Lão thái thái cảm thấy đầu truyền đến cơn đau nhức âm ỉ, bà đưa tay lên bóp bóp thái dương.
Tiêu Nhất Minh bỗng lo lắng đỡ bà:
“Bà nội, bà không sao chứ ạ?”
“Không sao, chỉ là đau đầu chút thôi.” Lão thái thái xua tay, đáp.
Tiêu Nhất Minh nói:
“Bà nội, bữa tiệc lần này cháu sẽ tổ chức sau ba ngày nữa ở khách sạn Hoa Đỉnh.
Cháu mong rằng bà có thể đến, đại diện cho cả Tiêu gia.”
Ánh mắt của anh ta rất kiên quyết, giống như không một thứ gì có thể lay chuyển được.
Lão thái thái thở dài rồi đồng ý:
“Được.”
“Vậy bà nội, bà nghỉ ngơi đi ạ, cháu ra ngoài đây.”
Tiêu Nhất Minh đứng dậy, nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Lão thái thái nằm xuống giường, trong đầu đột nhiên nhớ tới những lời nói của Lâm Sơ Nguyệt hôm nay.
“Bà tin bản xét nghiệm Adn đó là thật hay sao?”
Lão thái thái vì lẽ đó cứ trằn trọc mãi không ngủ được.
Cho tới khi gần sáng mới chập chờn thiếp đi.
….
Lý Đan Hà hẹn gặp lão thái thái ở một nhà hàng sang trọng, lúc mà bà đến không ngờ cũng có Lâm Chấn Xuyên cũng có mặt ở đó.
Thấy bà đến, hai người bọn họ liền niềm mở đón tiếp.
“Lão thái thái, mời ngồi.”
Lâm Chấn Xuyên mỉm cười, lên tiếng.
Ông ta còn đích thân kéo ghế cho bà, lão thái thái cảm ơn rồi ngồi xuống, Lý Đan Hà là người mở đầu trước tiên:
“Lão thái thái, hôm nay đột ngột hẹn gặp lão thái thái ra đây là có chuyện quan trọng muốn nói.”
“Là chuyện gì?”
Lý Đan Hà bày ra vẻ mặt khó xử, bà ta thở dài một tiếng rồi đáp lời:
“Chuyện là thế này, chúng tôi cũng đã nghe về những ồn ào dạo gần đây và cảm thấy rất tiếc về việc đó.
Nhưng mà lão thái thái à, chúng tôi cũng chỉ là nạn nhân trong chuyện này mà thôi.”
“Nạn nhân?” Lão thái thái vẫn chưa hiểu.
“Thực ra…Lâm Sơ Nguyệt không phải là con gái của nhà họ Lâm, nó đã lừa dối chúng tôi bao lâu nay…tôi và Chấn Xuyên cũng mới biết được sự thật này.”
“Cái gì? Còn có chuyện đó nữa sao?” Lão thái thái kích động liền đứng bật dậy, Lý Đan Hà nhỏ ra vài giọt nước mắt, gật đầu chắc nịch:
“Đúng vậy, đích thân Chấn Xuyên đã xác định rồi.
Lão thái thái, chúng tôi thật sự không có ý định lừa dối bà, tất cả là do Lâm Sơ Nguyệt, nếu như cô ta không nghĩ cách quyến rũ Tiêu Thế Tu thì giờ này Lâm Phỉ Thuý đã là cháu dâu của bà rồi.”
Lão thái thái hít sâu vài cái, hô hấp trong ngực như đứt quãng.
Thảo nào mà ngày hôm qua Lâm Sơ Nguyệt đổ hết tội lỗi lên đầu Lưu Hạ, thì ra là để bao che cho mình.
“Hoá ra sự thật là như vậy sao?” Lão thái thái trầm giọng, nói.
Lý Đan Hà thầm mỉm cười khi thấy bà đã tin, bà ta bấy giờ mới nói tiếp:
“Đúng vậy, lão thái thái.
Bây giờ Lâm Sơ Nguyệt cũng chẳng còn liên quan gì đến nhà họ Lâm nữa, bà cứ đuổi con nhỏ đó ra khỏi Tiêu gia, sau đó chúng tôi sẽ gả Phỉ Thuý cho cháu trai thứ hai của bà.”
Lão thái thái nhìn vào mắt của Lý Đan Hà và Lâm Chấn Xuyên, cuối cùng đồng ý:
“Được, chuyện này ta sẽ sắp xếp.”
“Cảm ơn lão thái thái!”
Lý Đan Hà không ngờ mọi chuyện diễn ra thuận lợi đến thế, bà ta còn mời lão thái thái ở lại dùng bữa nhưng bà đã từ chối.
Lâm Chấn Xuyên và Lý Đan Hà tiễn lão thái thái về, trong lòng bà ta vui mừng không thôi.
“Lão gia, không ngờ bà ấy lại dễ dàng đồng ý thế.”
Lâm Chấn Xuyên cũng