Chương 62 Tuyến đường thứ ba
Nghe Lục Vãn Vãn nói, Cố Huấn Đình rất ngại ngùng, anh cúi xuống, xách những kiện hàng có thể tích lớn do Tạ Kha gửi đến, có thể Lục Vãn Vãn chẳng xách chúng lên được.
Những áng mây có hơi u ám phủ khắp bầu trời, những ngọn gió mát lành thổi qua đám cỏ xanh trên mặt đất, và thổi vạt áo của Cố Huấn Đình bay bay.
Mái tóc bồng bềnh phiêu diêu trong gió, anh xoay người, đôi mắt đen nhánh nhìn qua, mềm mại như chính giọng nói của anh, “Trở về thôi.”
Trong lòng Lục Vãn Vãn ấm áp, hét lên với mấy cái đuôi ở đằng sau, “Phương Phương, Nhuyễn Nhuyễn, Viên Viên, 992, về thôi.”
Những hạt mưa li ti rơi trên đường chân trời, hành tinh Tiểu Lộc đổ cơn mưa.
......
Buổi tối, Lục Vãn Vãn và tiểu công chúa hẹn ngầm cùng nhau đăng nhập mạng hành tinh, gặp nhau lần nữa trong một không gian ảo.
Hôm nay, đường bay của kiểm tra tính thích ứng sẽ được công bố trên mạng, trên thông báo viết “có thể mang đối tượng kết hôn tương lai cùng nhau đến tinh cầu có số hiệu AS1245, trải nghiệm một số phong cảnh trên các đường bay khác nhau, rồi quyết định.”
Lục Vãn Vãn lặng lẽ gửi thông tin này Cố Huấn Đình, thế nên mới có tình cảnh bây giờ.
Hai người giống như lúc trước, men theo dòng chảy số liệu đến tinh cầu có số hiệu AS1245.
Vừa đến nơi, Lục Vãn Vãn như bị mù vì những bông hồng bao phủ toàn bộ mặt đất.
“Chào mừng đến với đường bay thử nghiệm tính thích ứng chọn tinh cầu.” Ngay cả những robot tiếp đãi khách cũng là màu hồng, “Xin hỏi tên họ của hai vị?”
Lục Vãn Vãn nhìn nó, “Lục Vãn Vãn và Cố Huấn Đình.”
Cô vừa nói xong, người nào đó “mặt không biểu cảm” đứng một bên nghe cô đọc tên của mình, thật sự cảm thấy có hơi kỳ lạ.
Giống như là có một dòng điện xẹt qua trong nháy mắt, ngay cả nửa bên cơ thể cũng gợn lên cảm giác tê tê.
Tiểu công chúa đưa tay sờ cái tai phía bên Lục Vãn Vãn, trái tim nóng lên một chút.
Thì ra cảm giác khi cô ấy đọc tên mình là như thế này.
“Ding, đã kiểm tra ra, tổng cộng có ba tuyến đường có thể lựa chọn, hành tinh cuối cùng trên mỗi tuyến đường đều là đảo thần thú.”
Robot màu hường nói xong, cảnh vật trước mặt hai người liền thay đổi, nhưng bông hoa hồng phủ kín đất biến mất, thay vào đó là ba cánh cửa trong suốt.
Lục Vãn Vãn vẫn đang nghĩ tại sao lúc trước trên hướng dẫn viết là năm đường, nhưng giờ chỉ rút lại còn ba đường, bỗng giọng nói trầm khàn vang lên bên tai.
“Tay.”
Cô vẫn chưa hiểu chuyện gì.
Cố Huấn Định lặng lẽ tiếp cận gần cô, nói vòng vo, “Một số hành tinh có môi trường rất kém, số liệu lĩnh hội sẽ bị phân tán.”
Lục Vãn Vãn cuối cùng cũng hiểu anh đang nói cái gì, chỉ “ồ” một tiếng rồi đưa tay cho anh.
Tiểu công chúa dường như rất nghiêm túc, nhẹ nhàng nắm lấy tay cô.
