Gái Ế - Cô Vợ Nhà Giàu Thích Ở Nhà

Quyển 4 - Chương 6: Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn

Dùng cơm xong, Cố Tuyết Y và Bách Lý Hàn Tôn ngồi trên sofa xem TV và ăn trái cây như ngày thường, hoàn toàn không thèm chú ý đến Cố Lệ Tình bên cạnh. LQĐ

Cố Tuyết Y há miệng cắn trái cây trên tay Bách Lý Hàn Tôn, “Ngọt lắm! Anh cũng ăn một miếng đi.” Tay cô cầm một quả đưa tới bên miệng anh.

Ánh mắt anh dịu dàng nhìn cô, con ngươi lấp lánh, tựa như sáng lên, “Thích thì sau này bảo họ chuyển về nhiều hơn chút.”

Thấy họ anh anh em em, ánh mắt Cố Lệ Tình lại lần nữa đỏ lên, ánh mắt ả ghen ghét nhìn Cố Tuyết Y, rất hận không thể nhảy vào thay thế.

Đột nhiên vẻ mặt Cố Tuyết Y giật mình nhìn Bách Lý Hàn Tôn, “Em nghĩ tới nghĩ lui chuyện anh đưa em một nửa tài sản, vậy sao anh kinh doanh? Nếu để cổ đông biết chuyện này có thể ầm ĩ lên không?”

Bách Lý Hàn Tôn dừng một lát, môi đỏ thẫm cười cười, “Em không phải lo, đây là tài sản của anh, anh muốn cho người nào thì cho người đó, bọn họ không có quyền can thiệp anh.” Đối với mấy lão hồ ly chỉ coi trọng quyền lợi kia, chỉ để ý mỗi tháng kiếm được bao nhiêu tiền còn mấy chuyện khác thì mặc kệ. “Em bây giờ là cổ đông của công ty danh nghĩa gia tộc Bách Lý, cổ phiếu nhiều hơn bọn họ, em lớn tiếng với bọn họ, bọn họ cũng không dám tức giận.”

“Đúng vậy không?” Đôi mắt Cố Tuyết Y như gió xuân trêu chọc lòng người, khóe miệng liếc qua Cố Lệ Tình đang kinh ngạc đến ngây người, khóe miệng cô hơi cong lên, càng như vậy càng tốt! Điều này chứng tỏ người kia sắp đến đây.

“Đó là đương nhiên.” Sau đó Bách Lý Hàn Tôn và cô trò chuyện vụn vặn trong cuộc sống.

Hai người anh một câu em một câu nói chuyện, Cố Lệ Tình không nghe được họ nói gì, chỉ nghĩ tới Cố Tuyết Y nhờ có Bách Lý Hàn Tôn mà có nhiều tài sản như vậy, nếu chia cho ả ta một phần ba thì tốt quá, số tài sản này còn nhiều hơn gấp bội tài sản nhà họ Cố. Vậy từ nay về sau ả ta muốn gì cũng được, cuối cùng không cần ngửa tay xin tiền ba rồi,
hơn nữa ba ả ta còn phải nhìn sắc mặt ả.

Cảm giác có tiền thật sự tốt ghê!

Một ngày mới nhanh tới, nghe tiếng chim hót vài tiếng và tỉnh dậy là một chuyện vô cùng hạnh phúc, nhưng đối với Liễu Mỹ Yến thì không phải.

Tối qua trước khi đi ngủ bà nghe nhân viên bảo vệ nói có người tới tìm Tuyết Y, còn nói là em gái cô, đêm qua quá muộn rồi nên bà không đi tìm Cố Lệ Tình, chờ tới trời vừa sáng bà dậy thay quần áo rửa mặt, bữa sáng cũng không thèm ăn đã chạy tới chỗ Cố Lệ Tình ở.

Bà dùng sức gõ cửa cốc cốc.

“Cố Lệ Tình, cô lập tức mở cửa cho tôi, nếu không tôi tìm thợ khóa tới cạy cửa, Cố Lệ Tình, cô nghe thấy không? Lập tức mở cửa cho tôi.” Liễu Mỹ Yến giận dữ nhíu mày đập cửa hét lên.

Tóc tai Cố Lệ Tình hơi rối, hai mắt mơ màng, kéo thân thể vẻ mặt buồn ngủ ra mở cửa, vừa thấy là Liễu Mỹ Yến, sắc mặt ả ta tối xuống, cũng không quản Liễu Mỹ Yến là trưởng bối ả ta, kéo giọng ra mắng, “Bà, cái bà già kia, bà vội đi tìm chết à? Sáng sớm đã gõ ầm lên.” Đôi mắt không chút che dấu nhìn Liễu Mỹ Yến, ngoài chán ghét vẫn là chán ghét.

Liễu Mỹ Yến vừa nghe xong, lửa giận trong lòng không giữ được bốc cháy lên, ngón tay chỉ vào mũi Cố Lệ Tình mắng to, “Cô cái đồ tiểu hồ ly tinh mới vội vàng tìm chết thì có, mẹ cô cướp chồng người khác, sao mụ ta không chết đi hả? Loại người như mụ ta nên chết cả ngàn lần cả vạn lần rồi ấy, sống trên đời lại còn kiêu ngạo như vậy, chẳng lẽ không sợ nửa đêm có người tìm các người à?”

“Bà cô già! Gì mà mẹ tôi cướp chồng người khác! Mẹ tôi theo ba tôi là thật lòng yêu nhau, là mẹ Cố Tuyết Y kiên quyết thích ba tôi, ba tôi vốn không yêu bà ta, đều là mình bà ta tự mình đa tình, bị thương cũng đáng lắm, 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện