Gái Ế - Cô Vợ Nhà Giàu Thích Ở Nhà

Quyển 3 - Chương 13


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn

Kể từ sau ngày đó, giữa bọn họ bắt đầu thay đổi vi diệu, đám quản gia Phó và Vương Tiểu Vi cảm giác rõ rệt sự thay đổi này. lQĐÔn

Bách Lý Hàn Tôn vừa vào cửa, Vương Tiểu Vi đổi dép cho anh, nói một câu tiểu thư đang trong thư phòng.

Anh nhìn thẳng bước vào trong, quản gia Phó theo sát sau lưng.

Anh đi vào trước cửa phòng nhẹ nhàng gõ vài cái, bên trong không có tiếng động truyền ra, không nghĩ nhiều vặn nắm cửa đi vào.

Anh nhìn Cố Tuyết Y ngồi trước máy tính, tầm mắt nhìn chằm chằm màn hình, ngón tay đang không ngừng gõ phím, ngũ quan tuấn mỹ lạnh lùng lập tức xẹt qua vẻ ấm áp.

Anh lặng lẽ đi tới phía sau lưng cô, anh thấy ngón tay cô chần chừ một lát, sau đó lại tiếp tục gõ, anh biết cô đã phát giác anh đang đứng sau cô rồi.

Hai ngày nay vì đánh bản thảo ngoại trừ lúc ăn cơm ngoài thư phòng, thời gian còn lại đều ở trong thư phòng, ngay cả anh cũng bị lệnh không quấy rầy cô, nếu anh quấy rầy thì sẽ phải chịu ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng của cô đối đãi.

Có một lần quá thể, anh thấy cô nửa đêm có linh cảm liền bật dậy viết tiểu thuyết, sáng sớm anh tỉnh dậy không thấy bóng dáng cô đâu nên tìm tới thư phòng, kết quả thấy cô nằm sấp trước laptop ngủ, anh đi qua đóng laptop lại, cẩn thận ôm cô trở về ngủ, kết quả khi cô tỉnh dậy phát hiện cô đang trong phòng chuyện đầu tiên không phải nghĩ tới là anh ôm cô về phòng, mà là chạy tới trước laptop trong thư phòng, phát hiện bản thảo cô viết không thấy đâu, ngẩng đầu bày sắc mặt ra cho anh xem.

Anh cũng muốn làm mặt lạnh, tầm mắt rơi vào hốc đen dưới mắt cô thì tất cả bất mãn trong lòng anh đều phun ra hết.

Từ lúc đó anh chính là đối tượng bị cấm vào trong thư phòng của cô.

Bách Lý Hàn Tôn lấy một quyển tiểu thuyết từ trên kệ sách phía sau ra, đôi mắt màu mực lộ vẻ thích thú liền mở sách ra, khóe mắt liếc xéo nhìn cô.

Quản gia Phó nhìn họ, cung kính lui ra khỏi thư phòng, nhẹ nhàng đóng cửa lại.

Vương Tiểu Vi đang
bận rộn trong bếp, chuẩn bị ăn cơm.

Trong phòng mờ tối, tiếng bàn phím vang lên không ngừng, bầu không khí yên tĩnh còn kèm theo tiếng hít thở của hai người.

Cố Tuyết Y hơi phân tâm, khóe mắt liếc nhìn anh, ngón tay trên bàn phím vẫn không hề dừng lại.

Anh chống lại đôi mắt màu hổ phách của cô, vẻ mặt bình tĩnh, sau đó nhàn nhạt nói, “Em viết xong tiểu thuyết chúng ta nói chuyện nhé.”

Cố Tuyết Y nhìn anh chừng hai giây, ngoái đầu lại ngón tay tiếp tục động tác. 

Nửa giờ sau.

Cuối cùng Cố Tuyết Y cũng đánh xong bản thảo và gửi đi, chờ hậu trường xét duyệt thông qua, cô rời khỏi trang web.

Ngón tay Bách Lý Hàn Tôn chậm rãi gấp quyển tiểu thuyết lại, lạnh nhạt nhìn cô, sau đó chau mày, “Hôm nay anh nghe nói em ở mãi trong thư phòng không ra ăn cơm à, cũng không bảo Tiểu Vi đưa cơm vào?” Giọng lạnh nhạt ẩn chứa vài phần chất vấn.

Dưới ánh sáng mờ ảo, đèn màn hình laptop phản chiếu càng làm da thịt cô trắng sáng hơn, lại trong suốt như nước, cô bình tĩnh nhìn anh gật đầu, “Ừm!”

Vẻ lạnh nhạt trên mặt Bách Lý Hàn Tôn bỗng nhiên biến đổi, lộ ra thần thái không vui, giọng trầm thấp lạnh lùng, “Không phải em đã đồng ý với anh ăn cơm đúng giờ à? Em lại đổi ý!” Gần đây anh rất bận không về ăn cơm với cô, còn cô cũng không muốn tới công ty ăn cơm cùng anh.

“Chuyện này……” Nét mặt yên tĩnh xẹt qua vẻ không được tự nhiên, cánh môi hồng phấn mềm mại như đóa hoa, khẽ mấp máy, đôi mắt màu hổ phách vẫn nhìn anh, “Em không đói bụng, cho nên không muốn ăn, hơn nữa ngày trước không ăn cơm cũng chẳng có chuyện gì.”

“Em là đang muốn anh tịch thu laptop của em à?” Bách Lý Hàn Tôn tựa như hoàng đế cao cao tại thượng từ trên cao nhìn xuống cô, 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện