Vân Thâm Bất Tri Xứ.
Xuân qua thu đến, khí trời thanh mát dần, chớp mắt đã lại tới mùa đông, tiểu công tử bé bỏng được yêu thương chiều chuộng nhất Cô Tô Lam thị cũng tròn một tuổi.
Tiểu Lam Giản là linh thai do ngọc quý hóa thành, thiên tư hơn người, thông minh lanh lợi vô cùng, bảy tháng tuổi đã bắt đầu bi bô học đứng, nay tròn một tuổi, không cần ai đỡ cũng có thể chập chững đi vài vòng quanh phòng, còn biết bập bẹ gọi "Cha".
Tĩnh thất.
Lễ Thôi nôi của tiểu Lam Giản, ngòai Ngụy Vô Tiện và Lam Vong Cơ, Lam Hi Thần cùng Lam Tư Truy, Lam Cảnh Nghi cũng tới góp vui. Trên sàn trải một lớp thảm nhung dày để bé con có thể tự do lăn bò khắp nơi mà không bị lạnh, xung quanh còn đặt rất nhiều món đồ nhỏ.
Lam Cảnh Nghi chỉ vò rượu rỗng trên đất, khóe mắt giật giật:
"Lễ Thôi nôi cũng đặt thứ này được sao?"
Ngụy Vô Tiện nhướn mi:
"Sao mà không được? Nhỡ Cún Con lại thích uống rượu thì sao?"
Nói rồi ôm tiểu Lam Giản đến bên thảm nhung, nhẹ nhàng đặt bé xuống.
"Cún Con, con xem này, ở đây có bao nhiêu đồ chơi, đây là đàn, đây là sáo, đây là tiêu, đây là kiếm, đây là sách, ồ..... Cún con, con nhất định đừng chọn sách nha! À, còn đây nữa, đây là Thiên Tử Tiếu!!"
Ngụy Vô Tiện vỗ vỗ tay đứng dậy lùi ra xa rồi ngồi xổm xuống nhìn tiểu Lam Giản, miệng không ngừng nói:
"Cún Con, chọn một thứ con thích đi!"
Lam Tư Truy và Lam Cảnh Nghi cũng vây xung quanh, tò mò không biết rốt cuộc bé con sẽ chọn thứ gì.
Tiểu Lam Giản ngồi giữa thảm nhung dày, bé nghiêng đầu nhìn xung quanh một lượt rồi dưới ánh mắt chăm chú theo dõi của mọi người, bé con nghiêng nghiêng ngả ngả nhấc mông đứng dậy, đôi chân ngắn lũn tũn chập chững tiến đến trước mặt Ngụy Vô Tiện, lao thẳng vào lòng hắn.
Lam Cảnh Nghi mím môi nhịn để không cười thành tiếng, nói:
"Sai rồi sai rồi, chọn lại nào!"
Ngụy Vô Tiện lại ôm bé đặt về chỗ cũ rồi đứng dậy tránh ra xa, chỉ vào đống đồ trên đất:
"Cún Con, nhìn những đồ vật xung quanh kìa, chọn lấy cái con thích."
Tiểu Lam Giản ngồi trên đất, đầu nhỏ nghiêng nghiêng ngơ ngác không hiểu tại sao bản thân lại bị đặt về chỗ cũ. Một lúc sau, bé lại đứng dậy, ngả nghiêng lao thẳng vào lòng Ngụy Vô Tiện.
Ngụy Vô Tiện bất lực một tay đỡ trán, một tay đỡ lấy tiểu Lam Giản, nói với Lam Vong Cơ:
"Lam Trạm, con trai ngươi hình như vẫn chưa hiểu tình hình cơ!"
Lam Vong Cơ vốn ngồi đối diện với Lam Hi Thần bên bàn trà,