Offline, từ ngữ khiến cho tất thảy mối quan hệ qua mạng đều cảm thấy háo hức, tôi đã từng và hiện giờ vẫn cảm thấy có chút nôn nao. Anh em trong bang hỏi ý kiến của tôi và Vô Tình. Nếu ngay lúc này tôi nói mình không muốn đi thì chính là dối lòng. Còn nói muốn đi cũng là dối lòng nốt... Tôi không ham tụ tập tiệc tùng, thật đấy, nhưng không đồng nghĩa tôi không muốn gặp bạn bè trong game một lần cho biết nhất là khi họ cách mình chỉ một đoạn đường vài mươi cây số.
Tôi từng nghe ai đó trong bang nói, bọn họ đã quen Vô Tình từ nhiều game trước, họ tình nguyện theo anh suốt mấy đầu game, nhưng từ trước đến giờ chưa lần nào anh chịu gặp mặt offline. Hiện giờ chuyện đó lại bị nhắc lại, mọi người cùng nói rất thích tính cách của anh, nằn nì đòi anh hiện thân một lần cho mọi người biết mặt. Có người còn nhắn tin mật nhờ tôi khuyên anh xuất đầu lộ diện cho thiên hạ diện kiến lão bang chủ là thần long không thấy đầu không thấy đuôi này.
Nhưng anh lại tuyệt nhiên giữ im lặng, sau đó anh nói một câu ở kênh bang rằng công việc của anh bận rộn không biết có thể đến hay không. Nhưng tôi biết anh không bận, mà là do dự... và tôi biết anh do dự cái gì. Trong game anh có thể tự tin tung hoành, mạnh miệng nói này nói nọ nhưng Vô Tình của tôi ngoài đời thật không phải người bình thường như bao người.
Chỉ riêng việc ra gặp tôi thôi anh đã không tự tin thừa nhận mình là Vô Tình thì nói gì đến chuyện xuất hiện trước mặt mấy chục con người. Theo cảm nhận của tôi về anh, nếu có thể, anh vĩnh viễn không muốn thiên hạ biết mình là người như thế nào. Vì nếu biết anh trông như thế nào thì hình ảnh cao thủ Vô Tình mạnh mẽ, uy vũ, lãnh khốc anh cố công gây dựng sẽ bị đập đổ. Chưa kể, mọi người sẽ không tự chủ bàn ra tán vào.
Tôi nhắn tin mật với anh:
HuynhHoa: Ông xã.
Vô Tình: …
Anh gửi trả tôi dấu ba chấm... ý gì đây? Tôi vẫn chưa bắt đầu khuyên nhủ điều gì mà anh dùng mấy dấu chấm để trả lời tôi, cứ như đã biết tôi muốn nói gì rồi vậy…
Cùng lúc ấy tôi nhìn thấy kênh bang có người nói nếu anh là sinh viên, không đủ tiền để tham gia offline bang, có thể nói với người đó một tiếng, người đó sẽ tài trợ cái gì mà từ A tới Z, cho xe đưa đón, thuê nhà trọ... lời nói có vẻ nghiêm túc. Sau đó có người nói thêm vào, nói rằng mình là giám đốc công ty gì đó, hỏi Vô Tình ở xa lắm không, nếu ở Hà Nội sẽ mua vé máy bay rước anh vào, giọng điệu lại lộ rõ sự đùa cợt, lời lẽ rõ ràng cho rằng Vô Tình làm cao không xem ai vào mắt mới không chịu off bang.
Tôi nhìn vào, cảm thấy có chút khó chịu. Nhưng lúc này đây người cảm thấy khó chịu nhiều nhất hẳn là anh.
Tôi không phải loại người nhạy cảm nhưng hiện tại tôi cảm nhận được rất rõ ràng, mọi người đang nhắm vào anh, mọi người dường như rất có hứng thú với chuyện Vô Tình có chấp nhận off bang hay không, không đúng, là không ép được anh ra mặt sẽ không chịu bỏ qua.
Nếu đã có người lên tiếng khích bác nhất định có người hăng hái ủng hộ. Vô Tình lại không có ý kiến, anh một mực giữ im lặng. Tuy tôi tiếp xúc với anh mới được một thời gian nhưng tôi biết chút ít về tính cách của anh. Lúc bình thường có thể anh không thích nói nhiều nhưng tuyệt nhiên không im lặng, một khi im lặng nhất định trong lòng đang cảm thấy khó chịu.
Khi ấy tôi đang ngồi trong phòng riêng của mình ở nhà anh. Mặc kệ khung mật ngữ của mình nhấp nháy, tôi buông máy chạy sang phòng của ai kia. Khi đến nơi tôi do dự dừng nơi cửa, ghé mắt vào khe cửa tôi thấy anh vài lần muốn đặt tay gõ bàn phím nhưng cuối cùng lại thôi. Tôi đẩy cửa đi vào và sà xuống ngồi cạnh anh. Khung chat mật của anh đang nhiệt tình nhấp nháy, là Atula nhắn cho anh. Họ đã nói chuyện được một lúc rồi.
