Cố Trường Đình mang theo người về biệt thự mình ở, tựa hồ là sợ đêm dài lắm mộng, trong đêm liền lái xe đi, lúc về đến nhà, đã là buổi sáng bảy tám giờ.
Người đàn ông cao lớn đi theo Cố Trường Đình vào biệt thự, một đường nhìn xung quanh, tựa hồ đối với cái gì cũng cảm thấy đặc biệt mới lạ.
Biệt thự ở trong một tiểu khu, không hề khí phái giống như trong tưởng tượng, ngược lại rất mộc mạc. Trước cửa tiểu khu có người bảo vệ, trước cửa biệt thự lại không có vệ sĩ canh gác, tựa như là một hộ gia đình phổ thông mà thôi.
Trong biệt thự không có một người, chẳng qua hết thảy xem như sạch sẽ, ngay ngắn rõ ràng.
Cố Trường Đình bởi vì nguyên nhân thân thể, từ nhỏ đã tương đối bài xích người khác, cho nên sau khi lớn lên, có năng lực liền từ nhà họ Cố chuyển ra ngoài. Cha cậu một mực chán ghét cậu, từ nhỏ liền không nguyện ý ở trên người cậu lãng phí một đồng. Phòng ở là Cố Trường Đình tự mình mua, tiền cũng là cậu từng chút một kiếm được, không có lấy từ trong nhà một xu một đồng nào, mới chừng hai mươi, có thể có được căn nhà như vậy, kỳ thật đã không tệ.
Mặc dù biệt thự không tính quá tốt, khu vực có chút xa, quản lý cũng tương đối lỏng lẻo, nhưng Cố Trường Đình vẫn tương đối hài lòng, chí ít không cần phải xem sắc mặt của người khác.
Bình thường trong biệt thự không có người hầu, lúc Cố Trường Đình đi làm, người hầu sẽ định thời gian đến quét dọn biệt thự, cơ bản sẽ không chạm mặt với Cố Trường Đình.
Về phần ăn uống, Cố Trường Đình biết làm cơm, chẳng qua lúc bận rộn, đều là tùy tiện để thư ký mua một chút đồ ăn nhanh, nếu bận hơn nữa thì có thể tiện đường ghé qua cửa hàng giá rẻ mua cơm hộp ăn.
Cố Trường Đình vào phòng, liền nói : "Anh trước đi tắm, thay quần áo."
Cố Trường Đình đem hắn lên phòng khách trên lầu, để hắn tranh thủ tắm rửa. Mặc dù Cố Trường Đình cũng không có bệnh sạch sẽ, nhưng người đàn ông này thực sự quá bẩn, giống như con khỉ nghịch bùn, làm cậu có chút không thoải mái.
"Ngồi vào trong bồn tắm."
"Đây là nước lạnh, đây là nước nóng, đừng nhầm."
"Dầu gội, sữa tắm, còn có kem đánh răng, bàn chải đánh răng, đều là đồ mới, khăn tắm ở chỗ này."
"Quần áo ở đây, tắm xong liền thay. Thử xem, có thích hợp hay không."
Cố Trường Đình sợ hắn sẽ dùng không quen đồ trong phòng tắm, còn dặn dò hắn kỹ càng một lần, xác định hắn sẽ không đem phòng tắm làm cho rối loạn mới quay người đi ra khỏi phòng tắm. Chẳng qua vừa muốn ra ngoài, lại giống là nhớ ra gì đó, vội vàng quay đầu, nói : "Anh. . ."
Ách, thời điểm Cố Trường Đình xoay người lại, nam nhân rất nhanh đã đem áo quần cởi ra hết, Cố Trường Đình thật sự không muốn nhìn lén, lập tức đỏ cả mặt, vội vàng quay mặt đi.
Người đàn ông ngược lại rất thản nhiên, hỏi : "Làm sao vậy?"
Cố Trường Đình nói nhanh: "Anh tắm xong thì lên lầu tìm tôi, chúng ta ký hợp đồng."
Mặc dù bọn họ sẽ lập tức kết hôn, nhưng cũng không phải là kết hôn thật sống đến hết đời, cho nên Cố Trường Đình nghĩ, vẫn nên cẩn thận một chút mới tốt, ký một phần hiệp nghị, miễn cho về sau sinh phiền phức.
Cố Trường Đình từ lầu hai đi xuống, ngay tại phòng khách chờ người đàn ông, đem hiệp nghị đã sớm chuẩn bih lấy ra nhìn lại.
Đằng sau hiệp nghị còn có một phần tư liệu, là Cố Trường Đình tìm người điều tra, trên đó là thông tin của người đàn ông.
