Hứa Giai nhanh chóng xem hết thẻ manh mối, trong lòng đã có chủ ý.
Cô không hề hoang mang thu thẻ manh mối lại, sau đó tiếp tục lắc lư khắp nơi, tìm kiếm tấm thẻ manh mối mới.
Có tiếng bước chân vang lên cách đó không xa.
Hứa Giai ngẩng đầu, lập tức hơi giật mình, tại sao Tư Hải lại đi cùng số 8?
Chu Vân Vi hớn hở ra mặt, giọng nói cũng lộ ra niềm vui, "Tìm được rồi".
Hứa Giai thấy hai người họ hợp tác, lờ mờ cảm thấy đây chẳng phải chuyện tốt đẹp gì, càng đừng nhắc đến chuyện đối phương thấy cô thì vui vẻ.
Hai người này đều từng thua thiệt dưới tay cô, liệu gặp được cô có thể vui vẻ đến như vậy không? Trừ khi...!các cô ấy đến báo thù, đồng thời còn có biện pháp chắc chắn loại được cô.
Nghĩ đến đây, Hứa Giai không nói một câu nào, nhanh chóng quay người rời đi.
Tư Hải nhíu mày, trong lòng không vui.
Vừa mới tìm được người, không phải là đã loại được người ta, cô nàng đồng đội mới hợp tác này vui sướng như thế làm gì?
Chẳng qua đôi bên đang có mối quan hệ hợp tác, cô bé không tiện mở miệng chỉ trích nên cố gắng kiềm chế cảm xúc không vui này xuống, vội bảo: "Đuổi theo".
Chu Vân Vi gật đầu đồng ý.
Thế là Hứa Giai chạy phía trước, Chu Vân Vi và Tư Hải đuổi phía sau, ba người chạy như điên trên dãy hành lang.
Theo mắt nhìn của người ngoài cuộc, nếu Hứa Giai muốn thành công thoát khỏi hai người này thì rất khó khăn, nhưng thực tế thì, Hứa Giai vừa chạy trốn, vừa tìm cơ hội phản kích.
Trong lòng cô biết rõ, đối phương đuổi sát không buông, chắc chắn là đã tìm được thẻ manh mối, muốn loại cô.
Nhưng vừa khéo, cô cũng mới tìm được một tấm thẻ manh mối, hoàn toàn có thể tấn công ngược lại hai người họ.
Đối thủ có hai người, có thể không giải quyết được cả hai.
Nhưng nếu đối thủ chỉ còn một người thì cô vẫn có tự tin.
Chỉ là...!phải làm thế nào để tách Tư Hải và số 8 ra?
Hứa Giai khống chế tốc độ chạy bộ, bảo đảm mình không thể thoát khỏi ánh mắt của đối phương, lại cũng không bị bắt lấy, sau đó nhẩm tính trong lòng.
"Phù...!Phù...!Phù...!Phù..." Không chờ Hứa Giai nghĩ ra biện pháp, Chu Vân Vi đã mệt mỏi rã rời, hô hấp nặng nề hơn hẳn.
"Cô, cô ta là thỏ sao? Sao vẫn còn chạy nổi!" Chu Vân Vi phát điên.
"Trong những người chơi nữ, thể lực Hứa Giai tương đối tốt".
Gương mặt Tư Hải đỏ bừng, bước chân cũng nặng nề hơn.
Chu Vân Vi không cam tâm.
Cô nàng khẽ cắn môi, hạ giọng, căn dặn: "Tôi lập tức tăng tốc, hắt nước thánh vào người cô ta.
Sau đó cô nhanh chóng tiến lên giữ người, hai chúng ta cùng xé bảng tên cô ta xuống".
Dưới suy đoán của Chu Vân Vi, đây chính là cơ hội ra tay tốt nhất.
Trò chơi vừa mới bắt đầu, khả năng Hứa Giai đã tìm được manh mối là không cao.
Nói cách khác, cô chỉ có thể tránh né đòn tấn công, chứ không có cách nào chống lại họ được.
Bỏ lỡ cơ hội lần này, nếu sau này còn muốn loại Hứa Giai, sợ rằng chỉ có thể đối đấu trực tiếp, cứng đối cứng.
"Được." Tư Hải gật đầu đồng ý.
Thương lượng xong, Chu Vân Vi hít sâu một hơi, dùng hết khả năng trong cơ thể mình, lao như tên bắn về phía Hứa Giai! Đồng thời, cô nàng đưa tay vào túi bên phải, lấy nước thánh ra.
Nói thì chậm, nhưng sự việc xảy ra rất nhanh, nước thánh từ trong lọ hất ra.
Sau lưng Hứa Giai như mọc thêm con mắt, bỗng nhiên tăng tốc, một giọt nước thánh cũng không dính được vào người cô mà lại hất thẳng lên người qua đường vô tội – số 10...
Chu Vân Vi ngạc nhiên đến ngây người, nét mặt biểu hiện rõ mình đã gây họa rồi.
Bờ môi Tư Hải run rẩy, không biết nói gì cho phải.
