Lúc này, Triệu Phong cũng vừa đi vào phòng nên ngay lập tức nghe thấy lời nói của Hoàng Tú Tú.
Trong lòng Triệu Phong biết rõ ai là người giải quyết.
Cho dù xuất thân của Trần Phong có như thế nào, thì Từ Cầm, bà chủ của nơi này đã đích thân nói rằng, chỉ có anh mới có thể khiến bà phá lệ, còn những người khác hoàn toàn không thể!
Triệu Phong ngồi xuống, Hoàng Tú Tú lập tức quăng cho anh một ánh mắt khinh thường.
Còn Trần Phong thì nở nụ cười, nói với Triệu Phong: "Chắc anh chính là Triệu Phong, tôi tên Trần Phong, là bạn tốt của Tống Từ, quan hệ của tôi và cô ấy rất tốt, hai nhà chúng tôi cũng qua lại rất thân thiết với nhau."
Tuy Trần Phong này nho nhã lễ độ, những lời nói lại vô cùng sắc bén, giống như đang công khai tuyên bố chủ quyền.
"Trần Phong, mặc kệ anh ta, chúng ta nói chuyện của chúng ta đi"
Có Trần Phong ở đây, hình như Hoàng Tú Tú lại càng vênh váo hơn.
Lúc này Tống Từ vẫn đang phân vân, không biết rốt cuộc là Triệu Phong hay Trần Phong thuyết phục được bà chủ?
Nhà hàng này phục vụ thức ăn rất hiệu quả, còn được chú trọng rất đặc biệt.
Thứ tự mang các món ăn lên lần lượt là điểm tâm, món khai vị, món salad, món súp, món chính, món ăn chủ yếu kèm theo và món tráng miệng, nhân viên nhà hàng bưng thức ăn lên và nhẹ nhàng giới thiệu từng món.
Nghi thức dùng cơm này thực sự rất giống cảm giác khi ăn uống ở nhà hàng cao cấp.
Trong số đó, không thể không kể đến món khai vị là thịt kho tàu với nấm đen và bào ngư, món đặc biệt được sáng tạo bởi bà chủ Từ Cầm, gần đây cũng rất được thực khách yêu thích.
Bào ngư tươi, nấm đen Ý và lợn Iberia, chỉ riêng phần nguyên liệu nấu ăn cũng đã đủ sức thuyết phục rồi!
Nước tương có độ mặn ngọt vừa phải, thịt heo kho tàu béo béo tan chảy trong
miệng, bào ngư tươi mềm, chẩm cùng nấm đen, khiến cả món ăn trở nên thơm phức!
Cuối cùng là món cua nấu rượu Hoa Điêu mười năm, là báu vật của nhà hàng, được đích thân bà chủ bưng lên bàn.
Món cua nấu rượu này nhất định phải dùng rượu Hoa Điêu ngâm mười năm, nhìn qua tưởng đơn giản nhưng thực sự rất công phu.
Nếu ít rượu quá thì mùi rượu sẽ không đủ, còn nếu cho nhiều rượu, thì mùi rượu sẽ thoang thoảng. Còn nếu cho vừa đủ rượu thì món này khá vừa miệng, thịt cua béo ngậy, mỗi một miếng đều cảm thấy hạnh phúc!
Hoàng Tú Tú nhìn bàn thức ăn lớn này thì hai mắt sáng lên, vội vàng cầm điện thoại di động lên điên cuồng chụp ảnh.
Những món ngon này đều được cô ta dùng để phô trương sự giàu có của mình trên mạng internet.
Hiện tại nhà hàng Lương Công Tử đã xảy ra ba chuyện lớn ngoài ý muốn.
Một là đặc quyền vào phòng bao mà không cần đặt trước.
Hai là bà chủ đích thân phục vụ khách hàng.
Thứ ba là bà chủ đích thân bưng thức ăn lên bàn.
Những chuyện này chưa từng xảy ra trước đây.
Từ Cầm là một người phụ nữ rất cá tính, có tài năng làm đồ ăn vô cùng ngon, là một người rất nổi tiếng trong ngành, nhưng tính cách rất nguyên tắc, nếu bà ấy đã nói tám giờ tối đóng cửa thì tuyệt đối sẽ không bao giờ là tám lẻ một phút.
Tính cách thất thường như vậy nhưng vẫn có vô số thực khách tới ăn ở nhà hàng này, thậm chí có rất nhiều thực khách nước ngoài đến đây chỉ để nếm thử món ăn của nhà hàng nổi tiếng này.
Nhưng một người cực kỳ cá tính như vậy đã phá lệ ba lần trong hôm nay.
Tống Từ cũng tự hỏi, tại sao Từ Cầm, người luôn bị đồn thổi là xấu tính, bây giờ lại trở nên dịu dàng hơn nhiều như vậy?
Không lẽ thực sự là vì quan hệ với Trần Phong sao?
Tống Từ không dám chắc chắn.
Ngay lúc này, Từ Cầm bắt đầu chia cua ra.
Trong đĩa có bốn con cua nấu rượu, mùi thơm tỏa ra ngào ngạt, chỉ cần nhìn thôi cũng biết thịt cua rất béo ngậy.
Vì vậy, câu hỏi được đặt ra là chỉ có bốn con cua nấu rượu, nhưng lại có tới năm thực khách, rốt cuộc không nên chia cho ai đây?
Hoàng Tú Tú nhìn chằm chằm vào đĩa cua nấu rượu trên bàn, cô ta nghe thấy cua này được nấu với rượu Hoa Điều ngâm mười năm thì không nhịn được, nóng lòng muốn nếm thử.
Hơn nữa, cô ta cũng không lo rằng đĩa của mình sẽ không được chia cua, bởi vì cô ta cảm thấy Triệu Phong chính là người đứng bét trong số năm người.
- Không biết ai đã cho cô ta tự tin như vậy, bởi vì cho dù Từ Cầm không chia cho ai thì cũng phải chia cho Triệu Phong.
Bốn năm trước, nếu như không có Triệu Phong giúp đỡ thì bà ấy vẫn chỉ là người phụ nữ khổ sở, chật vật kiếm sống trong một quán ăn bé như con ruồi.
Đầu tiên Từ Cầm chia một con cua nấu rượu vào đĩa của Triệu Phong, sau đó mới chia cho người