuổi của page Sắc - Cấm Thành. Copy vui lòng giữ nguyên credit và up sau page 3 chương. 

 

 

Triệu quản gia giống như lần trước, nói thẳng vào vấn đề, nói xong hắn ra hiệu cho hộ vệ, đám hộ vệ lập tức mở toàn bộ các rương hòm ra.

 

Tơ lụa thượng hạng, vàng bạc châu báu, tranh chữ quý hiếm, còn có hai rương vàng óng ánh lần lượt bày ra trước mặt mọi người.

 

Đại sảnh đầy châu ngọc và bảo vật, thiếu chút nữa làm mù mắt mọi người.

 

Phu nhân thứ phòng hung hăng xoắn khăn tay, gắt gao nhìn chằm chằm mấy rương đồ, hô hấp dồn dập, thở phì phò, ánh mắt cũng sáng xanh rồi.

 

Tim Đại phu nhân Trương thị đập thình thịch, thiếu chút nữa kích động nhảy dựng lên.

 

Của nàng, tất cả đều là của nàng!

 

Trong lòng Trương thị hò hét.

 

Trường Ninh bá bình tĩnh nhưng ánh mắt hơi trợn tó, chén trà trong tay lộ ra hắn đang kích động và hưng phấn, trong lòng sợ là một bụng nở hoa.

 

Chỉ có Khương lão phu nhân không hài lòng.

 

Theo Khương lão phu nhân, lượng vật phẩm như thế là quá ít, nhưng khó mở miệng, tránh cho lòng người ta nói lòng tham không đáy, bán cháu gái.

 

Bởi vậy Khương lão phu nhân đành kìm nén, trừng mắt nhìn con trai, con dâu và con dâu thứ, thầm mắng một tiếng, thật sự là không có tiền đồ.

 

Triệu quản gia mỉm cười quan sát phản ứng của mọi người trong Trường Ninh Bá phủ, cố ý chú ý tới Khương Tứ tiểu thư, phát hiện nàng thần sắc thư thái, đôi mắt cực đẹp không chút dao động.

 

Trong lòng lặng lẽ gật đầu, Khương Tứ tiểu thư này quả nhiên không khiến hắn thất vọng.

 

"Triệu quản gia, đây là khoản bồi thường dành cho ta?" Khương Nịnh Bảo cong khóe miệng, giọng nói mềm mại vang lên, tựa như sấm dậy đất bằng, nổ tỉnh mọi người ở đây.

 

Mọi người đồng loạt nhìn chằm chằm Khương Nịnh Bảo.

 

Đại phu nhân Trương thị hừ lạnh một tiếng, cái gì mà bồi thường cho nó, nghĩ hay lắm, chờ sau khi chính thức hủy hôn, nàng sẽ cho người đem toàn bộ đến nhà kho.

 

Triệu quản gia mỉm cười, dứt khoát gật đầu: "Không sai, đều là bồi thường cho Khương Tứ tiểu thư."

 

Khương lão phu nhân nhìn về phía Trương thị

đang lộ vẻ không cam lòng, da mặt co lại, Trương thị tự tìm đường chết này thật sự là tầm mắt hạn hẹp, trừng mắt nhìn mấy người bị vàng làm mờ mắt, nghiêm nghị quát. Truyện được edit mừng sinh nhật 1 tuổi của page Sắc - Cấm Thành. Copy vui lòng giữ nguyên credit và up sau page 3 chương. 

 

 

"Ta cảnh cáo trước, đây là Quốc Công phủ bồi thường cho Tứ nha đầu, các ngươi không được mơ tưởng đến, nếu không thì xử lí theo gia quy, có nghe hay không?"

 

Trương thị ngây người, hung hăng xoắn khăn tay, trong mắt tràn đầy kinh ngạc và không cam lòng, lời lão phu nhân là có ý gì.

 

Sắc mặt Trường Ninh bá nhịn không được thâm trầm, khôi phục lại bình tĩnh, trong lòng thầm oán trách mẫu thân ham thể diện, chẳng qua là cháu gái không còn cha mẹ, hà tất phải làm vậy.

 

Trong lòng hắn, chắc chắn những thứ này đều được bỏ vào trong túi hắn.