Mắt thấy kế hoạch đang tiến hành rất thuận lợi, ai ngờ đột nhiên số 10 lại nhảy ra, nhận hết tất cả.
Hứa Giai chỉ nghe thấy tiếng bước chân người kia sắp đến gần, nên định tăng tốc độ duy trì khoảng cách, đâu biết số 8 không tìm được cơ hội, lại tự sáng tạo cơ hội mới cho mình?
Cô lẩm bẩm có lẽ là ý trời, sau đó nhân cơ hội chạy mất.
Trong tất cả những người chơi ở đây, người duy nhất không hiểu chuyện gì đang xảy ra là số 10.
Cô ấy vạn vạn không ngờ tới, chỉ đứng ở bên hóng chuyện thế mà mình lại dính chưởng.
Cô ấy bị hất nước đầy người, nhìn rất chật vật, có ý muốn hòa giải với hai người còn lại: "Hiểu lầm rồi.
Các cô đuổi theo số 6 tiếp đi, đừng quan tâm đến tôi".
Nét mặt Chu Vân Vi thay đổi liên tục.
Cô nàng nghĩ, bảng tên của số 10 đã biến từ màu vàng về thành màu trắng.
Nếu không loại người ngay thì sau này gặp lại, số 10 sẽ bỏ qua cho mình sao? Khả năng rất thấp.
Quan trọng hơn nữa là đạo cụ cô nàng nhận được – nước thánh đã dùng hết! Hiện giờ nếu bỏ qua cho số 10 thì không khác gì lãng phí đạo cụ!
Gần như trong nháy mắt, Chu Vân Vi hạ quyết tâm, nhanh chóng vội vàng gọi: "Nhanh! Loại số 10 đi!".
Nói xong, cô nàng chạy lên phía trước, định xé bảng tên số 10.
Tư Hải chẳng những không phối hợp mà còn nghệt mặt đứng sững ở một bên, tâm trạng rất hỗn loạn.
Trong kế hoạch hợp tác của hai người họ, không hề có mục tiêu loại số 10 này.
Thuận lợi gặp được Hứa Giai, thuận lợi đuổi theo cô ấy, sao cuối cùng lại đột ngột rẽ ngoặt một cái, biến thành loại người chơi khác thế này? Tư Hải không thể hiểu nổi logic trong đó.
Nhưng không hiểu thì kệ không hiểu, có một chuyện khác Tư Hải vẫn rõ – cứ tiếp tục đi cùng số 8 thế này, có thua cũng không hiểu vì sao mình thua.
Trò chơi bắt đầu không lâu, số 10 chưa tìm được thẻ manh mối.
Vì thế cô ấy chỉ có thể liều mạng đẩy số 8 ra, có ý tìm đường trốn chạy.
Đáng tiếc Chu Vân Vi không cho cô ấy cơ hội.
Cô nàng nhanh chóng xé bảng tên của số 10, động tác nhanh chuẩn tàn nhẫn.
Trong mắt số 10 hiện lên tuyệt vọng.
Hóng drama cuối cùng lại đem tặng cả mạng mình, lý do bị loại này thật quá uất ức, cô ấy từ chối tiếp thu sự thật.
Loa phát thanh kịp thời thông báo: "Người chơi số 10 OUT! Người chơi số 10 OUT!"
Chu Vân Vi hoàn thành một việc lớn, không nhịn được dựa vào tường nghỉ một lúc, khôi phục thể lực, nhưng vẫn không quên đầy miệng phàn nàn: "Sao cô không đến giúp tôi? Chỉ có một mình tôi, chút nữa là mệt chết".
Cô nàng quay đầu tìm đồng đội, lại ngạc nhiên phát hiện ra, Tư Hải đâu còn ở đây chứ? Người đã sớm chạy mất rồi.
Chu Vân Vi, "..."
Trước khi đi cũng không nói một tiếng, quả là người không có nghĩa khí.
**
Hứa Giai không hề biết Tư Hải và số 8 đã nội chiến.
Cô chạy một hơi thật xa, sau đó mới bắt đầu tính toán.
Số 10 đã bị loại; số 7, số 8 ở cùng nhau, không tiện ra tay; thẻ manh mối này chỉ có thể tấn công người chơi nữ...!Tổng hợp tất cả những tin tức trên, nếu như không muốn lãng phí thẻ manh mối, thì cô chỉ có thể dùng nó để tấn công số 9.
Thế là người không làm gì hết, cần cù chăm chỉ đi tìm thẻ manh mối – người chơi số 9 gặp phải xui xẻo lớn.
Lúc cô ấy đang mở tủ tìm đồ thì bỗng có một bàn tay giơ đến, che miệng cô ấy lại, sau đó kéo cô ấy vào góc khuất.
Số 9: "!!!"
Cô ấy quá sợ hãi, suýt chút nữa cho rằng mình bị biến thái tấn công.
Hứa Giai đè số 9 xuống đất, giữ thật chặt, sau đó kéo tay phải số 9 lên cao, sâu sắc khuyên nhủ: "Tốt