"Quân tử nhất ngôn!" Lời cuối cùng để lại, Vĩ Tiết Lâm xoay lưng dứt khoát rời đi, nhưng rồi bước chân lại không thể tự kiềm chế nổi mà ở nơi cánh cửa vẫn quyến luyến xoay gót mà nhìn vào chỗ Helen cùng John trước khi thật sự rời đi.
Đến sáng ngày hôm sau tỉnh dậy cũng là lúc mà mọi thứ trong căn phòng bỗng trở nên trầm mặc một cách đến đáng sợ, John nằm trên giường một lời cũng chẳng nói nét mặt lộ rõ sự mất mát, Lam Đình Niên thì lặng người ngồi ở sofa nhìn John không biết phải lựa lời nào mà khuyên nhủ thằng bé tiếp khi hôm qua vừa mới dốc cả lòng mình để tìm cách, còn Bạch Hạc Hiên thì chỉ biết ngồi trên giường nhìn hai mẹ con John vì sự vắng mặt của một người đàn ông mà lòng mang đầy nhung nhớ.
Thầm cười đầy giễu cợt, lòng tự hỏi liệu Bạch Hạc Hiên anh có thực hiện nổi lời đã hứa đối với Vĩ Tiết Lâm hay không?
"Mẹ! Con muốn gọi cho ba Lâm, con nhớ ba rồi!" Bỗng dưng một tiếng nói non nớt vang lên phá tan đi bầu không khí đầy u ám trong căn phòng hiện tại.
"Được rồi John! Con chờ mẹ gọi cho ba Lâm của con nhé!" Nói rồi Lam Đình Niên liền vén tấm chăn trên người đứng lên cầm lấy điện thoại đang đặt trên bàn, có chút khó khăn mà di chuyển đến giường của John ngồi xuống, bấm gọi cho Vĩ Tiết Lâm nhưng rồi đợi mãi cho đến khi mà tiếng chuông điện thoại ở đầu dây bên kia đã tắt vẫn không thấy có người trả lời.
Thất vọng hiện rõ trong mi mắt, John trở người mang theo sự thất vọng ấy mà nằm xuống giường một lời cũng không nói thêm.
Bạch Hạc Hiên, cuối cùng cũng không nhịn được khi nhìn thấy John rơi vào trong tình trạng hiện tại mà nén lại cơn đau của thể xác gắng bước xuống giường đi lại chỗ của John, ngồi xuống bên cạnh Lam Đình Niên:"John, ba Lâm của con yêu con nhiều như thế nên sẽ không có việc bỏ rơi con đâu, chắc là ba Lâm con đang trên máy bay không thể nghe được điện thoại của con thôi!"
Bàn tay lớn xoa nhẹ đầu John, Bạch Hạc Hiên lại tiếp tục an ủi thằng bé:"Con không nhớ lúc trước khi đi ba Lâm con dặn con những gì sao? Con phải vui vẻ chờ ba Lâm của con quay trở về nữa chứ John?"
"Con cứ không vui thế này ba Lâm của con biết được, ba Lâm của con lại phân tâm thì làm sao có thể tập trung sắp xếp công việc nhanh để về thăm con được!"
"Mẹ, con muốn quay trở về Anh Quốc tìm ba Lâm!" Sau những lời động viên của Bạch Hạc Hiên, những tưởng John sẽ ngoan ngoãn không quấy nữa, ngờ đâu thằng bé lại nằn nặc đòi mẹ mình cho bay trở về Anh Quốc để tìm gặp Vĩ Tiết Lâm.
Trẻ con mà, năm năm trời gắng bó,