Đánh răng rửa mặt xong, Cố Thường Hi bước ra phòng ăn nhìn thấy trên bàn đã được dọn đồ ăn sáng lên.
Cô đi tới kéo ghế ngồi xuống, Tần Minh từ trong bếp cầm ly nước cam ra đặt bên cạnh cô rồi kéo ghế đối diện ngồi xuống.
Cô cầm bánh mì lên cắn một miếng, nói: "Anh sáng nào cũng thức sớm nấu đồ ăn sáng cho em không thì là cũng đi mua như vậy không mệt sao?"
Anh lắc đầu nhìn cô: "Không mệt, dù gì anh thức sớm cũng đã quen rồi.
Với lại anh không muốn bỏ đói bạn gái của mình phải chăm cho cô ấy mập mạp một chút mới xinh đẹp."
Cô nghe vậy thì bật cười, vừa ăn vừa nói chuyện với anh.
Tiếng chuông điện thoại rung lên, cô đặt miếng bánh mì xuống cầm điện thoại lên đọc là tin nhắn của Paul gửi tới: [ Tối nay em có rảnh không?]
Cô trả lời lại hỏi anh: [ Có chuyện gì sao anh?]
[ Tối nay anh muốn mời em và Alex đi ăn cơm nói chuyện, tâm sự với nhau.
Dù gì từ lúc về tới giờ ba người chúng ta cũng chưa có bữa ăn với nhau.]
Cô không trả lời anh ngay mà sang nhắn hỏi Alex: [ Tối nay cậu có đi ăn với anh Paul không?]
Alex trả lời: [ Mình có, cậu cũng đi chung đi.]
Cô nhắn lại với Paul: [ Vậy được.
Tối nay em sẽ đi ăn cùng với hai người.]
Paul nhanh chóng trả lời với cô: [ Được, một lát anh gửi địa chỉ và thời gian cho em.]
Cô đặt điện thoại xuống tiếp tục ăn sáng, Tần Minh ngồi đối diện cầm ly cà phê lên uống hỏi: "Có chuyện gì sao?"
Cô gật đầu vừa ăn vừa nói: "Paul hẹn em và Alex tối nay đi ăn cơm rồi nói chuyện với nhau."
Anh nghe vậy thì nói: "Tối nay anh đưa em đi đến đó, anh sẽ không vào trong.
Khi nào dùng bữa xong thì gọi anh, anh tới đón."
Cô nhìn anh một lát rồi gật đầu đồng ý: "Được, đều nghe theo anh."
Anh đứng dậy đi đến hôn lên trán cô một cái rồi đi tới sofa lấy áo khoác vest đang vắt trên ghế, quay sang nhìn cô nói: "Anh đi làm đây.
Tối sẽ đưa em đến chỗ hẹn không được đi trước đâu đấy."
"Được, em biết rồi.
Anh yên tâm đi làm đi."
Anh lúc này mới gật đầu rời đi, cô cầm ly nước cam lên uống rồi đứng dậy dọn dẹp đem dĩa vào trong bếp.
Cô đi ra phòng khách ngồi xuống, cầm điều khiển mở TV lên xem.
Ở bên trong phòng khách sạn, Paul nhìn thấy tin nhắn cô đồng ý thì khóe miệng mỉm cười.
Trên tay anh đang cầm hai cái điện thoại, anh nghe thấy tiếng động ở phòng tắm thì vội đặt một cái điện thoại lên bàn rồi còn lại cầm trong tay.
Alex từ trong phòng tắm bước ra, trên tay đang cầm khăn lau khô mái tóc của mình.
Cô đi tới cầm lấy điện thoại đặt trên bàn lên hỏi: "Nãy giờ có ai tìm em không?"
Paul cất điện thoại vào túi lắc đầu: "Không có.
Em mau sấy tóc đi rồi chúng ta đi ăn sáng, cũng trễ rồi."
Alex nghe vậy thì cũng không nghi ngờ gì đặt điện thoại xuống đi tới ngăn tủ lấy máy sấy tóc ra rồi ngồi sấy.
Paul nhìn điện thoại cô thì thở phào nhẹ nhõm, lúc nãy khi anh dùng máy cô trả lời tin nhắn của Cố Thường Hi thì anh cũng đã nhanh chóng xóa cuộc trò chuyện đó đi.
Paul đứng dậy đi tới sau lưng cô, nói: "Tối nay anh có việc nên em đi ăn một mình được không?"
Alex nghe vậy thì cũng gật đầu không có ý kiến gì: "Cũng được, công việc quan trọng.
Ngày mai chúng ta hẹn Mia với bạn trai cậu ấy đi ăn chung đi."
Anh nở nụ cười miễn cưỡng, nói: "Thế thì đến lúc phải hỏi xem họ có rảnh không."
Alex nghe vậy thấy cũng đúng, cô thấy mái tóc đã được sấy khô thì đặt máy sấy xuống rồi cầm túi xách lên nói: "Đi thôi, chúng ta mau đi ăn sáng.
Em đói sắp chết rồi."
Paul đi trước mở cửa đứng sang một bên: "Được rồi, mời quý cô đi trước."
Cô nở nụ cười rồi cầm túi xách bước ra ngoài, anh đi theo sau đóng cửa phòng lại.
Buổi tối ở bên trong phòng, Cố Thường Hi mặc một chiếc đầm hồng dài qua đầu gối một chút, mái tóc dài được xõa ra để sang hai bên, trên gương mặt cô có trang điểm nhẹ, đôi môi được tô một chút son.
Tần Minh đi tới ôm cô từ sau lưng, tì cằm lên vai cô dịu dàng nói: "Không muốn để em đến đó chút nào."
Cô dựa vào lòng anh nở nụ cười, đặt tay mình lên tay anh nói: "Bữa tối này cũng đâu phải có mình em với anh ấy đâu còn có cả Alex nữa mà.
Hay anh đến chung nhé?"
Anh cười cười hôn lên má cô: "Anh đâu có được mời đến đó đâu mà tới.
Chỉ là em xinh đẹp như này anh lại không muốn em đi tí nào thôi."
Cô bật cười quay sang hôn lên môi anh một cái: "Được rồi, trong lòng em chỉ có anh thôi không có ai khác hết nên anh cứ yên tâm.
Em đi một chút rồi sẽ về."
"Được, anh trước giờ luôn tin em."
"Vậy chúng ta mau đi thôi cũng sắp đến giờ hẹn rồi."
Anh buông cô ra đi đến tủ lấy một chiếc áo khoác lông màu trắng đi tới đưa cho cô: "Bên ngoài rất lạnh, mặc áo khoác này vào sẽ ấm hơn."
Cô mỉm cười nhận lấy mặc vào rồi xoay một vòng trước mặt anh, hỏi: "Có hợp không?"
Anh đưa tay ôm lấy eo cô kéo cô lại gần, gật đầu: "Rất hợp, rất đẹp.
Trong mắt anh, em đẹp nhất."
Cô nghe vậy thì nở nụ cười hôn lên môi anh một cái rồi nhanh chóng chuồn ra ngoài phòng khách, anh nhìn bóng lưng cô đưa tay sờ lên môi bật cười lắc đầu rồi ra theo sau.
Một lát sau anh cũng chở cô đến nhà hàng mà Paul đã gửi.
Ở bên ngoài nhà