Hôm sau, một trò chơi mới lại bắt đầu.
Hứa Giai chậm rãi đợi ánh sáng trắng kéo đến, bình tĩnh ung dung chớp mắt, sau đó quan sát bốn phía xung quanh.
Đây là một lớp học.
Bên trái có năm người chơi nam, bên phải là năm người chơi nữ.
Trước chỗ ngồi của mỗi người chơi đều có số hiệu, rất dễ thấy.
Hứa Giai nhìn lướt qua, lúc phát hiện Tề Viễn đang ngồi ngay ngắn đối diện với mình, mí mắt cô không nhịn được, giật lên mấy cái.
Chữ to màu vàng kim bắt đầu thông báo quy tắc trò chơi.
"Hoan nghênh bạn đến với Game show vô hạn."
"Trò chơi vòng này tên là Tập đặc biệt: Couple, Tổng cộng có mười người chơi, năm người chơi nam và năm người chơi nữ".
"Các bạn là học sinh trong trường, mười người các bạn đều là những đôi tình nhân yêu nhau nồng nhiệt.
Ngoại trừ ý trung nhân của mình, hãy loại bỏ tất cả người chơi khác".
"Giai đoạn đầu của trò chơi, bảng tên của tất cả người chơi đều mang màu vàng kim, không thể xé bảng tên của người khác.
Trong trường học có những manh mối dùng để tấn công những người chơi khác, hãy tìm những manh mối đó.
Tấn công thành công, trạng thái vô địch bị vô hiệu hóa.
Sau đó người chơi có thể tiến hành xé bảng tên, người bị tấn công sẽ bị loại".
"Chú ý 1: Trước khi bắt đầu trò chơi, mỗi người chơi có thể chọn hai người chơi khác phái làm ý trung nhân của mình".
"Chú ý 2: Nếu hai người cuối cùng sống sót, ý trung nhân của người chơi A là B, ý trung nhân của người chơi B là C (đã bị loại), thì hai người chơi kết đôi không thành công, trò chơi không có người chiến thắng".
"Chú ý 3: Nếu người chơi nam (hoặc người chơi nữ) bị loại hết, không còn cách nào hợp thành một cặp đôi, thì trò chơi không có người chiến thắng".
"Chú ý 4: Cặp đôi chiến thắng giành được 500.000 tệ".
"Mời các người chơi chọn ra ý trung nhân của mình trong vòng năm phút".
Hệ thống mới giới thiệu quy tắc trò chơi xong, trên mặt bàn đã hiển thị năm nút bấm, theo thứ tự là 1-5.
Đúng lúc này, lồng ánh sáng bao quanh tất cả người chơi, hiển nhiên đang giữ bí mật về sự lựa chọn của họ.
Hứa Giai nhanh chóng suy nghĩ.
Số 1, người chơi nam, Tề Viễn, nghe nói mới lên lv.4.
Số 2, số 3, người chơi nam, nhìn khá hiền lành nhưng không nhớ rõ đã gặp chưa, cấp độ không biết.
Số 4, số 5 người chơi nam, không quen, người chơi lv.2.
Số 6, người chơi nữ, Hứa Giai, người chơi lv.3.
Số 7, Tư Hải, cấp độ không biết.
Số 8, người chơi nữ, khá quen nhưng không nhớ gặp ở chỗ nào, cấp độ không biết.
Số 9, số 10, người chơi nữ, lv.2.
Theo Hứa Giai suy đoán, trừ Tề Viễn thì chắc những người chơi khác đều là người chơi lv.3.
Bởi vì muốn lên được lv.4 thì tỷ lệ thắng phải trên 50%, không phải người bình thường nào có thể làm được.
Hứa Giai không chút do dự chọn người chơi số 1 làm ý trung nhân, sau đó...!không có sau đó nữa.
Cô vừa suy nghĩ, vừa đợi trò chơi bắt đầu.
Năm phút đồng hồ nhanh chóng trôi qua.
"Trò chơi chính thức bắt đầu." Sau khi hệ thống thông báo, mười người chơi khôi phục tự do.
Mặc kệ những người chơi khác có ý nghĩ gì, Hứa Giai đi thẳng ra khỏi phòng học, định đi tìm thẻ manh mối.
Dù sao...!thì loại tám người còn lại, họ sẽ chiến thắng, cũng không khác gì gián điệp.
