Cuối cùng, Triệu Phong cũng đồng ý.
Vừa vặn thời gian gần đây cũng rảnh rỗi, đi ăn một bữa cơm cũng không sao.
Hành động của Tống Trí Viễn khiến Tống Từ hoài nghi.
"Vì sao ông nội càng ngày càng đối xử tốt với tên họ Triệu đó chứ? Lần này dẫn Triệu Phong đến gặp người mình, thật không hiểu dẫn một kẻ không hiểu gì về thư pháp theo làm chi nữa, không cảm thấy mất mặt sao?"
Tống Trí Viễn đối xử Triệu Phong đều là thật tâm thật lòng, không khỏi làm Tống Từ cảm thấy tò mò, vì Tống Trí Viễn không có khả năng dẫn theo một người ngoài không có vốn hiểu biết tham gia vào buổi họp mặt tư nhân, thậm chí là đệ tử của ông, cũng không nhận được loại đãi ngộ này.
Tống Từ nhìn mặt hồ xanh biếc, lâm vào trầm tư.
Thời gian trôi qua nhanh vô cùng, mà Triệu Phong cùng Tống Trí Viễn đi chơi thuyền trên hồ Xuân Ba suốt hai tiếng đồng hồ, lúc này cũng đã chơi tận hứng trở về.
Sau khi tạm biệt hai ông cháu nhà họ Tống, Triệu Phong rời khỏi Vân Thủy Sơn Cư, tìm chỗ giải quyết bữa tối.
Vốn lúc đầu hắn không định lái Hennessey Viper, xe này ở thành phố Bình An rất dễ gây chú ý, đêm nay Triệu Phong chỉ muốn âm thầm kiếm ăn mà thôi.
Không thể gọi cho Lâm Nhược Nhược, cô mấy hôm nay phải chuẩn bị
cho công tác mới, không thể phân tâm.
Triệu Phong định sắp xếp công việc cho Lâm Nhược Nhược, nhưng Lâm Nhược Nhược muốn tự mình tìm, Triệu
Phong đối với việc này có thể lý giải được, hắn hiểu rõ tính cách của Lâm Nhược Nhược, tuy yếu đuối, nhưng lại rất quật cường.
Không đi chỗ quá xa, Triệu Phong quyết định đi ăn lẩu ở quán Lẩu sục sôi, cửa hàng nhà mình, hương vị cũng ngon.
Vì thế sau khi hắn rời khỏi Vân Thủy Sơn Cư, lấy di động đặt xe trên DiDi*.
*DiDi: một app gọi xe của Hoa Hạ, tương tự Grab, Uber,..
Tài xế DiDi là một ông chủ, mũi ưng, đầu hói, kiểu tóc tiêu chuẩn của Địa Trung Hải.
Từ đầu đã vô cùng bình thường, xe chạy đến quán Lẩu sục sôi.
Thế nhưng lát sau, xe đột ngột quay đầu, ôm cua một quãng dài, sau đó dừng trước một nhà trọ cho thuê.
Điều này khiến Triệu Phong cảm thấy ngoài ý muốn.
"Bác tài, đích đến là Lẩu sục sôi, sao lại dừng ở đây?" Triệu Phong nghi hoặc, hắn cũng không có ghép xe.
"Chỉ có một người, tiện đường thôi, cô ấy cũng đến quán Lẩu sục sôi. Tài xế DiDi nói như chẳng có chuyện gì xảy ra, dường như đã làm chuyện này nhiều lần, đã sớm quen rồi.
"Làm ăn gì kỳ vậy, tôi cũng không muốn ghép xe!" Triệu Phong buồn bực, tiện đường cái gì, tốn mười phút đi xe, bụng đói đến hoảng.
"y da, cậu đây thông cảm chút, chỉ chở thêm một người, chuyện nhỏ thôi chuyện nhỏ thôi, không cần phải so đo làm gì
Tài xế DiDi không kiên nhẫn nói, sau đó đốt một điếu thuốc.
Triệu Phong hiểu, tài xế này là muốn tiết kiệm tiền phụ phí, mà chở thêm một khách quen, nhưng chắc chắn không phải tiện đường.
Nghĩ đến chạy DiDi cũng không dễ dàng, đều vì miếng cơm manh áo, Triệu Phong cũng không có ý truy hỏi đến cùng.
Nhưng, cứ mở một mắt nhắm một mắt, lại càng dung túng cho đối phương kiêu căng, nghĩ rằng làm thế là chuyện đương nhiên, không sao cả.
Thế nhưng Triệu Phong còn chưa nói gì, tài xế DiDi đã lên giọng.
"Dù thế nào, không thích ghép xe, thì đi mua một chiếc xe mà chạy, có xe rồi cũng không cần phải ghép xe nữa!"
Tài xế DiDi nói xong, đặt điếu thuốc đang hút ra ngoài cửa sổ, vui vẻ gảy gảy tàn thuốc.
Truy cập :
Để cập nhật những chương mới nhất nhé
Nghe những lời như vậy, khóe miệng Triệu Phong nhếch lên một nụ cười lạnh.
Ha ha, là ai quy định người có xe thì không thể gọi xe chở?
Ông đây có xe sang, không thích lái, thích để trong ga ra cho đóng bụi đấy, thì sao, ông đây thấy vui là được.
"Tôi có xe, nhưng không thích lái, sinh hoạt cá nhân của tôi, không cần ông bàn giùm!" Giọng điệu của Triệu Phong dần lạnh, hắn có quyền trách cứ người tài xế này.
Đối với những người không có giáo dưỡng, không cần nể mặt làm gì.
"Phải phải, tôi hiểu rồi, vừa nãy là tôi không đúng, động chạm đến cậu, đừng đánh giá thấp tài xế DiDi