Atula: Anh hai vẫn không muốn tham gia offline sao?
Vô Tình: Ừ.
Atula: Sao lại không muốn? Cứ tham gia một lần đi, không việc gì đâu. Hôm đó rủ chị dâu đi cùng anh là được mà. Một nửa người trong bang biết anh là người thế nào rồi, có gì phải ngại?
Vô Tình: Không phải anh ngại…
Atula: Lần trước anh nói trong bang có người nói chuyện rất giống Linh, anh sợ người đó là Linh sao, anh sợ gặp lại cô gái đó sao?
Vô Tình: ...
Vô Tình: Ừ.
Atula: Anh hai của tôi ơi, anh có biết xác suất để một người xa lạ gặp nhau hai lần khi đi trên một con đường là bao nhiêu không?
Atula: Huống chi đây là bạn trong game, em đảm bảo người đó không phải Linh đâu.
Atula: Nếu thật sự là Linh, cô ta bây giờ chắc cũng đã có chồng có con rồi, anh cũng có bạn gái rồi có gì phải ngại nữa?
Nội dung mà Phong nói khá dài nên anh ta phải ngắt thành mấy câu. Vì Vũ do dự không trả lời nên Phong gửi qua thêm mấy lượt tin gọi “anh hai”, “anh đâu rồi?”
Tôi nghiêng mặt nhìn anh hỏi:
- Là ai nói chuyện giống bạn gái cũ của anh?
- Thiên Ân.
Một cái tên, hình như tôi cũng có chút ấn tượng, cô gái thích làm rộn nhất bang!
- Hóa ra anh thích những cô gái ồn ào.
- Ồn ào sẽ gây nhiều ấn tượng, nhưng là trước kia thôi.
- Anh không muốn nhận lời offline vì không muốn gặp lại bạn gái cũ hay ngại về chính mình?
- Cả hai.
Tôi bốc đồng nói:
- Anh không đi em cũng không đi.
- Em rất muốn off bang sao?
Ơ hay, đối với đàn ông con trai các người hễ con gái nói thế nào liền suy ra điều ngược lại hết sao? Làm ơn xếp tôi ra khỏi cái vòng lẩn quẩn đó đi, có được không?
- Không hẳn. Quan trọng là anh, anh đi em mới đi. Nếu anh không muốn thì không cần cố ép mình phải tham gia.
Tôi choàng tay qua ôm lấy cánh tay anh đồng thời ngã đầu dựa vào bờ vai anh rồi cười hỏi.
- Trước giờ anh luôn không offline bang sao?
- Ừm.
- Khi đó không có người nói chuyện giống Linh, vậy lý do anh không đi là gì?
- Em biết mà, cần phải hỏi anh sao.
Quả nhiên! Tôi đã hiểu tôi nghĩ đúng, offline ấy à, ăn chơi chè chén, mà anh thì… Tôi vươn tay véo véo chiếc cằm đã cạo nhẵn râu của ai kia cười quả quyết nói:
- Đã vậy em không đi nữa!
- Lâu lâu mới tụ họp vui vẻ một lần, không đi em không cảm thấy tiếc sao?
- Chỉ có anh là không bao giờ tụ họp chơi bời với người ta, không đi mới là tiếc đó. Còn em cứ cách vài ngày tụ tập một lần, dù không phải gặp mấy anh em trong game nhưng chơi đến sắp phát chán rồi.
- Anh quên vợ anh rất chịu chơi.
Lại móc họng tôi rồi!
- Thật ra trước kia em cũng là con ốc không dám bò ra khỏi vỏ. Chỉ có điều... đi làm rồi, phải thuận theo thời thế. Chủ yếu là em muốn, nếu không muốn em cũng không tham dự. Nên, anh muốn thì đi, không muốn thì thôi.
- Trong bang có người gọi em kìa.
Tôi nhìn vào kênh bang, vài người đang réo ầm tên tôi, hỏi tôi tại sao không trả lời tin mật của bọn họ. Thật ồn ào! Tôi gõ bàn phím trả lời:
- Tôi đây.
Trả lời xong tôi mới nhớ ra đây là acc của anh, máy của tôi bị bỏ ở phòng bên cạnh rồi.
LinhNhi: Ai lên tiếng đó? Lão đại hay phu nhân?
Thiên Ân: Á, chúng ta gọi bang chủ phu nhân mà bang chủ trả lời. Bang chủ phu nhân đang ol acc bang chủ sao…
LinhNhi: Hai người lại ở chung một chỗ sao?
Atula gửi tin mật hỏi:
- Là anh hai hay chị dâu ol acc Vô Tình?
Tôi nhìn anh. Anh trả lời Phong.
- Anh. Nga cũng đang ở đây.
Tôi nói một câu lại im lặng khiến toàn bang nháo nhác.
Thiên Ân: Bang chủ đâu rồi?
Thiên Ân: Bang chủ phu nhân mới lên tiếng rồi chạy đâu mất luôn rồi?
Thiên Ân: Em thật sự muốn gặp mặt hai người mà, em thật