*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn
Trên sân khấu, Quan Hàn Di nhìn bóng lưng bọn cô xoay người rơi đi, khuôn mặt diễm lệ hơi ngẩn ra, bút trong tay cũng dừng động tác, đồng tử tĩnh mịch dần hiện lên sự độc ác. LQĐ
Mấy cô đi dạo xung quanh siêu thị, dưới ngọn đèn vàng, thủy tinh trong suốt lấp lánh, khúc xạ ánh sáng chói mắt chiếu lên mặt trắng noãn của Cố Tuyết Y. Cô đưa mắt nhìn xung quanh, xuyên qua cửa kính thấy một chiếc váy màu tím nhạt, trên váy gắn đầy pha lê sáng lấp lánh.
Vẻ mặt cô hơi ngẩn ra, bước về phía bộ lễ phục dạ hội.
Đứng trước cửa kính trong suốt, đồng tử màu hổ phách tĩnh mịch trong trẻo lạnh lùng, phảng phất như bầu trời trong xanh khí trời trong sạch.
Nhan Mộng Lam và Vương Tiểu Vi đưa mắt liếc nhìn nhau, theo sát sau lưng cô.
Sau một lúc lâu, Nhan Mộng Lam nhìn bóng lưng lạnh lùng của cô, rồi nhìn chiếc váy bên trong, “Tuyết Y, chị sao vậy?” Cô không cảm thấy Tuyết Y thích chiếc váy trước mặt này, kiểu dáng thiết kế tương đối đặc biệt, hiếm thấy trên chiếc váy cao quý nào lại gắn đầy pha lê như thế này, chiếc váy này có giá cả rất xa xỉ.
Khóe mắt Vương Tiểu Vi liếc nhìn tấm biển cửa hàng, trên mặt lập tức lộ vẻ cứng ngắc, tầm mắt hoang mang ngó Cố Tuyết Y.
Khó trách tiểu thư lại có biểu hiện như vậy, thì ra đây là……
“Chúng ta vào xem thử đi!” Cố Tuyết Y không đợi hai cô lên tiếng, cô cất bước vào trong cửa hàng.
Nhan Mộng Lam và Vương Tiểu Vi chỉ có thể theo sau vào trong tiệm.
“Xin chào ngài! Hoan nghênh đến XX!” Nhân viên bán hàng trong cửa hàng cao cấp mỉm cười tiến lên.
“Tôi muốn mua chiếc váy ngoài kia, phiền các cô lấy nó xuống cho tôi!” Ánh mắt cao ngạo, vẻ mặt lạnh lùng cao quý như nữ vương khiến người khác phải nhìn
lên.
Nhân viên bán hàng liền giật mình, cười nói, “Tiểu thư, váy này là hàng không bán, là ‘Trấn điếm chi bảo’ (Thứ đắt nhất và hấp dẫn nhất trong cửa hàng – baidu), cho nên….”
“Trấn điếm chi bảo?” Đồng tử của Cố Tuyết Y lộ vẻ châm chọc liếc nhìn cô nhân viên bán hàng, “Chẳng lẽ cô chưa nghe câu khách hàng là Thượng đế à?”
“Tiểu thư, chiếc váy này có giá cả rất đắt đỏ, từ trước tới giờ chúng tôi phải….” Nhân viên bán hàng thử giải thích, muốn khiến Cố Tuyết Y bỏ suy nghĩ trong đầu, nhưng quả thực chiếc váy này rất đắt, trước kia cũng có rất nhiều người thích, nhưng vừa nghe mấy cô nói giá ra lập tức xoay người rời đi.
Nhưng đáng tiếc, Cố Tuyết Y không phải là loại người này.
“Bao nhiêu tiền cũng không sao, tôi vẫn muốn, nếu cô không để cho tôi cũng chẳng việc gì, nhưng tôi sẽ thông qua cách khác để lấy được chiếc váy này.” Đôi mắt màu hổ phách u ám, làm người ta có lỗi giác không nhìn thấu.
Điều này cũng khiến trong lòng cô nhân viên bán hàng hoảng loạn, cô ta không thể không quan sát Cố Tuyết Y thêm một lần nữa, mặc dù đồ mặc trên người không phải hàng hiệu, nhưng khí chất trên người thì những người bên cạnh không thể so sánh.
“Vậy xin ngài chờ một lúc, tôi đi hỏi qua quản lý xem chiếc váy này có bán không.”
Cố Tuyết Y không lên tiếng.
Nhân viên bán hàng nói nhỏ bên tai quản lý, ánh