Nếu Lăng Dục Cẩn có cơ hội xem lại đoạn phim này cậu nhất định sẽ phát hiện bóng lưng của mình vô cùng quen thuộc.
Giống hệt Lăng Điềm Điềm mỗi lần chọc tức cậu xong thì ngồi chậu hoa bay bay vèo đi.
Tiện, cực kỳ tiện.
←_←
Còn Lăng Kiệt Sâm thì như đang xem quảng cáo nước ngọt nào đó trên Trái Đất, một cô gái áo trắng cầm chai chạy trước, vừa chạy vừa kêu: “Sao anh lại đuổi theo tôi~”
“Vì tôi muốn uống nước ngọt!”
Tôi vẫn nhớ siro sơn trà xuyên bối đấy!
Lăng Kiệt Sâm nhớ lại ác mộng lúc Lăng Dục Cẩn hai tuổi nghịch ngợm, cả đêm không ngủ mở to mắt nhìn người trông cậu, nếu người trông buồn ngủ thì sẽ ngoạc mồm ra khóc.
Hương vị gợi đòn quen thuộc ghê!
√
Trên lý thuyết dù Lăng Kiệt Sâm bắt được Lăng Dục Cẩn cũng sẽ không thực sự đánh người, cùng lắm thì dở khóc dở cười một phen, sau đó bỏ qua chuyện pháo hiệu này.
Ai ngờ Lăng Dục Cẩn chạy nhanh quá, Lăng Kiệt Sâm đuổi không kịp.
Ha ha ha, cái này không chỉ không khớp hình tượng trong dự đoán, mà kịch bản cũng lệch.
Lăng Dục Cẩn, cậu chạy nhanh như vậy làm cái gì?
Lăng Dục Cẩn vất vả lắm mới ương ngạnh một trận chạy chạy chạy, phát hiện phía sau không có ai mới kịp phản ứng đây là vùng núi thấp, gần với núi cao, độ cao độ dốc đều không thấp, anh hai đi bộ cũng vất vả nữa là chạy!
Lăng Dục Cẩn lần đầu cảm thấy mình cách cái roi mây gần đến vậy.
Chạy một hồi mất hút luôn thì biết làm sao giờ?
Lăng Dục Cẩn sắc mặt quai quái đi về, thấy anh hai vẫn ở chỗ cũ chờ mình: “Khụ, khụ, anh ơi em sai rồi.
”
Một là không nên lén lút phá đạn tín hiệu cầu cứu của hai người.
Hai là không nên chạy mất tăm mất tích, khiến anh hai cơ hội để đuổi theo cũng không có.
_(:з” ∠)_
Nếu một ngày nào đó Lăng Kiệt Sâm trở thành Yandere thì Lăng Dục Cẩn phải chịu tới 80% trách nhiệm.
“Em không sai, đứng sang bên cạnh đi.
” Lăng Kiệt Sâm mỉm cười như không có chuyện gì xảy ra.
Lăng Dục Cẩn yên lặng lùi lại hai bước, ý đồ đánh lạc hướng: “Anh ơi, chúng ta có cần chuẩn bị đồ ăn lên núi sớm không?”
“Ừ, lại đây bàn.
” Lăng Kiệt Sâm vẫy tay gọi Lăng Dục Cẩn tới.
QAQ anh hai, anh đừng cười dịu dàng như thế, em sợ!
Lăng Dục Cẩn ngồi xổm xuống ôm ba lô trên mặt đất vào ngực, khó khăn nuốt khan: “Anh ơi, có gì từ từ nói.
”
Lăng Kiệt Sâm vén tay áo, một phát túm được cánh tay Lăng Dục Cẩn: “Em thế mà dám hủy cả hai cái đạn cầu cứu, nhỡ may chúng ta gặp nguy hiểm thì sao? Đến lúc đó thì phải làm gì?”
Lăng Kiệt Sâm biết Lăng Dục Cẩn phá hủy đạn là muốn đạp nồi dìm thuyền, buộc cả hai phải phát huy tất cả tiềm năng, tiếp tục tiến lên.
Nhưng nếu trên núi tuyết hoặc trong sa mạc hai người gặp phải nguy hiểm tính mạng buộc phải cầu cứu thì làm sao? Một cuộc thi bình thường đáng để hai người liều mạng vứt đi cơ hội cầu cứu à?
Lúc này Lăng Kiệt Sâm đã không thèm quan tâm tới thể chất cấp F mà chỉ bị Lăng Dục Cẩn chọc tức nổ phổi, kể cả Lăng Dục Cẩn lăn lộn nũng nịu xin tha cũng không ăn thua.
