"Bệ Hạ..! Vi thần đồng ý với lại quan điểm vừa rồi của Uông Thành Thượng Thư..! Vũ Vương tâm địa bất chính, hãm hại Đại Thành ta, tội không thể tha..!"
Nguyễn Văn Vũ kết minh cùng người Đại Mao Quốc đã làm cho phụ thân Hàn Ly của hắn giận ứa gan.
Trong phòng ngay cả cổ vật từ thời Đại Việt khai quốc giá trị liên thành ông ấy cũng phá hủy, tức giận đến nỗi sắp tắc hơi, không được đại phu cấp cứu kịp thời thì đã đi theo Tiên Đế mất rồi.
Hàn Phong hắn vì chuyện này cũng hận không thể phanh thây Nguyễn Văn Vũ, làm sao đi nói câu tốt lành cho Nguyễn Văn Vũ được.
Nếu bây giờ Nguyễn Văn Vũ bị diệt, hắn còn vỗ tay khen hay.
"Bệ Hạ..! Quốc có quốc pháp, gia có gia quy..! Vũ Vương lần này đưa địch quốc quân đội nhập cảnh, đã vi phạm tổ huấn của Thái Tổ từ thời lập quốc, không trừng trị thích đáng, khó hợp lòng dân..!" Lý Đồng Quý cũng không biết phải nói gì cho phải.
Ngay khi nghe tin trong tay Nguyễn Văn Vũ có chiếu thư thật của Tiên Đế, hắn trong lòng vui mừng như mở hội, triệu tập gia tộc hội nghị, mục đích là để làm sao có thể trợ giúp cho Vũ Vương trở về kinh thành đăng cơ thuận lợi.
Thú thật thời gian qua dưới sự cai trị bá quyền không nói lý của Nguyễn Văn Chương, hắn là đã bất bình từ lâu lắm rồi.
Nào ngờ đâu lại nghe được tin tức Nguyễn Văn Vũ hợp tác với lại Mã Tịnh Thái..
Ôi xong..! Nghe được tin tức này hắn như muốn rút kiếm tự sát.
Người ngu thì hắn gặp nhiều rồi, ngu như Nguyễn Văn Vũ thì hắn mới gặp lần đầu tiên, tên này đã hết thuốc để chữa mất rồi.
"Vậy còn chiếu thư trong tay của hắn các vị khanh gia nghĩ như thế nào..?"
"Bệ Hạ..! Một người bất trung bất nghĩa như Vũ Vương, chúng ta làm sao có thể tin lời nói của y được..!" Anh Ký là người thẳng tính, hắn cũng nghi hoặc chiếu thư trong tay Nguyễn Văn Vũ là thật.
Nhưng hắn lại ghét cay ghét đắng loại người bán nước cầu vinh như là Nguyễn Văn Vũ, nên trái với lương tâm nói dối lòng mình một lần.
"Bệ Hạ..! Chiếu Thư kia chắc chắn là do Vũ Vương làm giả, không có ai đi tin đó là thật..!"
"Đúng vậy Bệ Hạ..! Trước đây Vũ Vương không hề phản đối Chiếu Thư nhường ngôi mà Tiên Đế để lại cho ngài là thật, hiện tại không lý do gì chúng ta lại đi tin tờ chiếu thư do Vũ Vương tạo ra..!"
"Phải đó Bệ Hạ..! Tiên Đế chính là nhường ngôi vị lại cho ngài.! Ngài đừng nên vì lời nói dối của đám phản tặc kia mà hành động thiếu suy nghĩ..!"
Kê Khá biết bây giờ là lúc mình phải lên tiếng rồi đây, hắn nhẫn nhịn cũng khá lâu rồi đây.
Hành động thiếu suy nghĩ bà tổ nhà ngươi ấy..! Uông Thành đám người nghiến răng nghiến lợi nhìn qua Kê Khá.
Nói tay Hoàng Đế này hành động thiếu suy nghĩ, thiếu suy nghĩ cái gì?
Chẳng lẽ ý bảo tay Hoàng Đế chiếu theo di chiếu thật kia, nhường ngôi lại Vũ Vương kia hay là sao..?
Nếu mà tay Hoàng Đế này thật sự làm theo ý đó, đám người bọn họ đây nguyện ý chặt cái đầu mình xuống cho Kê Khá làm cầu đá.
"Mã Tiến..!"
"Vâng Bệ Hạ..!"
"Thánh Chỉ...!"
"Rầm..!".
"Phụng Thiên thừa vận, Hoàng Đế chiếu viết..! Vũ Vương Nguyễn Văn Vũ, thân mang Hoàng Tộc Đại Thành huyết mạch, lại không nghĩ đến lợi ích của Đại Thành, dẫn địch quốc vào nhà, nhường cương thổ cho địch quốc..! Nay Trẫm tuyên bố, tước hết mọi tước vị của Nguyễn Văn Vũ, xóa Nguyễn Văn Vũ ra khỏi gia phả Hoàng Tộc Nguyễn Thị..! Vĩnh viễn không được quay lại Tông Thất..! Khâm thử..!"
"Vạn tuế..! Vạn tuế..! Vạn vạn tuế..!"
Độc ác..! Thật quá độc ác..! Đám đại thần quỳ hô vạn tuế, nhưng trong lòng lại mắng Nguyễn Văn Chương quá độc ác, vô tình.
Đuổi Nguyễn Văn Vũ ra khỏi Hoàng Tộc Nguyễn Thị, như vậy từ nay Nguyễn Văn Vũ đã không còn là thành viên Hoàng Thất, đương nhiên mọi tước vị hay công lao của Nguyễn Văn Vũ làm trước đây cũng bị xóa mất.
Nguyễn Văn Vũ so với một người dân bình thường của Đại Thành Quốc này là không khác bao nhiêu, thậm chí Nguyễn Văn Vũ còn không bằng một tên Huyện Lệnh nho nhỏ.
Sau này cũng đừng có nghĩ đến chuyện lấy danh nghĩa của Nguyễn Thị Hoàng Thất ra bên ngoài tạo sóng tạo gió nữa.
Không còn là thành viên Hoàng Thất, vậy Chiếu Thư trong tay của Nguyễn Văn Vũ cũng chỉ như một tờ giấy vụn.
Chiêu triệt đường sống của đối phương, rút củi dưới đáy nồi này quả thật