Lấy xe người khác làm xe của mình, đây là đạo lý quỷ quái gì đây.
Triệu Phong bước lên phía trước, ngửi thấy trên người cô đều là mùi rượu.
Chỉ có vài món thức ăn thôi mà đã uống thành cái dạng này, mùi rượu xộc thẳng lên mũi.
Nhìn thấy âm thanh run rẩy của cô gái, Triệu Phong không có nói thẳng nhưng trong ánh mắt đã ngầm ám chỉ bắt buộc cô gái phải rời xe.
Nhưng mà cô gái không hiểu ám chỉ của Triệu Phong, hai hàng lông mày nhíu lại, khinh thường nói, "Làm gì? xe của tôi không đẹp sao".
Nghe được lời này, bản thân Triệu Phong hắn không khỏi xấu hổ dùm cô gái.
Không kể đến chuyện chiếc xe có đẹp hay không, phải nói đến cô ngồi trên xe lão tử mà còn dám hỏi xe có đẹp hay không.
Xe này có đẹp hay không thì liên quan gì tới cô.
Không phải cô choáng váng chóng mặt tới phát điên luôn rồi hả.
Trên mạng giả vờ nổi tiếng thì thôi đi, ngay cả bản thân mình cũng dám lừa gạt nữa.
"Bình thường đi, xe bán đồ ăn thôi mà " Triệu Phong thản nhiên đáp lại.
Trong mắt hắn, chiếc xe "rắn độc “ chỉ là một chiếc xe bán tạp hoá.
"Anh ghen tị à, thế nào? Raphael của ta thiếu chú nữa chiếu lên mắt anh rồi?" Cô gái nói.
Raphael.
Triệu Phong nhịn không được nở nụ cười, thiếu chút nữa là cười đến nghẹn họng, Lâm Nhược ở kế bên cũng che miệng cười khúc khích.
Raphael nào có cửa vào đây, Raphael vẫn còn kém chiếc xe này nha.
Có phải trong mắt cô liệu Ferrari và Lamborghini đều là những chiếc xe sang trọng duy nhất trên thế giới?
"Cô xuống đi"
Triệu Phong cũng không muốn nói nhiều với cô, trực tiếp đuổi người xuống хе.
- Nhưng cô lại không chịu xuống xe ngược lại còn kéo chiếc váy ngắn của mình qua khỏi đầu gối.
"Thế nào, chân tôi không đủ dài sao? không đủ hấp dẫn à"
Lời này vừa nói ra, ánh mắt của cô cũng lộ ra vẻ khinh bỉ chán chường, cứ coi như đó là một loại khoe khoang đi.
Tên Triệu Phong này là ai chứ, hắn đã thấy qua vô số mỹ nhân đẹp, loại nào chẳng có.
Huống chi là chân của Lâm Nhược còn mền mại và thon thả hơn cô gái này nhiều.
"Thật tiếc đôi chân này của cô không đạp nổi ba vòng". Triệu Phong trêu chọc nói.
Lúc này, Lâm Nhược cảm nhận được Triệu Phong hình như cũng rất thích trêu chọc người, cô nhịn không được cũng phì cười theo.
Mà cô gái này lại thẹn quá hóa giận, chỉ vào Triệu Phong mắng, "Cậu dám cười nhạo tôi? Nói cho cậu biết bạn trai tôi rất lợi hại, anh ấy chính là hoàng để sở hữu nhiều đất đai bất động sản nhiều nhất ở
thành phố Bình An này, nếu cậu thức thời thì lập tức cúi đầu xin lỗi rồi nhanh cút khỏi nơi này để khỏi chướng mắt tôi".
Giờ phút này, Triệu Phong lắc đầu, cảm thấy cô gái này bệnh tới nổi không thể cứu chữa, chỉ uống một chút rượu tôi mà ngay cả họ mình là gì cũng không biết.
Ở thành phố Bình An này, Triệu Phong hắn cũng chưa từng nghe qua cái gì mà 'điền sản vương' gì gì ấy, cũng không biết bạn trai cô ta là ai, mà Triệu Phong hắn cũng lười quản mấy chuyện này.
"lão tử cho cô xuống" Triệu Phong trực tiếp quảng cô gái xuống xe.
Cả người cô gái đầy mùi rượu, lảo đảo "Cậu dám quăng tôi xuống xe à? Bạn trai tôi nhất định sẽ thông tha cho cậu" Cô gái lớn tiếng uy hiếp.
"Như vậy đã cho cô mặt mũi lắm rồi, dám ở trên xe lão tử la lối om sòm, chỉ uống có miếng rượu mà không biết bản thân mình là ai có thân phận gì? Không đem cô quăng xuống xe chẳng lẽ phải chờ Triệu Phong hiện lên hàn quang dữ tợn.
"Dựa vào cái gì! Đây là xe của bạn trai tôi mua cho tôi" Cô gái lớn tiếng hét, rượu vào lời lẽ cũng chẳng tốt đẹp gì.
Triệu Phong đúng là muốn cạn lời với ả, không phải bản thân hắn xem thường bạn trai của cô, mà loại con gái 'độc xài này trên thế giới cũng không quá mười người đâu.
Người có thể lái được xe này ở thành phố Bình An này ngọa trừ vị công tử đẹp trai phong nhã tâm ngoan như hắn thì tuyệt không có người thứ hai.
Không đợi Triệu Phong đáp lại, cô gái tiếp tục chửi bới, còn lớn tiếng la, "Triệu Hương Hương ta là người có tiền, mấy người các ngươi thì nghèo như trái mồng tơi thì làm sao lại có nhiều tiền
như ta".
Triệu Phong cũng không muốn phí lời với người điên nên lập tức lấy chìa khóa ra khởi động xe, sau đó nhẹ nhàng nhấn một cái cửa xe lập tức nâng lên.
Sau đó, Triệu Phong và Lâm Nhược cùng bước vào xe.
Ở ga ra gặp phải chuyện phức tạp này cũng không đến mức làm ảnh hưởng đến cảm xúc tốt của Triệu Phong.
Hiện tại loại con gái say rượu như vậy thì nhiều lắm, ở ven đường có rất nhiều loại con gái như vậy, đa số đều tự làm tự chịu, căn bản không đáng để ta quan tâm.
Nhưng hôm nay lại gặp được cô gái này, lại ra vẻ như mình là người nổi tiếng trên mạng, có hàng trăm ngời hâm mộ theo dõi, định lừa ai vậy.
Cũng không phải Triệu Phong khinh thường người như vậy mà phẩm chất của người như vậy thật quá kém cỏi rồi.
Một đêm thành danh khiến họ dần đánh mất chính bản thân mình.
Ở trên đường, Lâm Nhược đột nhiên hỏi, "Bạn học Triệu, khi nảy trong ga ra xe mình có nghe được, chiếc này này đúng là của cậu".
Lâm Nhược vẫn nhớ rõ, Triệu Phong