“Xem xem, tôi đã bảo rồi, giờ chỉ có dùng tuyệt chiêu tất sát.
” Lăng Điềm Điềm ở trong cổ áo Lăng Dục Cẩn bày mưu tính kế giúp Lăng Kiệt Sâm nguôi giận.
Ở phương diện “Dập tắt lửa giận” Lăng Điềm Điềm đúng là kinh nghiệm phong phú, lý thuyết thực hành vững chắc, Lăng Dục Cẩn do dự nửa giây, quyết định nghe theo Lăng Điềm Điềm.
Để ba lô sang bên cạnh, nhanh nhẹn lăn khỏi chỗ, sau đó đáng thương ôm lấy hai chân, ngẩng đầu thành khẩn: “Anh, xin lỗi, đều tại em~”
Biu~
Lăng Kiệt Sâm che ngực lùi lại hai bước, bàn tay chỉ vào Lăng Dục Cẩn run lên, thế mà lại học động tác phạm quy này của Lăng Điềm Điềm.
╭(╯^╰)╮
Khán giả còn phản ứng kịch liệt hơn Lăng Kiệt Sâm, họ đã bị Lăng Dục Cẩn giả bộ đáng thương làm cho đứng hình.
Tôi không nhìn nhầm chứ, người vừa lăn lộn xin tha là Bé Cẩn?
Áu, Bé Cẩn làm động tác này cưng quá, lần đầu phát hiện trẻ nghịch ngợm cũng thật đáng yêu~
Không được không được không được, tôi đã không nhịn được muốn tha thứ cho Lăng Dục Cẩn, dù cậu ấy đã làm gì sai thì tôi chỉ muốn nói: không sao, ôm một cái!!!
Lăng Kiệt Sâm nhìn Lăng Dục Cẩn, vươn tay nhéo má cậu, kéo kéo sang trái, sau đó thở dài: “Được rồi, tha cho em, mau đứng dậy đi, trên đất lạnh.
”
Nội tâm Lăng Kiệt Sâm.
↓
Phá đạn tín hiệu thì phá, không sao, biết đâu cũng không cần dùng đến!
Lăng Dục Cẩn tuy nghịch chút nhưng dù sao cũng mới mười lăm tuổi, so với những người trùng sinh, xuyên qua trong nhà thì ngẫu nhiên nghịch ngợm là rất bình thường.
Chuyện đã tới nước này thì còn giận làm gì, chi bằng đối mặt với hiện thực, sớm cùng Bé Cẩn chuẩn bị đồ ăn để leo núi đi!
Trẻ hư VS Lăng Kiệt Sâm, trẻ hư thắng.
Thấy Lăng Kiệt Sâm véo má mình xong thì đứng dậy đi tìm đồ ăn Lăng Dục Cẩn hơi xấu hổ lau mặt.
Cậu không muốn anh vì mình mà bỏ thi nên mới phá đạn tín hiệu.
Sau thì dứt khoát bướng bỉnh không nói lý, thấy anh bị mình chọc tức thì học cách của Lăng Điềm Điềm, xin tha thành công.
Cả quá trình đều rất “xấu hổ”.
Nhung nghĩ lại Lăng Dục Cẩn cảm thấy nếu phải chọn một lần nữa thì cậu nên lăn lộn vẫn lăn lộn, cần bướng vẫn bướng.
Lăng Kiệt Sâm là anh ruột cầu, từ khi ra đời vì dị ứng mà đỏ như đít khỉ đến giờ có gì mà người nhà chưa thấy qua?
Nhớ lại lúc bé đái dầm, cảm cúm ho khan chạy theo anh trai nhờ hỉ mũi đến lúc nghịch ngợm gây chuyện sau chui vào chăn anh không chịu ló mặt.
Kể cả giờ Lăng Dục Cẩn biến thành mỹ thiếu niên trầm ổn đáng tin cũng không thay đổi được quá khứ nghịch như giặc.
Nhà chính là nơi yêu thương không thể lý giải.
Lăng Dục Cẩn cần hình tượng trước mặt anh trai sao?
Đáp án là, không.
Thông suốt, Lăng Dục Cẩn tâm tình tốt chạy theo đuôi Lăng Kiệt Sâm, như hamster nhặt quả thông, quả dại, trứng chim, và làm thịt thỏ, thịt gà khô.
Bộ dáng có anh trai vạn sử đủ khiến người xem chỉ muốn hất tay.
Bố mẹ ơi, sao năm đó bố mẹ không sinh anh trước rồi mới sinh con?
Chính sách một con ở khu Orinwan nợ tôi một người anh trai!
Tuyền người lập đội đi mượn Lăng Kiệt Sâm mấy hôm~
Sự kiện lăn lộn xin tha sẽ kết thúc nhẹ nhàng như vậy sao?
NO!
Đối với Lăng Dục Cẩn cái chết sẽ kết thúc ngay khi quỳ gối.
Ai bảo toàn bộ quá trình phá hủy đạn tín hiệu rồi lăn lộn xin tha bị đội khác thấy được chi~
Đội bốn người đứng ngoài xem sau khi Lăng Dục Cẩn làm nũng xong thì căm phẫn đứng dậy.
Đúng vậy, lòng đầy căm phẫn!
Lăng Dục Cẩn im lặng, liên quan gì tới mấy người?
“Cuộc thi sao lại cho phép loại người này tham gia? Cố ý phá hủy đạn tín hiệu, dụng tâm quá là độc ác!” Người nói là một cô gái buộc tóc cao hai bên, nhìn Lăng Dục Cẩn lên án.
Bạn nữ cao gầy bên cạnh không nói nhưng tiếng hừ cũng thể hiện rất rõ cô đồng ý với tóc hai chỏm.
Đối với Lăng Kiệt Sâm thì mình vo nắn Lăng Dục Cẩn như nào cũng được nhưng người ngoài đừng hòng đụng vào một cọng lông, anh cau mày nhìn bốn người trước mặt: “Núp trong bóng tối mãi mới lộ mặt cũng chẳng quang minh lỗi lạc gì!”
Hiếm lắm Bé Cẩn mới làm nũng, bị khán giả xem cũng thôi đi, ai ngờ hiện trường còn bị nhìn trộm.
Sao mà chịu được?
Lăng Dục Cẩn thu lại dáng vẻ hí ha hí hửng bám đuôi anh trai, mím môi đứng sau lưng Lăng Kiệt Sâm.
Trước khi lên núi thí sinh cần ở khu vực này kiếm đủ vật tư, bốn người này ở đây xem trò lâu như vậy là định làm gì?
Hai vs bốn, Lăng Dục Cẩn và Lăng Kiệt Sâm đương nhiên cảm thấy nguy hiểm.
“Sao anh không biết phân biệt tốt xấu vậy? Chúng tôi đang giúp anh!” Tóc hai chỏm tức giận chỉ Lăng Kiệt Sâm, cảm thấy Lăng Kiệt Sâm có mắt như mù mới đối xử như thế với người tốt như họ.
Lăng Kiệt Sâm và Lăng Dục Cẩn không thèm tiếp em gái tóc hai chỏm, đối với họ Lăng Thanh Huyền mới là em gái!
(có thể bỏ qua thẩm mỹ quan không tính ~)
Hai nam sinh vẫn chưa nói gì mới là đối tượng họ thực sự cần chú ý.
Nhìn chỗ đứng có thể đoán đây là hai cặp, nhưng nghe hai cô gái nói thì người nắm quyền quyết định trong đội này hằn là hai chàng trai.
Đứng bên cạnh cô gái tóc hai chỏm là một thanh niên thân hình lớn như Titan, bắp tay lộ ra to gần bằng chân Lăng Kiệt Sâm, chàng trai đeo kính đứng cạnh cô gái chân dài có tóc mái che hơn nửa mặt, trông hơi âm trầm.
Nhìn bốn người này hai anh em chợt nhớ tới bộ Anime họ vẫn coi, tạo hình quen mắt ghê cơ.
Chẳng nhẽ bốn người này là những người COSPLAY nổi tiếng?
Hai anh em liếc nhìn nhau, không định nói chuyện với bốn người không rõ địch ta này, đang định đi thì bị cô gái tóc dài cản lại.
“Hai người đã không còn đạn tín hiệu thì chúng tôi có thể trao đổi với hai người một cái, chắc chắn hai người cũng biết đạn tín hiệu chính là cơ hội giữ mạng, đưa thiết bị ổn định nhiệt cho tôi, đạn này là của hai người.
”
Nghe quen ghê! Thậm chí thứ bị để ý vẫn là thiết bị ổn định nhiệt độ.
Không trách được đội ba người làm rơi thiết bị mô phỏng âm thanh lúc trước khi thi đấu và đội này,