Thật vậy.
Khi Tề Như Tuyết về đến nhà, đã kể khổ với Tề Diêm Vương, xin ông cô làm chủ cho cô, điều tra rõ chuyện bên trong của Triệu Phong.
Mà Tề Diêm Vương hết sức coi trọng chuyện này.
Trước tiên có em trai ruột một gia đình lớn mất tích, sau có cháu trai Tề Hóa Vũ rơi vào hôn mê sâu.
Bây giờ đến cả cháu gái bảo bối cũng bị bắt nạt.
Chuyện này khiến Tề Diêm Vương cảm thấy ngoài ý muốn.
Đối với ông, nhà họ Tề nửa năm nay mà nói xảy ra quá nhiều chuyện kỳ lạ.
Trước kia chưa từng xảy ra loại chuyện này, xưa nay đều là nhà họ Tề ức hiếp người khác, nào có đạo lý người khác bắt nạt nhà họ Tề của ông.
“Nhà họ Tề ta từ khi nào phải chịu đựng nỗi oan. này!”
Tề Diêm Vương chắp hai tay sau lưng, đứng trước cửa sổ sát đất văn phòng chủ tịch tập đoàn Tề thi.
Gương mặt ông lạnh lẽo tựa như sắt thép.
Cả người bị một luồng hơi thở lạnh lẽo âm trầm cay nghiệt bao trùm.
“Như Tuyết, cháu yên tâm đi, ông chắc chắn lấy lại công bằng cho cháu, dám chọc tới nhà họ Tề ông thì chỉ có một con đường chết”
Nhà họ Tề đã quyết định tra rõ, xin thề khiến tên đó phải trả cái giá đau đớn thê thảm này.
Vân Đỉnh Nhất Phẩm, biệt thự nhà họ Lý, đài quan sát trên sân thượng.
Trong tay Lý Hàn Lâm cầm một ấm trà tử sa linh lung tinh xảo, khẽ uống một hớp, tinh tế thưởng thức vị ngọt của trà mang đến.
Sau đó nói với cháu gái một bên: “Thư Yểu, Triệu Phong bên kia, trước tiên ta làm hòa một hồi, đừng vội hủy hôn”
“Ông, vì sao vậy?” Lý Thư Yểu không hiểu hỏi: “Lẽ nào vì phí bồi thường vi phạm hợp đồng là 1 tỷ nhân dân tệ kia?”
“1 tỷ nhân dân tệ phí bồi thường vi phạm hợp đồng, nhà họ Lý ta không phải không cho được, quan trọng là nhìn thái độ của nhà họ Vương, nếu lúc này nhà họ Vương vẫn chưa chủ động, sao ông có thể yên tâm gả cháu đi” Lý Hàn Lâm nói.
“Nhưng mà ông, Tử Văn đối xử rất tốt với cháu, cháu tin tưởng sau này anh ấy nhất định sẽ chịu đợi cháu, mà nhà họ Vương không nhắc tới chuyện này rất có thể là không nhận thức được, cũng có thể là không chịu gánh vác”
Lý Thư Yểu cho rằng người nhà họ Vương không phải giống như ông nghĩ, mà Vương Tử Văn càng không phải.
“Con bé ngốc, ông đã gợi ý nhiều lần, con hồ ly Vương Thanh Minh này sao lại không biết? Cứ theo lời ông mà làm, tạm thời đừng hủy hôn với Triệu Phong, ngoài ra cháu cố gắng giữ khoảng cách với Vương Tử Văn, nếu để cho thằng nhóc kia gạo nấu thành cơm, khó tránh nhà họ Lý ta thiệt thòi lớn”
Lý Hàn Lâm có lòng nhấn mạnh, bảo cháu gái trước khi kết hôn, đừng quá gần gũi với Vương Tử Văn.
Ông già này vô cùng tính toán, ông ta không thể tặng không cháu gái cho nhà họ Vương, cũng không phải người có tiền thì nhất định không để ý đến tiền, như kẻ già đời Lý Hàn Lâm này sẽ không chịu ăn một chút thiệt thòi nào.
