Lý Phá Tinh và bác Vương cùng rời khỏi bệnh viện, đứng bên lề đường đón xe. Hắn rút vài tờ tiền trong ví đưa cho bác Vương: “Bác Vương, cảm ơn bác, may mà bác đưa mẹ cháu đến bệnh viện kịp. Mẹ cháu ở nhà một mình, sức khỏe lại không tốt, may có các bác giúp đỡ, sau này còn phải nhờ các bác bận tâm hơn rồi.”
Bác Vương từ chối vài lần rồi nhận tiền, cất vào túi, thở dài: “Haiz, mẹ cháu cũng không dễ dàng gì. Hàng xóm với nhau giúp đôi ba chuyện cũng phải mà.”
Bác Vương hơi ngừng lại, hỏi: “Ừm, người đàn ông vừa nãy là chồng cháu hả?”
…Ch, chồng?
Lý Phá Tinh sửng sốt, lắp bắp: “Dạ? À… Vâng.”
Bác Vương: “Mẹ cháu bảo cháu kết hôn rồi bác còn không tin, ai ngờ lại là thật, ôi chao, chồng cháu chắc phải giỏi lắm. Cậu ấy có anh em gì không, tuy Y Y nhà bác là Beta, nhưng dáng dấp cũng không kém, cháu xem có giới thiệu cho bác được không?”
Lúc vô tình biết Lý Phá Tinh là một Omega và đã kết hôn, Vương Quế Hoa còn nghĩ người đàn ông vừa ý với kiểu Omega như Lý Phá Tinh nhất định sẽ chẳng ra sao, nào ngờ lại sốc khi nhìn thấy người thật.
Vương Quế Hoa nhìn người rất chuẩn, xem quần áo và khí chất của người đàn ông kia liền biết điều kiện cậu ta rất tốt, không biết sao Lý Phá Tinh may mắn như thế, nếu Y Y nhà bà có thể trèo cao thì tốt quá rồi.
Anh em của Tiểu Tu?
Trong đầu Lý Phá Tinh liền hiện lên gương mặt đáng ghét của Tiểu Tuyển.
Lý Phá Tinh đường hoàng nói: “Không có, nhà…nhà cháu là cô nhi, không cha không mẹ không anh chị em.”
Vương Quế Hoa thất vọng, cô nhi à, vậy thì thôi, bà nhìn nhầm rồi, một đứa trẻ mồ côi chưa tới hai mươi tuổi thì lấy đâu ra tiền, chắc cũng nghèo rớt mùng tơi.
Cơ mà, biết chồng của con trai nhà hàng xóm không ưu tú như tưởng tượng, bà lại thấy cân bằng chút.
Đúng lúc này, đầu cuối của Lý Phá Tinh vang lên, là Tế Tu gọi.
Không biết vì đã quá muộn hay vì ở đây chỉ là một thị trấn nhỏ, mà bọn họ chờ cả buổi vẫn không thấy chiếc taxi trống nào. Lý Phá Tinh nhận điện, nói: “Tiểu Tu, bọn anh không bắt được taxi, không thì em lái xe đưa bác Vương về đi.”
Tế Tu quay đầu nhìn về phía giường bệnh.
Ba chị em tốt của Bạch Man Man vừa đến, không biết bốn người đang nói chuyện gì vui mà cười rung cả người.
Tế Tu nói chuyện bác Vương với Bạch Man Man, Bạch Man Man ngừng cười, nói: “Khụ khụ… Con và Tinh Tinh cùng về đi, cô có các chị ấy rồi, không sau đâu, hai đứa về ngủ một giấc, mai lại đến, tiện tay mang bookmark và quần áo cho cô.”
Trước khi ra ngoài, Tế Tu nghe thấy mọi người tán dóc: “Con rể nhà chị nom giông giống Hoàng Phủ Lạc trong ‘Em là mưa sao băng của anh’ nhỉ?”
