"Anh hai, anh hãy suy nghĩ cho kĩ đi.Em mong khi em gặp lại anh, anh sẽ đưa ra những quyết định đúng đản chứ không phải là bộ dạng hiện giờ!"
Trác Dương Phong nói xong liền lập tức bỏ về, mặc kệ cho Trác Du Hiên nằm ở đó.
Anh thật sự không thể nhìn tiếp anh trai của mình ở trong cái bộ dạng như thế này nữa.
Chỉ hy vọng rằng sau khi gặp lại, Trác Du Hiên sẽ trở về là Trác Du Hiên của trước đây, không vướng bận gì cả.
Chẳng mấy chốc từ hôm đó đã được một tuần rồi! Vậy mà, Trác Du Hiên vẫn chưa thông suốt, người đàn ông này vẫn ở trong cái bộ dạng như vậy, ngày ngày chìm ngập trong men rượu.
Trên tay của hắn không lúc nào không cầm một chai rượu cả, Trác Du Hiên lảo đảo đi khắp nơi mấy ngày, thậm chí có hôm hắn còn ngủ ở ngoài đường nhưng người đàn ông này nhất quyết không chịu về nhà.
Vì sao lại vậy ư? Bởi vì Trác Du Hiên rất sợi Hắn sợ khi về nhà, đối diện với căn nhà hoang vắng lạnh lẽo, đến cảnh đó, Trác Du Hiên sợ đến mức không dám về nhà! Trước đây, ở ngôi nhà đó, luôn có một người con gái đang chờ đợi hắn về, nhưng lúc ấy hản lại càng muốn tránh xa cô gái đấy ra, càng xa càng tốt.
Nhưng bây giờ thì sao? Bây giờ Trác Du Hiên luôn khao khát được trở về nhà, được trở về nơi có hơi ấm gia đình ấy, nhưng chỉ tiếc rằng thứ khao khát ấy của hắn đã không còn nữa rồi.
Bây giờ, ngôi nhà ấy chỉ còn sự đơn sơ được che kín đi bởi sự hào nhoáng bên ngoài của nó.
Người đàn ông rất thành công này bây giờ lại trở nên thảm hại như thế này hay sao? Đúng thật là không ngờ được! Có thể nói rằng, đây chính là quả báo của hản sau tất cả những việc mà Trác Du Hiên đã gây ra sau bao nhiêu năm nay! Hôm nay, hắn lại uống rượu! Uống đến mức say khướt không biết trời đất là gì! Chẳng hiểu vì sao, hôm nay người đàn ông này nghĩ cái gì mà tự dưng hắn lại trở về nhà.
Không phải hắn không