Người đàn ông tên là Triệu Giản, năm nay chỉ mới hai mươi bốn tuổi, so với Cố Trường Đình lớn hơn một chút. Bức ảnh chụp cuối cùng vẫn là dáng vẻ thiếu niên hơn mười tuổi, tư liệu còn lại cũng rất ít, có lẽ bởi vì người từ nhỏ trưởng thành trong thôn nhỏ, cho nên căn bản không có tin tức gì để điều tra, tư liệu cũng chỉ có mấy hàng.
Cố Trường Đình đang xem tư liệu của Triệu Giản, bỗng nhiên liền nghe phía ngoài có người gõ cửa.
Cố Trường Đình đứng dậy đi mở cửa, nhưng vừa mở cửa ra, cậu liền có chút hối hận.
Đứng trước cửa là một người phụ nữ, đặc biệt trẻ tuổi, chẳng qua ăn mặc trang điểm loè loẹt, trang sức lộng lẫy, mặc váy ngắn nóng bỏng lộ vai lộ lưng, tóc bồng bềnh nóng bỏng.
Người phụ nữ này chính là mẹ nhỏ của Cố Trường Đình, Đào Yến Cần, là tiểu tình nhân đắc thế nhất của cha Cố Trường Đình, năm nay mới mười chín tuổi, so với Cố Trường Đình nhỏ hơn không ít.
Cố Trường Đình mở cửa mới phát hiện là Đào Yến Cần, lập tức muốn đóng cửa lại.
Chẳng qua Đào Yến Cần cũng không phải là đến một mình, bên người còn dẫn theo ba vệ sĩ, cả đám đều cao to lực lưỡng, lập tức tiến lên một bước chặn cửa, không để Cố Trường Đình đóng cửa lại.
Cố Trường Đình sắc mặt không thể nào tốt hơn, nói : "Các người đây là làm gì? Nơi này là nhà tôi."
Đào Yến Cần cười nói : "Tôi hảo ý tới xem cậu một chút, tôi biết cậu gần đây tâm phiền, cho nên cố ý đến tìm cậu nói chuyện, còn có thể giúp cậu bày mưu tính kế."
Ba tên vệ sĩ kia khí lực tự nhiên so với Cố Trường Đình lớn hơn rất nhiều, mạnh mẽ đẩy cửa ra, Đào Yến Cần nghênh ngang đi vào, cười dò xét nhà Cố Trường Đình : "Thật đúng là keo kiệt."
Cố Trường Đình nói : "Tôi không có gì nói với cô, lập tức ra ngoài, nếu không tôi báo cảnh sát."
Đào Yến Cần cười, nói : "Được a, cậu báo cảnh sát đi, cậu tốt nhất đem cha cậu cũng kêu đến, để ông ta phân xử thử xem."
Cố Trường Đình thấy cô ta không sợ hãi, giận xanh mặt. Cố Trường Đình mặc dù là thân sinh nhi tử của Cố tiên sinh, chẳng qua cậu không được chào đón, địa vị còn không bằng một cái tiểu tình nhân.
Đào Yến Cần ngồi xuống, nói : "Cậu đừng nóng giận, tôi lần này đến thật sự là có ý tốt. Cậu xem xem, hai ngày nữa cậu liền phải kết hôn, thiệp mời đã sớm phát ra ngoài, nhưng là cô dâu. . . Ai, Đồng tiểu thư vậy mà cùng người khác chạy trốn, đến lúc đó, người khác tới tham gia hôn lễ, không nhìn thấy cô dâu, chẳng phải là muốn chê cười cậu đến chết sao? Chê cười cậu thì cũng thôi đi, nhưng nếu đem cả tiên sinh ra làm trò cười, thì tôi không thể để như vậy được."
Cố Trường Đình cười lạnh một tiếng : "Chuyện của Đồng tiểu thư, cô hẳn là tự biết rõ."
Đào Yến Cần cũng không tiếp lời, nói tiếp : "Tôi trước đó đã cùng ba cậu nói qua, chúng tôi tìm người đến thay thế vị trí cô dâu, đến lúc đó hôn lễ cũng có thể tiếp tục tiến hành, không có gì không tốt. Bác hai của tôi là người hiểu chuyện, trẻ tuổi lại có tiền, cậu nếu cùng ông ấy kết hôn, trăm lợi mà không một hại."
Cố Trường Đình lại cười lạnh một tiếng, Đào Yến Cần lại có mặt mũi đến thuyết phục mình, bác hai mà cô ta nói, đã sắp năm mươi tuổi, ăn uống cá cược chơi gái việc ác bất tận, Cố Trường Đình trước kia gặp qua hai lần, đã buồn nôn đến không chịu được.
Bác hai Đào Yến Cần lần đầu tiên nhìn thấy Cố Trường Đình, đã cảm thấy Cố Trường Đình dáng vẻ đẹp mắt, lại nghe nói Cố Trường Đình là