Gái Ế - Cô Vợ Nhà Giàu Thích Ở Nhà

Quyển 4 - Chương 5: Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn

“Vậy anh chuẩn bị xong cho em xem chưa?” Cô đẩy anh ra ngửa đầu nhìn anh, đôi mắt màu hổ phách trong suốt như nước. LQĐ

“Đương nhiên rồi!” Bách Lý Hàn Tôn cười nhìn cô, cưng chiều trong mắt đủ để khi sa vào tới chết cũng không rời đi được, và cô đã như thế.

“Anh nói xem.” Cô ngồi thẳng người nhìn anh, đôi mắt mỉm cười sáng như sao, “Em chờ đây.”

Anh cười dịu dàng ôm cô vào ngực, cằm đặt trên đầu cô, “Hôm nay anh gặp luật sư, anh bảo luật sư chuyển một nửa tài sản dưới tên anh sang cho em, nửa còn lại…” Anh dừng một lát, “Nhưng có lẽ chúng ta sẽ không dùng đến, tóm lại bây giờ em là tiểu phú bà rồi.” Anh cưng chiều nhéo mũi cô, “Anh biết có thể em cảm thấy anh không cần như vậy, nhưng trong thời gian ngắn anh chỉ có thể làm được như thế, tương lai anh sẽ chứng minh tình yêu với em qua từng chuyện một, cho nên em phải tin anh.” Anh không muốn mất cô như mười mấy năm trước, nếu lại mất cô anh không biết mình sẽ biến thành bộ dáng gì nữa. Cũng có thể là ma quỷ trong địa ngục, cũng có thể mà bạo quân khát máu, tóm lại anh thật sự không thể mất cô.

Mắt cô ướt át, lại hiện vẻ đau lòng, tay cô ôm chặt anh, “Em tin anh, cho dù lúc nào em cũng đều tin anh.” Ngoại trừ 17 năm trước cô không tin anh. Thời điểm đó dù họ yêu nhau, nhưng họ lại không hiểu ý nghĩa chữ yêu này, cho nên mới có chuyện xảy ra sau đó, còn những người làm ra chuyện như vậy với họ, cô sẽ không bỏ qua.

“Anh dùng hạnh phúc cả đời anh có được, bất kể em muốn gì anh cũng cho em hết, cho dù là mạng của anh.” Trong đáy mắt Bách Lý Hàn Tôn đầy tình yêu, rồi thoạt nhìn vô
cùng sâu thẳm.

Cô cười, ngẩng đầu nhìn anh, “Mạng của anh em mới không thèm, em chỉ muốn anh sống tốt, sau đó ở mãi bên cạnh em, bên cạnh em ngoài người nhà dì thì chẳng có người thân khác, em không thể lại mất anh.”

“Em yên tâm, em không bao giờ mất anh đâu, vĩnh viễn sẽ không.” Anh ôm chặt cô, giọng điệu kiên định không ai sánh bằng.

Màn đêm buông xuống, Bách Lý Hàn Tôn dịu dàng kéo ghế ra cho cô ngồi, rồi ưu nhã ngồi theo cô, hình ảnh vừa ấm áp lại ân ái, nhưng đáng tiếc lại có người phá vỡ hình ảnh đẹp đẽ này.

Cố Lệ Tình dứt khoát gõ cửa nói đói bụng, đòi cùng ăn cơm với Cố Tuyết Y.

Vương Tiểu Vi không cho ả ta vào, ả ta liền đứng ngoài hét lớn mắng mỏ Vương Tiểu Vi.

Bách Lý Hàn Tôn và Cố Tuyết Y cùng nhìn nhau, anh cười nhạt một tiếng, tay vỗ nhẹ lên tay cô.

Cố Lệ Tình đi vào phòng khách thì thấy hình ảnh như vậy, kinh ngạc nhìn ngũ quan tuấn mỹ ấm áp của Bách Lý Hàn Tôn, khẽ giật mình, trái tim lập tức đập bùm bùm. Vừa dịu dàng lại vừa có tiền, bộ dạng anh tuấn, đây chính là bạch mã hoàng tử trong suy nghĩ của ả ta sao? Ả ta ghen ghét Cố Tuyết Y tận đáy lòng, người đàn ông tốt như vậy là của Cố Tuyết Y mà không phải là của ả.

Ả ta cố gắng che dấu sự khó chịu đi qua, ngại ngùng nhìn Bách Lý Hàn Tôn, bước chân không nhịp nhàng, không biết nên đặt chỗ nào mới được, “Chị! Em tới ăn cơm với chị, em không biết thì ra còn có người khác ở đây.” Nhưng may là ả ta đã chuẩn bị tâm lý thiếu chủ Bách Lý cũng sẽ ở chỗ này, cho nên ả đặc biệt ăn mặc đẹp đẽ rồi mới ra cửa.

Đôi mắt Cố Tuyết Y trong trẻo nhưng lạnh lùng 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện