Editor: Đá bào
Beta: Bảo Trân
—
Trong dịp Tết Nguyên Đán hai người có liên lạc với nhau, nhà Phó Diên ở Phúc Châu cậu có cùng bố mẹ tới Hải Thành thăm họ hàng, còn Ôn Nam Tịch không đi đâu cả ngày ở nhà làm đề, đêm giao thừa cậu gọi cho cô và chúc mừng năm mới.
Đúng lúc Ôn Nam Tịch đang định trả lời cậu thì Ôn Hữu Đào tới gõ cửa phòng, cô vội vàng nói chúc mừng năm mới rồi cúp máy.
–
Phó Diên cởi mũ ra, hỏi: “Định đi đâu?”
Ôn Nam Tịch đang giấu hai tay vào ống áo, lúc này duỗi ra, chỉ về hướng quán Internet.
Phó Diên gật đầu, nhìn về phía cửa hàng tiện lợi: “Mua chút gì đã.”
Ôn Nam Tịch ồ một tiếng đi theo cậu, cô không cần mua gì nên đứng ở cửa hàng tiện lợi đợi, một lúc sau Phó Diên đi ra trong tay cầm một chai sữa bò ấm đưa đến tay cô.
Mi mắt Ôn Nam Tịch cong cong nhận lấy, đầu ngón tay lạnh cóng của cô đã thấy ấm hơn. Hai người bước xuống bậc thang hướng về quán Internet, Ôn Nam Tịch ngước mắt hỏi: “Cậu vừa từ quán Internet ra à?”
Phó Diên rũ mắt nhìn cô: “Không, tôi đến nhà giáo viên chúc Tết.”
“Ồ.” Ôn Nam Tịch gật gật đầu, chiếc khăn quàng cổ theo động tác của cô mà trượt xuống một vòng. Phó Diên thấy thế cầm lấy chiếc khăn quàng sau đó cúi đầu quấn quanh cổ cho cô. Trong ngõ nhỏ có người đi ngang qua Phó Diên liền giữ lấy cô nép vào bên trong, Ôn Nam Tịch thấy ánh mắt của những người đi ngang qua đó cứ hướng về phía này. Cô đỏ mặt quay đầu về phía sườn mặt của Phó Diên.
Sau khi sửa lại khăn quàng cổ hai người vào ngõ đi vào quán Internet, Ôn Nam Tịch cắm ống hút vào chai sữa uống vẫn còn ấm, Phó Diên đi nhận thẻ lấy máy số 5 và số 6.
Anh quản lý quán không nghỉ lễ đứng sau quầy thu ngân cười như không cười mà nhìn hai người bọn họ.
Phó Diên nhận lấy thẻ quàng tay qua vai cô, ngăn ánh mắt anh quản lý nhìn cô rồi đi về phía máy. Cậu cúi xuống bật máy cho cô, Ôn Nam Tịch kéo ghế ngồi xuống. Phó Diên cũng ngồi xuống chiếc máy số 5 bên cạnh, đôi tay thon dài ấn vào bàn phím khởi động máy.
Ôn Nam Tịch đặt chai sữa xuống mở màn hình lên đeo tai nghe, hỏi: “Cậu định viết code à?”
Giọng Phó Diên lười nhác, điệu bộ tùy ý: “Cậu muốn làm gì? Tôi chơi với cậu một lát.”
Đôi mắt Ôn Nam Tịch sáng lên đến gần cậu và nói: “Chơi CrossFire đi.”
CrossFire là trò chơi mà trước đây Phó Diên thường chơi, sau đó Ôn Nam Tịch cũng học cách chơi từ cậu, hai người trước giờ chưa bao giờ lập thành một đội. Phó Diên nhìn vào mắt cô, mỉm cười: “Được.”
Ôn Nam Tịch đã trở thành đồng đội của cậu trong game.
Phó Diên đeo tai nghe vào di chuyển chuột mời cô vào tổ đội, trong đội chỉ có hai người, tai nghe được bật to hết cỡ, có thể được nghe thấy rõ lời đối phương nói.
Ôn Nam Tịch cảm thấy rất tuyệt khi chơi trò chơi này, có thể trút hết mọi khó chịu của mình lên từng viên đạn ảo. Cô thấy tài khoản của Phó Diên có chiến tích rất ấn tượng, dường như cậu có thể làm bất cứ điều gì một cách dễ dàng, cứ nhẹ nhàng mà đi đến vị trí cao nhất. Phó Diên phát hiện ra cô cũng rất mạnh, có thể nhắm bắn mục tiêu một cách chuẩn xác.
Ôn Nam Tịch xử lý đối thủ đang dùng toàn lực chửi bới.
Không ngờ lại chọc phải một tổ đội, họ mắng Ôn Nam Tịch rồi định ngắm bắn cô, đối phương vừa nói xong đã bị Phó Diên bắn một phát đạn vào đầu.
Ôn Nam Tịch không khỏi học theo Nguyên Thư, tấm tắc mấy cái trên lông mày hiện lên vài phần thích thú.
Bây giờ tổ đội kia coi hai người là kẻ thù, Phó Diên bảo Ôn Nam Tịch lên chỗ cao, cô thao tác điều khiển nhân vật không ngừng chạy lên, tiếng súng vang khắp bốn phương.
Bốn phía đều dọa đánh Ôn Nam Tịch đã kịp trốn thoát, chốc chốc nghe thấy tiếng súng lại chạy ra.
Phó Diên xử lý từng người một dựa theo tiếng súng của đối thủ.
Sau khi lên đến chỗ cao Phó Diên đứng ở đó, xông lên chiến đấu với từng người một, thậm chí còn gi ết chết lính bắn tỉa ở tầng đối diện quả là một kẻ tàn nhẫn không thích nói nhiều.
“Còn hai người nữa, phía dưới bên phải.” Giọng nói của Phó Diên vang lên trong tai nghe, Ôn Nam Tịch đã nhìn thấy hai người đó đang âm thầm trườn tới, thậm chí còn nghe thấy giọng nói của Phó Diên, đối phương nhanh chóng lùi xuống, Ôn Nam Tịch điều khiển nhân vật giương súng nhắm vào hai người đang nhấp nhô đó bắn từng phát một.
Nhìn thấy bọn họ bị hạ gục Ôn