Không chỉ có ba người Vô Ly biến mất, mà những đệ tử khác và các phong chủ cùng chưởng môn cũng chui đâu mất tăm hơi.
Đừng hỏi con lệ thú thế nào, bẹp dí dưới đất!
Bây giờ ở đây chỉ còn lại vỏn vẹn bốn người ở đây, Tiểu Cửu và Lý Lam đang giao đấu triền miên, xung quanh thoáng qua ma khí ngự trị, chính là không biến mất mới bình thường.
Nhưng tại sao Vân Ngạo Phong và Vân Tuân Vũ lại không có xảy ra dị trạng gì? Có lẽ nào là do có kết giới bảo hộ?
Khả năng cao a!
Thấy giống như sự việc này không phải hiển nhiên, Vân Ngạo Phong rốt cuộc yên tâm.
Mà bỗng dưng, lúc này Lý Lam lại chuyển sát chiêu lên người hắn, mạnh mẽ tấn công, cũng may có kết giới che chắn, nếu không, phỏng chừng hắn đã một đường trở nên huyết nhục hòa đồng.
Vân Ngạo Phong đột nhiên bị nhắm đến, trong lòng hoảng lên một trận, hoàn toàn quên có kết giới bao che. Đỉnh đầu tê rờn, thâm tâm đang có sóng dữ cuộn trào, tâm tình bất an mười phần.
Tiểu Cửu nhíu mày, động tác trên tay càng tăng thêm vài phần, nhanh chóng niệm quyết pháp phá tan chiêu thức của Lý Lam.
Lý Lam cơ hồ giống như là điên cuồng, trên mặt biểu tình khó chịu cùng tức giận, lại bị Tiểu Cửu ngăn cản một kích, đã tức lại càng thêm tức.
Nàng nói: "Ở đây vốn dĩ không có chuyện của ngươi, tại sao cứ phải hết lần này đến lần khác ngăn chặn chuyện tốt của ta? Nếu không muốn chết thì mau tránh ra!"
Tiểu Cửu trực tiếp xem nhẹ câu cuối cùng, động tác vẫn một mực lưu loát như bình thường, hơi thở không chút phập phồng, y thản nhiên nói: "Ồ? Vậy chuyện tốt của ngươi là gì nào?"
Lý Lam tận lực đề cao tốc độ, nghiêng người tránh đi một đạo linh quang màu vàng nhạt đang phóng tới.
Bỗng nhiên, Lý Lam vươn tay triệu hồi cây thương mục ở đằng xa, cầm trên tay điêu luyện xoay vài vòng, rồi nói: "Trên người hắn có thứ ta muốn, nếu như hắn giao ra, ta lập tức sẽ rời khỏi đây."
Vừa nói, ánh mắt nàng liền sắc bén đặt trên người Vân Ngạo Phong.
Nhưng là Tiểu Cửu sau khi nghe xong đồ vật trên người chủ nhân, đã không chút chần chừ cự tuyệt: "Vậy thì e là không được rồi!"
Người khác Tiểu Cửu liền không quản, nhưng đó là chủ nhân của y, bất cứ thứ gì trên người hắn có, đều không được người nào động chạm.
Hơn nữa, trên người Vân Ngạo Phong không là vật quý thì cũng là vật hiếm, phẩm cấp quá cao, người bình thường không thể sử dụng.
Chỉ là, hiện tại những thứ đó còn chưa đến lúc xuất hiện, nhưng mà cũng không dễ xuất hiện. Bởi vì, nó chôn vùi trong linh hồn của hắn, cơ hội thức tỉnh hầu như là số 0, chỉ có một mình hắn mới có thể lấy ra.
Một bầu không khí sát khí nồng nặc, Lý Lam giương cao thương mục, trên trời vẽ lên một ấn ký huyết sắc.
Ngay lập tức, Vân Tuân Vũ bị một thứ gì đó vô hình mà mạnh mẽ đẩy ra xa. Vân Ngạo Phong thoáng qua hoảng loạn, hoàn toàn không biết thế cục là như thế nào, giây tiếp theo liền đã rơi vào mơ màng.
Lý Lam vốn dĩ đi vào Nhân giới chỉ để thám thính tình hình của đại lục, sau đó truyền tin cho Ma Giới Đế Tôn - Tịch Quý Vu - cũng chính là phụ thân nàng, chuẩn bị cho lần xâm chiếm tiếp theo.
Gần ba tháng, Lý Lam đã trà trộn vào Nhân giới sắp được ba tháng!
Những tin tức cần thiết hầu hết