"Chậm? Tiểu Kỳ, em có chắc nếu chậm thì sẽ thoả mãn được em hay không? Cái miệng nhỏ của em rõ ràng đã muốn đến như vậy mà vẫn còn chối bỏ được"
Quách Tịnh Kỳ xấu hổ đánh lên người của Trác Du Hiên một cái.
"Đáng ghét! Trác Du Hiên, anh khi dễ em, anh có biết là em xấu hổ lắm không.
Đã thế ở kia còn có người đang nhìn chúng ta ân ái nữa kìa. "Kệ đi em, cô ta muốn nhìn thì cứ để cho cô ta nhìn chúng ta hạnh phúc đến cỡ nào đi"
Nói rồi, Trác Du Hiên lại điên cuồng ra vào trên người của Quách Tịnh Kỳ, cô ta như bị Trác Du Hiên làm cho sung sướng mà thét lên.
Hóa ra, Trác Du Hiên và Quách Tịnh Kỳ đã biết Thẩm Quân Giao đã đứng ở đây, vậy mà bọn họ vẫn có thể tiếp tục làm ra sự tình như vậy ở ngay trước mặt cô ư? Không những vậy Trác Du Hiên còn muốn cô xem cảnh tượng bọn họ ân ái mãnh liệt như thể nào.
Sau một hồi thoả mãn, Trác Du Hiên phóng thích toàn bộ lên người của Quách Tịnh Kỳ.
Một hồi làm tình mãnh liệt, hai bọn họ dựa vào người nhau, liên tiếp thở dốc mồ hôi khiến cho hai người bọn họ ướt nhẹp toàn thân.
Trác Du Hiên cầm lấy chiếc áo vest khoác qua lên người của Quách Tịnh Kỳ, che đi những ấn kí mà hẳn đã để lại trên người cô ta.
Bế cô ta về phòng, Trác Du Hiên chỉ mặc qua một chiếc quần lên người, để lộ ra cơ bắp cuồn cuộn cùng lớp da màu đồng.
Trước khi bể người phụ nữ kia lên phòng, hắn đi lại chỗ của Thẩm Quân Giao, nhếch môi đầy mỉa mai nói với cô.
"Tôi thật không ngờ, nhị tiểu thư của nhà họ Thẩm đây lại thích xem người ta làm tình như thế"
Ánh mắt của Trác Du Hiên khinh bỉ nhìn cả người đang cứng đờ kia của Thẩm Quân Giao, chẳng thương xót, lại chẳng hối hận.
Đã thế hản ta còn cố tình xoáy sâu vào nỗi đau của Thẩm Quân Giao.Ủng hộ team dịch nhanh ra chương bằng 1 CICK QUẢNG CÁO nào!
Một giọt nước mắt của Thẩm Quân Giao bất giác rơi xuống một cánh tay của cô.
Thật lạnh lẽo! Tuy cánh tay của cô hoàn toàn tê cứng nhưng Thẩm Quân Giao hoàn toàn có thể cảm nhận được cái lạnh lẽo ở trong nước mắt của mình.
Khoang miệng của cô bỗng dưng trở nên đắng ngắt! Đáng là vị đắng do Thẩm Quân Giao cảm thấy quá lạnh mà phát sốt, khiến cho miệng lưỡi trở nên đắng ngắt.
Hay là đẳng vì thứ tình cảm xa vời này đây? Thẩm Quân Giao vô hồn cụp mắt xuống, không dám nhìn gương mặt còn một chút đỏ bừng vì dục vọng kia của Trác Du Hiên, cô cũng không muốn nhìn bộ dạng kích tình của người phụ nữ đang nằm trong vòng tay của Trác Du Hiên kia.
Nước mắt cứ vô thức tuôn ra, nỗi đau ngày một dày xéo trái tim chồng chất bao nhiêu là vết thương của người con gái.
Nhìn bộ dạng đau đớn ấy của Thẩm Quân Giao, Trác Du Hiên còn cố tình mỉa mai thêm vài câu, khiến trái tim của Thẩm Quân Giao cứ như bị người ta xé rách.
"Nhị tiểu thư nhà họ Thẩm nếu đã có sở thích như thế này thì chúng tôi không ngại lần sau diễn một màn này ở trước mặt cô đâu, Thẩm Quân Giao ạ!"
Thẩm Quân Giao vô thức cắn môi! Hắn ta lại còn muốn có lần sau hay sao? Trác Du Hiên thấy Thẩm Quân Giao chưa đủ đau đớn ư mà hắn ta lại muốn lân sau? Chẳng lẽ cứ mỗi lần hắn ân ái với tình nhân đều muốn Thẩm Quân Giao phải chứng kiến một màn như vậy hay sao? Trác Du Hiên ngày càng tàn nhẫn, hắn thật sự muốn hủy hoại người con gái đáng thương như Thẩm Quân Giao đến cùng ư? Hai bàn tay của Thẩm Quân Giao siết mạnh lại với nhau, cố gắng kiềm chế nhưng lại không che được sự run rẩy trên người của cô.
Sắc mặt của Thẩm Quân Giao ngày một trở nên khó coi hơn rất nhiều, cả người run lấy bấy, trán của cô đã ướt đẫm mồ hôi.
Thẩm Quân Giao liên tục hít thở, hình như người con gái này đã bị cảm lạnh rồi thì phải.
Cũng đúng thôi, Thẩm Quân Giao ăn mặc phong phanh, đã thế lại còn ở ngoài lâu như vậy, rất có khả năng là cảm lạnh rồi.
Thế mà Trác Du Hiên chẳng những không thèm để ý đến mà còn dày vò