 

Phu nhân thứ phòng nghe xong lão phu nhân lên tiếng, đè xuống tham lam và ghen ghét trong lòng, tỉnh táo lại, Định Quốc Công có cho nhiều hơn nữa, cũng không tới phiên các nàng.

 

Nhưng nếu thật sự về tay Tứ tiểu thư trong tay, vậy các nàng vẫn có thể mơ tưởng một chút, nghe nói Tứ tiểu thư còn đang giữ của hồi môn của Nhị phu nhân, nhớ năm đó Nhị phu nhân bước chân vào Trường Ninh bá phủ, của hồi môn phong phú tới mức làm người ta ghen tị.

 

Càng nghĩ càng động tâm.

 

Tứ tiểu thư đã mười sáu, sau khi bị từ hôn, nếu không tranh thủ tìm một mối hôn sự, sau này làm mai sợ là càng khó, vừa khéo các nàng có thể trở về nương gia tìm hiểu một phen, có thể chọn lựa người vừa độ tuổi hay không.

 

Mấy phu nhân thứ phòng cùng nhau nghĩ chuyện này.

 

Thu phản ứng của đám đông vào đáy mắt, dáng tươi cười trên khóe môi Khương Nịnh Bảo lóe lên rồi biến mất, hành lễ với Khương lão phu nhân, cảm kích nói: "Đa tạ tổ mẫu."

 

Khương lão phu nhân nhìn Khương Nịnh Bảo, ánh mắt phức tạp thở dài: "Vốn là thứ con nên hưởng, con không trách tổ mẫu chủ trương chuyện thoái hôn là tốt rồi."

 

Khương Nịnh Bảo thầm cười lạnh trong lòng, rõ ràng các người động tâm với đền bù mà Tạ thế tử đưa ra, không thể đợi được lui chuyện chung thân của nàng, tổn hại thanh danh của nàng, còn làm bộ vì muốn tốt cho nàng, lão phu nhân ra vẻ ta đây thật dối trá, trên mặt nàng lại lộ nụ cười thanh tú động lòng người: "Tổ mẫu vì cháu gái, cháu gái sao dám oán giận tổ mẫu." Truyện được edit mừng sinh nhật 1 tuổi của page Sắc - Cấm Thành. Copy vui lòng giữ nguyên credit và up sau page 3 chương. 

 

 

"Thật sự là đứa trẻ ngoan." Khương lão phu nhân hài lòng gật đầu.

 

Triệu quản gia: "..."

 

Hắn cảm thấy nụ cười của Khương Tứ tiểu thư có gì kỳ lạ.

 

"Triệu quản gia, chuyện đã đến nước này, lúc trước ta từng nói qua, ta sẽ không cưỡng cầu, đây là hôn thư và thiếp canh của ta và thế tử."

 

Khương Nịnh Bảo nhìn Triệu quản gia, cười dịu dàng lấy hôn thư công chứng ở nha môn năm đó từ trong tay áo ra, nhưng cũng không giao cho Triệu quản gia ngay.

 

Phần hôn thư này gồm ba phần.

 

Mỗi bên gia đình giữ một phần, nha môn một phần.

 

Chỉ khi người bị từ hôn tự đến nha môn chính thức gạch bỏ hôn thư mới thật sự là giải trừ hôn ước.

 

Khương lão phu nhân và Đại phu nhân Trương thị không dám bức bách Khương Nịnh Bảo, chính là vì lí do này, hôn thư và thiếp canh của vị hôn phu đều nằm trong tay Khương Nịnh Bảo.

 

"Không biết Khương Tứ tiểu thư tới nha môn từ lúc nào?" Triệu quản gia thầm khen Khương Tứ tiểu thư dứt khoát.

 

Ngón tay thon dài của Khương Nịnh Bảo vuốt qua hôn thư trong tay, trong mắt không có một tia lưu luyến, thần sắc bình tĩnh nhìn Triệu quản gia, chậm rãi mở miệng.

 

"Triệu quản gia, trước khi trả lại giấy chứng hôn và thiếp canh, ta có hai chuyện muốn hỏi cho rõ ràng." Tốc độ lời nói của Khương Nịnh Bảo từ tốn, thanh âm êm dịu, làm cho người ta nhịn không được sinh ra hảo cảm. Truyện được edit mừng sinh nhật 1 tuổi của page Sắc - Cấm Thành. Copy vui lòng giữ nguyên credit và up sau page 3 chương.

 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện