Chiếc “Siêu mãng xà” phiên bản giới hạn toàn quốc thậm chí còn ở trong gara nhà anh ăn bụi.
“Nếu không lái chiếc xe đó, có phải là Phong phí của trời rồi không? Xe càng để không càng dễ hỏng, không bằng hôm nay lái nó ra ngoài đi dạo vài vòng? Tiện đường đem nó đi bảo dưỡng luôn”
Triệu Phong nằm ngâm mình trong bồn tắm lớn, vừa tắm vừa lên kế hoạch.
Dù chiếc “Siêu mãng xà” quá mức phách lối, nhưng Triệu Phong cũng không phải là người thích Phong phí.
Anh quyết định ngày mai sẽ lái con “Siêu mãng xà” đến thương hội, đến đó cúi thấp đầu mà đi là được.
Đúng lúc này, Tống Từ bất ngờ gửi một lời mời chat video cho anh.
Điện thoại di động đặt phía trên bồn tắm liên tục đổ chuông.
“Này, lại muốn làm gì nữa? Không để tôi yên tĩnh một chút được à?”
Triệu Phong cuối cùng vẫn nhận cuộc gọi video, anh cởi trần ngồi trong bồn tắm, thân dưới được bao phủ bởi lớp bọt xà phòng.
Mà Tống Từ lúc này đã bị cơ bắp vạm vỡ của anh ở trước màn hình dọa sợ.
Cơ ngực cường tráng của Triệu Phong đột nhiên xuất hiện trong video lộ ra sự nam tính mạnh mẽ.
Lúc trước Tống Từ đã có lần vô tình chạm vào cơ ngực của Triệu Phong rồi. Nhưng hôm nay là tận mắt nhìn thấy, sắc mặt cô bỗng nóng bừng lên, dần biến thành màu hồng phấn.
“Lớn... lớn quá...”
Chảy nước miếng vẫn chưa đủ mà còn tấm tắc khen. Tống Từ tuy không phải dạng mê trai, nhưng vẫn không chống lại được hooc môn nam tính đập thẳng vào mặt như thế này.
“Cái gì lớn vậy?” Triệu Phong cúi đầu nhìn, của quý của anh đã bị lớp bọt bao phủ lấy, cơ bản không thể nhìn thấy mà.
Tống Từ vội vàng phản ứng lại, cái miệng nhỏ nhắn xinh đẹp bĩu ra, giả bộ chán ghét: “Nghĩ gì vậy. Ý tôi là cơ bắp to lớn. Trước đây tôi chưa từng thấy anh đi tập thể hình, không ngờ anh vẫn có phẩm vị của đàn ông đấy.”
“Tôi chưa bao giờ tập thể hình” Triệu Phong không bao giờ cố ý đi tập thể hình, cũng không rèn luyện thân thể chỉ để có một thân hình tiêu chuẩn cả.
Sở dĩ anh có thân hình đẹp như vậy là do tập võ chứ không phải lấy lòng trắng trứng đắp lên hay gì cả.
Mặt trước là rèn luyện võ công, mặt sau là khổ luyện tàn khốc như ma như quỷ.
Anh đã từng theo võ sư Vân Mặc Sơn khổ luyện trên núi một đoạn thời gian, những người ngoài núi kia thực sự là chưa nghe thấy chuyện huấn luyện như địa ngục của anh đâu.
Ngay cả khi đã đến thành phố như bây giờ, ngày nào anh cũng đánh vào các chốt gỗ, còn như việc đánh vào bao cát là chuyện thường ngày hơn.
“Phì... nếu không tập thể hình thì làm sao anh có thể có cơ bắp to lớn thế được. Thôi không nói chuyện này. Tôi tìm anh là vì ông nội có lời muốn chuyển tới anh, ông nội nói anh có thể dùng xe của nhà tôi” Tống Từ nói.
“Ý của cô là gì?” Triệu Phong hỏi.
“Uầy. Nói một cách dễ hiểu là ông tôi nghĩ rằng anh nên lái một chiếc xe cao cấp để tham gia thương hội vào ngày mai. Xe hơi chính là mặt mũi của một thương nhân. Anh lái một chiếc xe sang trọng thì người ta mới để ý tới anh, như thế mới tốt cho việc xã giao” Tống Từ giải thích.
Triệu Phong hiểu rồi.
Tống Từ nói không sai, một chiếc xe cao cấp quả thực có thể nói lên thân phận của một người.
Những mà, Triệu Phong cũng không cần Tống Chí Viễn cho mượn xe.
“Thay tôi gửi lời đến ông Tống, cảm ơn bác đã cho tôi mượn xe. Nhưng mà tôi không thể nhận được, tự tôi sẽ tìm cách”
Chiếc Siêu mãng xà Hennessy Viper Gt của Triệu Phong thậm chí còn ở trong kho ăn bụi, anh còn không muốn dùng kia kìa.
“Triệu Phong, để tôi nói cho anh biết, đó là chiếc Porsche 911 tốt nhất nhà chúng tôi. Anh có chắc là không cần không? Lái chiếc xe này đến thương hội thì nhất định anh sẽ có được mặt mũi!” Khi Tống Từ nói những lời này, cô đặc biệt nhấn mạnh đến sự đẳng cấp.
Giấc mơ tỷ phú - giac_mo_ty_phu - Truy cập : để đọc thêm nhiều chương mới nhất
“Tôi biết nhà họ Tống của cô đều là xe sang, nhưng lần này tôi muốn tự mình giải quyết” Triệu Phong vẫn kiên quyết với suy nghĩ của mình.
“Chậc chậc, vẫn rất có khí phách. Có điều tôi nghĩ anh hơi mù quáng rồi, dựa vào chính mình là không sai, nhưng mà những dịp như thế này rất quan trọng, anh cho rằng dựa vào bản thân anh lại có thể tìm ra được chiếc xe nào tốt hơn chiếc Porsche 911 này sao?” Tống Từ hỏi ngược lại.
“Chuyện này không cần cô Tống Từ phải hao tâm tổn sức lo cho tôi, tôi sẽ cố gắng hết sức" Triệu Phong đáp lại.
“Anh đúng là không biết phải trái. Vậy thôi, những gì cần nói tôi cũng nói rồi. Tự
anh lo liệu cho tốt đi, đến lúc đó đừng đi xe đạp điện đến thương hội là được”
Tống Từ lắc đầu ngắt cuộc gọi video.
Cô cho rằng Triệu Phong hơi thiếu hiểu biết về đối nhân xử thế, rõ ràng là quà cho không ngay trước mắt mà