Lý Thư Yểu đỏ mặt thẹn thùng nói: “Ông, ông biết mà, về việc kết hôn, cháu muốn giống như truyền thống, trước khi kết hôn cháu sẽ không vượt Lôi Trì một bước, nhưng Tử Văn cũng tuyệt đối không phải là loại ty tiện bỉ ổi kia, anh ấy khiêm tốn lễ phép, học vấn uyên thâm, gia giáo rất tốt, Triệu Phong không sánh nối”
“Chuyện này ngược lại cũng đúng, Vương Tử Văn đúng là một người tài hiếm thấy, nhưng còn Vương Thanh Minh, không thể không phòng.”
Tuy rằng Lý Hàn Lâm đang tức giận Vương Thanh Minh, nhưng vẫn trước sau như một yêu thích Vương Tử Văn.
- Có thể nói thế này, trong lòng Lý Hàn Lâm, nếu Vương Tử Văn là rồng trên trời thì Triệu Phong chỉ là côn trùng dưới đất.
Sau khi Lý Hàn Lâm và cháu gái nguôi giận, tiếp đến bấm số điện thoại của Triệu Phong.
Ông già này đúng là da mặt vô cùng dày, rõ ràng mấy ngày trước trên tiệc mừng thọ còn vô cùng không vui mà cãi nhau với Triệu Phong, hôm nay đã có mặt mũi gọi điện.
Kẻ già đời loại này, chỉ cần dính đến lợi ích của dòng họ, mặt mũi thực sự có thể dày tới nỗi dựng thành bức tường thành.
"Triệu, thứ hai họp hằng năm của tập đoàn Lý thị, sẽ mời khách quý nặng ký đến đây, cháu là con rể tương lai của nhà họ Lý ông, cũng tới đây cùng vui vẻ một chút đi”.
Lý Hàn Lâm mặt dày biến không thành có thừa nhận Triệu Phong là con rể nhà họ Lý.
“Ồ” Nói xong lời này, Triệu Phong đã quả quyết chấm dứt cuộc trò chuyện.
Nghe tiếng “bíp bíp bíp” truyền trong điện thoại, Lý Hàn Lâm tức giận đến nỗi xém chút quăng điện thoại.
“Dám cúp điện thoại ông! Thằng nhóc này đang sĩ diện sao? Đừng tưởng rằng ông thật sự muốn cho mày làm con rể nhà họ Lý ông, ông chỉ xem mày là công cụ hòa giải giữa ông và nhà họ Vương thôi”
Lý Hàn Lâm cho rằng ông ta gọi cho Triệu Phong là một loại ban ân lớn lao, mà hành vi không biết ơn của Triệu Phong đặc biệt ngu ngốc.
Thực ra Triệu Phong vốn không quan tâm có thể làm con rể nhà họ Lý hay không, chỉ là một dòng họ hạng hai, ai cho anh lá gan?
Còn cuộc họp hằng năm của nhà họ Lý, Triệu Phong nhất định sẽ đi, hơn nữa muốn tuyên bố một quyết định khiến cả thành phố khiếp sợ vào cùng. ngày.
"Ông, ai chọc ông tức giận như vậy?" Lý Thư Yểu vừa hỏi vừa thêm nước vào trong ẩm trà của Lý Hàn Lâm.
“Thứ nhà quê Triệu Phong kia” Lý Hàn Lâm tức đến xanh mặt, tay cầm ấm trà cũng run lên.
“Thực ra tâm tình của cậu ta ông có thể hiểu được, dù sao sẽ bị khinh thường rất nhiều ở tiệc mừng thọ, hơn nữa cũng vì nhà họ Lý chúng ta, cậu ta nhất định có thù hận rất sâu” Lý Thư Yểu nói.
“Đây là quy tắc của thế giới này, cậu ta không thể không chịu đựng sự đối đãi không công bằng, cá lớn nuốt cá