Vì phải đợi đến khi cửa hàng kim khí bên cạnh hết hạn thuê mặt bằng mới có thể ký hợp đồng thuê tiếp với chủ nhà nên công cuộc tân trang lớn của Tự thủy lưu niên chỉ có thể bắt đầu vào trung tuần tháng 9.
Sự việc xảy ra quá bất ngờ khiến Quý Hiểu Âu đành phải gọi điện giải thích cho tất cả khách hàng đã làm thẻ năm ở spa của mình và không quên hứa hẹn sẽ có ưu đãi cho họ sau khi khai trương trở lại.
May mà đa số khách hàng của cô đều là người thấu tình đạt lý, sau khi biết Quý Hiểu Âu gặp chuyện đều tỏ ra thông cảm, bằng lòng đợi ngày khai trương trở lại của Tự thủy lưu niên.
Gặp người không dễ thương lượng, Quý Hiểu Âu cũng chẳng bực bội, cô đồng ý trả lại số tiền còn thừa cho họ.
Bận cả một buổi chiều mới gọi được gần hết khách hàng, trên danh sách chỉ còn một cái tên duy nhất: Phương Ny Á.
Cô biết phía Phương Ny Á không dễ dàn xếp nên mới để lại đến cuối cùng.
Quả nhiên vừa nghe Quý Hiểu Âu phải đóng cửa hai tháng, Phương Ny Á đã la toáng lên: “Vậy phải làm sao? Không được, không được, vết nám trên mặt chị mới mờ đi một chút, bây giờ mà dừng chẳng phải công cốc sao?”.
Ngôn Tình Nữ Phụ
Quý Hiểu Âu nói: “Cũng phải.
Hay là em giới thiệu cho chị một spa uy tín, chị tạm thời qua đó làm nhé?”
“Không đi đâu, chỗ khác không được em đảm bảo, chị không tin được.
Hay là thế này đi Quý Hiểu Âu, dù sao đợt này em cũng không bận rộn gì, em đến nhà chị làm được không, chị trả tiền đi lại cho em?”
Mặc dù không muốn có tiền lệ này nhưng Quý Hiểu Âu cũng không chịu được mấy cuộc điện thoại nài nỉ mỗi ngày của Phương Ny Á, thầm nghĩ một tuần chỉ phải đi một lần đành miễn cưỡng nhận lời.
Nhà Phương Ny Á cách Tự thủy lưu niên không xa nhưng đây mới là lần đầu tiên Quý Hiểu Âu bước chân vào khu nhà này.
Trong rừng cây xanh bạt ngàn giữa chốn bê tông cốt thép của những tòa cao ốc ở khu vực đường vành đai bốn phía Đông, những cây ngô đồng Pháp được trồng trên vỉa hè mát mẻ xanh ngắt một màu.
Nằm sâu trong màu xanh ấy là những tòa biệt thự san sát được sơn toàn bộ bằng màu vàng.
Bắc Kinh đầu tháng chín mặc dù vẫn còn những cơn nắng cuối thu tập kích nhưng đằng sau những cánh cửa sổ rộng mở, gió hiu hiu lùa vào phòng qua rèm cửa khiến người ta đã có thể cảm nhận trọn vẹn sự mát mẻ của mùa thu.
Ngồi trong phòng khách thoáng đãng rộng gần 100 m2 của nhà họ Phương, thưởng thức nước ô mai tự pha vừa được bưng ra từ tủ lạnh, Quý Hiểu Âu sâu sắc cảm nhận được giá trị của đồng tiền.
Sau khi nhìn kỹ làn da của Phương Ny Á, cuối cùng Quý Hiểu Âu đã hiểu tại sao Phương Ny Á một mực giục cô mau đến nhà.
Tuy các nét trên mặt Phương Ny Á không có gì đặc biệt nhưng làn da chị khá đẹp, sạch bóng căng mịn hồng hào, không hề có vẻ gì của người đã bước sang tuổi 30, vậy mà giờ đây trên trán, trên cằm lại có những nốt mụn đầu trắng lớn nhỏ.
Quý Hiểu Âu nói với Phương Ny Á trong khi tiến hành làm sạch sâu cho da của chị: “Chị Ny Á dạo này ăn nhiều đồ ngọt phải không? Nhìn mụn đầu trắng của chị thế này, chắc phải một tháng mới khỏi được.
Bình thường em dặn chị thế nào, em dặn chị phải tuyệt đối kiêng đường, kiêng dầu mỡ.
Dù có gặp phải chuyện gì đi nữa cũng không được hành hạ làn da và khuôn mặt mình!”
Khuôn mặt Phương Ny Á bị bao phủ bởi dầu massage, chị im lặng hồi lâu, sau đó cơ thể bắt đầu run lên nhè nhẹ, chẳng bao lâu sau thì run lên mạnh hơn, thoắt cái gương mặt đã nhăn nhúm lại, nước mắt trào ra khỏi khóe mi, ban đầu chỉ là thổn thức rồi cứ thế lớn hơn, cuối cùng trở thành rít gào.
Quý Hiểu Âu chỉ biết sững sờ ở đó, “Chị Ny Á…”
Phương Ny Á khóc rất lâu, khóc đến thỏa thuê rồi ngồi bật dậy khỏi chiếc ghế bành rộng, giơ tay quẹt nước mắt như trẻ con.
Quý Hiểu Âu vội để hộp giấy ăn đến bên chị, nhìn chị rút giấy lau nước mắt, lau dầu massage, lau cả nước mũi, giấy ăn dùng xong được vo viên để một bên, chồng chất thành một ngọn núi nhỏ.
Cuối cùng cũng khóc xong, chị rũ đầu ngồi xếp bằng trên ghế, nói một câu không đầu không cuối: “Lão Trần có tình nhân bên ngoài.”
Quý Hiểu Âu há hốc mồm: “Không thể nào, lão Trần nhà chị trông có vẻ chung thủy thế kia mà!”
“Giả vờ, giả vờ hết! Người xuất thân nghèo khó như anh ta sợ