"Nói qua đi, mọi người chọn ai thế..." Lời của số 5 còn chưa dứt, Hứa Giai đã ra khỏi phòng học.
Trên mặt số 5 hiện lên vẻ lúng túng, vừa định nói gì vớt vát, thì một giây sau, Tề Viễn đã đi theo.
Số 5, "..."
Thật là xấu hổ.
"Được, được, vậy anh nói trước đi, anh chọn cô gái nào?" Số 10 mỉm cười đồng ý.
Số 5 nghẹn lời.
"Mình không muốn nói lại còn đi hỏi người khác".
Tư Hải liếc mắt nhìn cậu ta một cái, là người thứ ba rời khỏi phòng học – nếu có muốn đi tìm đồng bọn tâm sự thì cũng không thể nói trước mặt mọi người được, tìm cơ hội bí mật tiếp xúc thì hơn.
Thế là phần trao đổi cứ thế bị bỏ qua, các người chơi từng người tản ra.
**
Đi không bao xa, Tề Viễn đã xuất hiện trước mặt Hứa Giai, cố ý hỏi: "Chọn ai?"
"Cậu".
Hứa Giai dứt khoát trả lời.
Tề Viễn cong môi cười, vô cùng hài lòng.
Anh tiếp tục nói: "Lốp xe dự phòng là ai?"
"Không chọn, chỉ chọn cậu".
Hứa Giai thành thật đáp lại.
Khóe miệng Tề Viễn sắp cong lên đến tận trời, nét mặt lại vẫn bình tĩnh, nói: "Tớ cũng thế".
Hứa Giai nghiêm túc nói, "Lựa chọn càng nhiều, càng phải tính toán nhiều, quá phức tạp.
Cứ làm đơn giản một chút, hai chúng ta là một nhóm, tất cả những người còn lại kẻ địch.
Xử lý hết tám người khác là chúng ta có thể vui vẻ mang tiền thưởng về nhà".
"Được." Tề Viễn đồng ý.
"Vậy bây giờ chia ra hành động, mỗi người đi một chỗ tìm manh mối".
Hứa Giai hạ mệnh lệnh, cũng nóng lòng muốn chơi trò chơi ngay.
Nói cho cùng cô đã từng chơi qua tập chiến trang giữa các vì sao, một mình cô diệt hết những người chơi còn lại cũng không thành vấn đề!
...Ơ, chờ chút.
Hứa Giai bỗng nhiên nhớ ra: "Tớ nhớ rồi, trước kia tớ từng gặp số 8, thà nào cảm thấy cô ấy quen mặt".
"Chơi càng nhiều trò chơi, càng gặp nhiều người, không nhớ rõ cũng là chuyện thường".
Tề Viễn dùng giọng điệu kẻ từng trải than thở.
"Cô gái này không giống, tớ rất ấn tượng với cô ấy!".
Hứa Giai nhấn mạnh.
"Ấn tượng?" Tề Viễn hơi tò mò.
"Mỗi lần cô ấy nghĩ ra cái gì thì có thể lập tức hại chết một đồng đội, sức chiến đấu rất cao!" Sắc mặt Hứa Giai nghiêm túc: "Nhiệm vụ gián điệp của tớ có thể hoàn thành cũng một phần phải nhờ vào cô ấy".
Tề Viễn, "..."
Khó trách lại ấn tượng, hành động đúng là có điểm độc đáo.
"Tớ sang bên kia tìm, cậu tự cẩn thận nhé".
Thời gian không chờ người, Tề Viễn tạm biệt đồng đội.
"Đi đi".
Hứa Giai đồng ý.
Sau đó, cô cũng cẩn thận đi vào phòng học tìm kiếm.
**
Nơi khác, Tư Hải đang đi khắp nơi tìm kiếm thẻ manh mối.
Chơi trò chơi nhiều lần, cô bé đã nắm được phần nào mạch suy nghĩ của bên tổ chức.
Những chỗ vắng vẻ không người, chắc chắn là những nơi thích hợp để giấu đạo cụ.
Bỗng nhiên, sắc mặt của cô thay đổi, cô quay ngoắt người lại.
"Tôi không có ác ý".
Người tới vội vàng làm sáng tỏ.
Tư Hải cẩn thận bảo vệ phần lưng, sau đó mới bắt đầu nói