Người Nghiêm Cẩn muốn gặp tên Phùng Vệ Tinh – một chiến hữu cũ trong quân ngũ của anh – là bạn giường trên, giường dưới hồi đó.
Phùng Vệ Tinh xuất ngũ sớm.
Vài năm sau, khi Nghiêm Cẩn xuất ngũ trở về Bắc Kinh, hắn đã không còn như trước, không chỉ tự thành lập công ty chuyên vận tải hàng hóa và hành khách, Phùng Vệ Tinh còn mở thêm một số hộp đêm và quán bar, dạo gần đây còn có ý định dấn thân vào lĩnh vực bất động sản, tiền vào như nước đắp nặn khí phách ngày một phi phàm hơn.
Nếu chỉ nhìn dáng vẻ bây giờ đi tới đâu cũng được cả đám người hộ tống, rất giống một tinh anh trong xã hội của Phùng Vệ Tinh, có lẽ rất ít người đoán được năm xưa hắn cũng từng có thời gian lăn lộn trong giới máu tanh mưa vần.
Tuy có vẻ phô trương hơi quá nhưng con người Phùng Vệ Tinh rất hào sảng, vừa nghe Nghiêm Cẩn trình bày mục đích tới đây, hắn chẳng đắn đo liền vỗ ngực đảm bảo: “Tiểu Thập Tam cứ yên tâm, việc này cứ giao cho anh chú.”
“Tiểu Thập Tam” là biệt danh trong quân ngũ của Nghiêm Cẩn, theo anh suốt bốn năm trời.
Thực ra ban đầu anh không tên là Tiểu Thập Tam mà là dì Thập Tam.
Sở dĩ như vậy vì anh nhỏ tuổi nhất trong đám, lại xếp thứ mười ba.
Năm đó, Nghiêm Cẩn mới hơn 18, còn chưa đầy 19, đang ở độ tuổi manh động nhất, cứ hễ ai gọi một câu Dì Thập Tam, anh sẽ lập tức vung nắm đấm thẳng vào mặt người đó.
Sau bảy, tám cú đấm, biệt danh Dì Thập Tam cuối cùng cũng biến mất, thay vào đó là Tiểu Thập Tam.
Được nghe lại biệt danh đã gần như đã biến mất trong trí nhớ, đôi mắt Nghiêm Cẩn dường như sáng lên một chút, nhưng chỉ trong một khoảnh khắc đã tắt lịm.
Anh cười nói: “Vậy em cảm ơn anh, lần tới em mời anh một chầu ở Vương Phủ nhé.”
Phùng Vệ Tinh rất nhanh nhẹn.
Nghiêm Cẩn cứ tưởng phải đợi một thời gian, nào ngờ hai hôm sau đã có hồi âm.
Phùng Vệ Tinh nói với Nghiêm Cẩn rằng “Tiểu Mỹ Nhân” chịu nhả ra rồi, đồng ý gặp mặt nói chuyện cho rõ ràng, kết thúc ân oán đôi bên.
Nhưng Nghiêm Cẩn vẫn phải chịu thiệt một chút, dùng ít tiền mua về bình yên.
Thực ra Tiểu Mỹ Nhân đưa ra một con số không phải là nhỏ, vượt rất xa dự tính của Nghiêm Cẩn, nhưng cũng may vì chưa chạm tới giới hạn cuối cùng của anh.
Sau khi cân nhắc cẩn thận về mặt lợi, mặt hại, anh không nói gì thêm, nhận lời gặp mặt.
Một Phần Ba có ý nghĩa đặc biệt với anh, anh không muốn nó phải gặp bất cứ sự mạo hiểm nào.
Mặt khác, Phùng Vệ Tinh cũng chẳng giúp anh vô điều kiện.
Để báo đáp, Nghiêm Cẩn không thể không nhận lời giúp hắn một việc, đó là giúp đưa mấy gã ra khỏi nhà giam – chính là mấy tên đàn em bị lọt lưới trong sự việc “quét ổ mại dâm” mấy hôm trước.
Nơi hẹn gặp Tiểu Mỹ Nhân là một khu du lịch nghỉ dưỡng suối nước nóng nằm ở khu vực giáp ranh giữa Bắc Kinh và Thiên Tân, xem như hai bên nể mặt nhau đôi chút.
Nghiêm Cẩn cũng không ý kiến, bởi anh hiểu quy tắc trong giới.
Nếu hỏi tại sao thời gian gần đây lại thịnh hành kiểu gặp mặt bàn chuyện làm ăn trong phòng xông hơi, điều bí ẩn bên trong vốn không phải như mọi người tưởng tượng… đó là khi gặp gỡ trong trạng thái lõa thể, con người sẽ có xu hướng thẳng thắn hơn bình thường.
Thực tế chủ yếu vẫn do mục đích an toàn, nếu trên người chẳng còn xiêm y thì những thứ thường hay gặp như bút ghi âm, máy nghe lén, thậm chí cả vũ khí đều không có chỗ giấu.
Lần đầu tiên nhìn thấy Tiểu Mỹ Nhân, mặc dù đã chuẩn bị tâm lý, Nghiêm Cẩn vẫn không khỏi giật mình.
Người cũng như tên, Tiểu Mỹ Nhân sở hữu ngoại hình gầy gầy và làn da trắng trẻo, đeo cặp kính vuông gọng vàng, mặt áo Tôn Trung Sơn màu đen, thoạt nhìn là người tao nhã, rất giống thầy giáo dạy văn trong trường cấp ba.
So ra Nghiêm Cẩn mặt mũi lạnh lùng, đeo kính râm thậm chí còn gần với hình ảnh ông trùm xã hội đen trong suy nghĩ của đa số mọi người hơn gã kia.
Có thể nhận ra ngay cả Phùng Vệ Tinh cũng không khỏi giật mình trước ngoại hình đặc biệt của Tiểu Mỹ Nhân, hắn chẳng thể thốt lên lời, rất lâu sau mới lấy lại bình tĩnh.
Nhưng Tiểu Mỹ Nhân vừa lên tiếng đã đập tan lầm tưởng của tất cả mọi người.
Giọng gã trầm khàn, sắc sảo và cứng nhắc, mang chút âm rung của kim loại.
Khẩu âm bản địa Thiên Tân, không nhiều lời nhưng mỗi câu đều có uy lực nhất định.
Nghiêm Cẩn không thích người như vậy: dường như bên trong vẻ ngoài còn ẩn chứa một bộ mặt khác, như thể bất cứ lúc nào cũng có thể trở mặt.
Người như vậy rất khó đối phó.
Trên đường tới khu du lịch, Nghiêm Cẩn còn cẩn thận hỏi Phùng Vệ Tinh, số tiền này thực sự có thể khiến Tiểu Mỹ Nhân dễ dàng buông tay sao?
Phùng Vệ Tinh là gã trung niên trên dưới 40, mùa đông rét căm căm vẫn để đầu trọc, chỉ cần