Trước tiên hai người đi vào cái cửa trong suốt đầu tiên.
Trước mắt hai người là những dãy núi liền nhau, trên đầu là sấm sét, dưới chân là đất nứt nẻ màu đỏ, cuồng phong bão tuyết giáng xuống, cô gần như không thể đứng vững.
Đây là tinh cầu mà thử nghiệm tính thích ứng cần phải đi sao?
Lục Vãn Vãn than thầm trong lòng, cô còn chưa nói được gì thì một trận cuồng phong quét qua, cô trực tiếp tách rời khỏi mặt đất.
“Đến chỗ anh.”
Tiểu công chúa lúc này chẳng còn quan tâm đến việc xấu hổ nữa, anh xoay người, kéo cô vào lồng ngực một cách bá đạo, che chắn hết thảy mưa gió đang rơi xuống dữ dội.
Lần đầu tiên Lục Vãn Vãn cách anh gần như vậy, tầm nhìn của cô bị mưa làm cho mơ hồ, ngẩng đầu cũng chỉ nhìn thấy được nước mưa chảy dọc theo đường xương quai hàm xinh đẹp của anh, chú mèo bình thường rõ ràng còn yếu đuối hơn cô, giờ phút này lại trở nên vô cùng đáng tin cậy.
Giông bão ngày càng lớn hơn, may mắn thay, thời gian thử nghiệm trên mỗi tinh cầu chỉ có một phút, sau khoảng thời gian khổ sở qua đi, bọn họ nhanh chóng bước vào bức tranh của tinh cầu tiếp theo.
Tinh cầu lần này, đập vào mắt là bầu trời đầy tuyết.
Cái lạnh tựa như xâm nhập vào cơ thể số liệu ảo, Lục Vãn Vãn kéo tay Cố Huấn Đình, lắc đầu với anh.
Tuyến đường này là chuẩn bị để cho cô và tiểu công chúa tìm cách sinh tồn trong môi trường hoang dã bằng người thật sao?
Tuy rằng tuyến đường này có sáu hành tinh, chỉ cần trải qua ba hành tinh sẽ tính là thành công, nhưng thứ tự các tinh cầu tuyến đường đi qua sẽ không thay đổi, cho dù các tinh cầu phía sau đều rất yên bình, nhưng cô cũng nghi ngờ mình có còn mạng để đi qua không.
Cố Huấn Đình gật đầu, chỉ là nắm tay cô càng chặt hơn một chút.
Tinh cầu phía sau cửa thứ hai bình thường hơn một chút.
Địa hình của tinh cầu thứ nhất trông rất giống với hành tinh Tiểu Lộc, chỉ khác là thảm thực vật tươi tốt hơn.
Cái thứ hai rất bình thường.
Nhưng sau khi tinh cầu thứ ba bắt đầu, Lục Vãn Vãn đã bị ép buộc trải nghiệm tư vị nhảy Bungee (*) trên cao và lặn biển băng.
* Nhảy từ một độ cao nhất định xuống, chân người nhảy được giữ bằng một sợi dây co giãn.
Tinh cầu thứ tư là thế trận núi lửa, còn tuyến đường thứ hai tổng cộng chỉ có năm hành tinh, sau khi Lục Vãn Vãn cân nhắc thì vẫn quyết định từ bỏ.
Dù sao thì thử nghiệm tính thích ứng cần phải vượt qua ba hành tinh thì mới được thông qua, tuyến đường thứ hai rất nguy hiểm.
Tuyến đường thứ ba có tổng cộng sáu hành tinh, hai hành tinh đầu trông rất bình thường, hành tinh thứ ba có một thung lũng có cảm giác hơi đáng sợ, tiếp tục đến hành tinh thứ năm cũng rất bình thường, cuối cùng là đảo thần thú không được mở để thử nghiệm.
Tất nhiên các bài kiểm tra trên tất cả các hành tinh ở tất cả các tuyến đường đều không được công khai.
“Cố tiên sinh,