“Em thấy còn đẹp trai hơn Hoàng Phủ Lạc ấy chứ, cái cậu diễn viên kia đóng chán bỏ xừ, cười cứng đờ, em là em thích Âu Dương Lũng hơn.”
“Ôi ôi, Lũng Lũng cười một cái làm tim em nhũn cả ra…”
“Chị thì thích Lạc Lạc hơn, trong F4 Lạc Lạc là đẹp trai nhất.”
“Thôi, em vẫn ưng con trai chị hơn.”
Tế Tu:…
Editor chỉ đăng trên Parkyoosu, chỗ khác là cop trộm nghen.
***
Editor chỉ đăng trên Parkyoosu, chỗ khác là cop trộm nghen.
Tế Tu biết Lý Phá Tinh tiễn bác Vương trước, chưa nộp viện phí, hơn nữa ngày mai y và anh Tinh mới quay lại, nên y gọi cho Lý Phá Tinh bảo bọn họ chờ một lát, rồi dùng đầu cuối trả viện phí xong mới đi gặp Lý Phá Tinh.
“Chồng cháu có xe à?” Vương Quế Hoa kinh ngạc: “Là đồ cũ hay đi mượn thế?”
Lý Phá Tinh: “Là của cậu ấy.”
Vương Quế Hoa nghĩ thầm, chắc chắn là xe cũ mua lại giá rẻ.
Chiếc xe Aker 374 màu đen tuyền chậm rãi chạy tới, trong màn đêm cũng tỏa ra nét xa hoa đắt tiền không cách nào diễn tả.
Vương Quế Hoa híp mắt nhìn chiếc xe dưới ánh đèn mờ mờ, trong lòng sợ hãi cảm thán, không ngờ ở nơi tồi tàn này còn có loại xe như thế, sau đó bà nhích sang bên trái, nhường đường cho chiếc xe.
Xe ngừng lại.
Bà thấy Lý Phá Tinh mở cửa xe, lên tiếng mời: “Bác Vương, bác lên xe trước đi.”
Vương Quế Hoa mơ mơ hồ hồ ngồi lên xe, tỉnh táo rồi, bà không kìm được ghen tị.
Editor chỉ đăng trên Parkyoosu, chỗ khác là cop trộm nghen.
***
Editor chỉ đăng trên Parkyoosu, chỗ khác là cop trộm nghen.
Xe dừng lại trước cửa nhà, con gái Y Y của Vương Quế Hoa đang chờ trước cửa. Thấy Vương Quế Hoa, Tế Tu và Lý Phá Tinh xuống xe, cô ta không khỏi kinh ngạc.
Y Y ngơ ngác bước đến đón: “…Mẹ về rồi.”
Lý Phá Tinh: “Bọn cháu đi trước, bác Vương, hai người nghỉ sớm nhé.”
Vương Quế Hoa: “A… Ừ ừ, hai cháu cũng nghỉ sớm đi.”
Lý Phá Tinh thấy Y Y ngẩn ngơ nhìn Tế Tu, không vui nắm tay y, nói: “Vậy cháu và người yêu đi trước đây.” Hắn nhìn Y Y, cố tình nhấn mạnh từ “Người yêu”.
Tế Tu cong môi, ngón tay hơi điều chỉnh, đan xen vào ngón tay Lý Phá Tinh.
Editor chỉ đăng trên Parkyoosu, chỗ khác là cop trộm nghen.
***
Editor chỉ đăng trên Parkyoosu, chỗ khác là cop trộm nghen.
Lý Phá Tinh dẫn Tế Tu vào phòng mình, trước khi mở cửa, hắn gãi đầu nói: “Có hơi bừa bộn.”
Tế Tu cười không bận tâm: “Có thể bừa bộn tới mức nào chứ.”
Cơ mà khi Lý Phá Tinh mở cửa phòng, nụ cười trên mặt Tế Tu vẫn cứng lại.
Bình thường Tế Tu ở chung với Lý Phá Tinh, mỗi lúc Lý Phá Tinh ném đồ vật linh tinh là y lại để