Tần Minh nghe câu hỏi của cô xong thì nhìn thẳng cô thẳng thắn thừa nhận: "Tất nhiên rồi, khó khăn lắm em mới quay lại bên cạnh anh nên anh muốn giữ chặt chút bên mình.
Với lại ánh mắt của Paul khi nhìn em rất giống ánh mắt của anh dành cho em, đều chứa đựng tình yêu.
Không có một người đàn ông nào lại lơ là bỏ qua chuyện này cả."
Cố Thường Hi xích lại gần ôm lấy cánh tay anh, nói: "Nhưng em với Paul chỉ là người bạn tốt mà thôi, ở bên Anh anh ấy cũng thường xuyên giúp đỡ nên đối với em anh ấy như một người anh trai vậy.
Với lại anh cũng biết rõ em chỉ có tình cảm với anh, không có ai khác."
Anh đưa tay xoa đầu cô: "Đó là em không có ý gì với anh ta còn anh ta thì khác, khi nào anh ta chưa từ bỏ thì thật sự anh không yên tâm."
Cô ngẩng đầu lên nhìn anh, cong môi hỏi: "Sợ em bị cướp mất sao?"
Anh hôn lên môi cô, trầm giọng nói: "Đúng vậy, sợ em bị anh ta cướp mất."
Cô nghe anh nói vậy thì cũng lắc đầu không nói gì bởi vì nếu như hôm nay đổi lại là cô biết được có một cô gái khác yêu anh, trong lòng cô chắc chắn rất khó chịu.
Cho dù cô biết được trong trái tim của anh có cô nhưng chỉ cần nghĩ đến có người khác yêu anh thì lại vô cùng khó chịu, cô cũng muốn cô gái đó từ bỏ đoạn tình cảm này.
Cho nên suy nghĩ của anh cô có thể hiểu được.
Ngày hôm sau trong lúc đang ăn sáng cô nhận được cuộc gọi của Alex gọi đến.
Cô bắt máy: "Alo, Alex."
Alex đầu dây bên kia truyền tới giọng nói vui vẻ: "Mia, một lát cậu dẫn mình đi dạo phố đi có được không? Hôm nay mình được rảnh nên muốn đi chơi ở nơi này."
Cô gắp bánh quẩy lên bỏ vào miệng, gật đầu: "Được được, một lát mình sang khách sạn đón cậu."
"Oke."
Cúp máy cô nhìn anh ngồi đối diện đã ăn xong bữa sáng, cầm ly cà phê lên uống rồi hỏi: "Alex mới gọi cho em sao?"
Cô cầm ly sữa đậu nành lên uống gật đầu: "Đúng vậy, hôm nay cô ấy rảnh nên mới gọi rủ em đi dạo phố."
Anh nghe vậy thì hỏi tiếp: "Có Paul đi cùng không?"
Cô bật cười lắc đầu nhìn anh: "Không đâu, anh yên tâm đi.
Paul rất bận rộn công việc với lại anh ấy về đây là để làm việc, không có thời gian đi dạo phố cùng bọn em đâu."
Anh đứng dậy đi tới chỗ cô, cô ngước lên nhìn anh hỏi: "Làm sao vậy? Không tin lời em nói sao?"
"Không có, rất tin." Anh khom người hôn lên trán cô một cái rồi buông ra: "Lát em đi thì nhớ chú ý an toàn, cẩn thận xe cộ.
Muốn mua gì cứ mua, dùng thẻ của anh."
Anh nói rồi từ trong túi lấy ra một cái thẻ đưa sang cho cô, cô nhìn tấm thẻ đó nhưng lại không đưa tay ra nhận.
Cô lắc đầu: "Em có tiền mà sài tiền của mình là được.
Còn tiền trong thẻ này anh đi làm vất vả lắm mới có, anh đưa em cũng không nỡ xài đâu.
Anh cất lại đi."
Anh nhét thẻ vào tay cô: "Thẻ của anh giao cho em, em nếu không sài thì cứ giữ lấy.
Sau này tiền của anh cũng là của em thôi nên bây giờ em cứ tập làm quen đi.
Cứ giữ đi, anh phải đi làm đây.
Đi chơi nhưng đừng về muộn quá."
Anh đứng thẳng người cầm lấy áo khoác vest đang để trên ghế sofa rồi đi ra huyền quan thay giày, mở cửa ra ngoài.
Cô nhìn chiếc thẻ nằm trong tay, tuy chỉ là một tấm thẻ cô cũng sẽ không sài tới nhưng lại khiến cho tâm trạng cô vui vẻ, trong lòng cũng cảm thấy ngọt ngào.
Cô cầm ly sữa đậu nành lên uống hết một hơi rồi đứng dậy tung tăng đi về phòng, vừa đi vừa hát.
Lát sau cô lái xe tới khách sạn, từ xa cô đã thấy Alex đang đứng ở bên ngoài đợi.
Cô lái lại gần cô ấy rồi dừng hẳn, nhấn mở cửa sổ xe xuống nhìn cô ấy: "Alex, mau lên xe đi."
Alex thấy cô đã đến thì nở nụ cười đi tới ghế phụ mở cửa ra ngồi vào.
Bên trong xe, cô quay sang nhìn cô ấy, hỏi: "Sao cậu không ở bên trong khách sạn đợi mình mà lại ra tận ngoài đây đứng?"
Alex vừa thắt dây an toàn vừa nói: "Là bởi vì mình háo hức đó mà, lâu rồi mình chưa có đi chơi ở Trung Quốc nên không kiềm lòng được mà chạy xuống đây đứng đợi cậu."
Cô nghe lý do này thì bật cười, nói: "Đi, mình đưa cậu đến công viên giải trí."
Cô nói rồi lái xe rời đi theo hướng đến công viên, Alex ngồi bên cạnh đưa tay nhấn mở cửa sổ xe xuống để những cơn gió thổi vào làm rối tung mái tóc cô ấy nhưng cô ấy lại không quan tâm.
Alex như nhớ ra gì đó quay sang nhìn cô: "Mia, cậu định khi nào về lại Anh?"
Ở phía trước là đèn đỏ cô lái chậm lại rồi dừng hẳn, nhìn cô ấy trả lời: "Chắc là Tết, làm sao vậy?"
Alex đưa tay chỉnh lại mái tóc đã có chút rối của mình, nói: "Tại cuối năm có hoạt động nên mình muốn mời cậu tham gia.
Nhưng mà cậu sắp tới sẽ về đây sống luôn sao?"
Cô gật đầu nhìn đèn chuyển xanh rồi tiếp tục lái xe: "Đúng vậy, mình vẫn thi thoảng sang Anh thăm mọi người nhưng chắc là mình sẽ ở bên đây nhiều hơn."
Alex nghe vậy thì cảm thấy cũng đúng, ở nơi này là nơi có nhiều kỉ niệm với cô huống chi bây giờ cô cũng có người yêu mà cô luôn nhớ bấy lâu nay.
Cả hai không nói đến vấn đề này nữa mà nói những câu chuyện vui hơn của hai người.
Một lát sau họ đã tới công viên giải trí, hai người bước xuống xe đi vào bên trong.
Ở bên trong công viên giải trí có khá nhiều người, Cố Thường Hi quay sang hỏi: "Cậu muốn chơi cái gì?"
Alex đứng bên cạnh nghe cô